"Ngài không biết."
Vô số giọng nói lại vang lên, Dao Túc Thanh tự hỏi tự trả lời.
Tiêu Trần ma tính từ từ nhắm mắt lại, khí tức cũng chậm rãi tan biến.
Cả người giống như dung nhập vào hư không, hòa làm một thể với hư không.
Tiêu Trần ma tính dường như đã biến mất, nhưng hắn ở khắp mọi nơi.
"Đại Thiên Diệt Khước."
Những tiếng nói chồng lên nhau của Dao Túc Thanh lại lần nữa vang lên, một cảnh tượng khủng bố đã xảy ra.
Vô số Dao Túc Thanh đồng thời nhấn pháp quyết, vô số trận đồ nhanh chóng được hình thành dưới cánh cửa.
Sau đó, từ những cánh cửa đó, một luồng khí hủy diệt màu đỏ sậm phun ra.
Chỉ nhìn thấy luồng khí hủy diệt màu đỏ sậm, điên cuồng lan tràn, ngay lập tức bao phủ toàn bộ hư không xung quanh nó.
Một bức tranh về sự hủy diệt thế giới không ngừng được trình diễn trong không khí hủy diệt này.
Những thế giới và tinh thần này có thể là những nơi đã từng bị Dao Túc Thanh hủy diệt.
Lở đất, sóng thần, núi lửa, thủy triều, la hét, sợ hãi, ...
Tất cả các hình ảnh đều đang trình diễn một màn hủy diệt, rung động nhân tâm.
Luồng khí hủy diệt khổng lồ điên cuồng xé nát cơ thể Tiêu Trần ma tính.
Tiêu Trần ma tính mặc cho luồng khí hủy diệt màu đỏ sậm đó tấn công cơ thể mình, còn hắn đứng sừng sững như một ngọn núi hùng vĩ.
Một đám các ký tự thần bí không ngừng sáng tắt bên cạnh hắn, lấp lóe lên một tia sáng yêu dị.
"Xoẹt..."
Chiếc trường bào đen của Tiêu Trần ma tính bị xé toạc, để lộ lồng ngực trắng noãn.
"Không biết tôi có thể có được vinh quang giết chết Đại Đế hay không?"
Giọng nói trùng trùng điệp điệp nhưng lại hư vô mờ mịt của Dao Túc Thanh vang lên.
Ma tính đột nhiên mở mắt, lạnh giọng nói: "Vinh quang lấy dưới đao."
Tay cầm đao của Tiêu Trần ma tính đột nhiên nâng lên.
Một luồng ánh sáng chói lọi, giống như cực quang rạch qua màn đêm, chợt lóe lên trên mũi đao.
"Kinh Thần Thiên Chinh."
Vòng lưu quang chói sáng đó bỗng nhiên bùng nổ.
Hư không bị nhuộm đỏ sậm đột nhiên bừng sáng, chói mắt.
Đột nhiên, một tia sáng chói lọi, kinh ngạc lao ra từ hư không phía trên.
Một vết nứt giống như ngân xà được mở ra trong hư không, sau đó là một tiếng sét đánh long trời lỡ đất.
"Ầm ầm! Ầm ầm!"
Sau đó, một thanh âm hùng vĩ bỗng nhiên vang lên, khuấy động cả hư không.
Áp lực vô biên lập tức lan tràn, vô số vết nứt hư không cực lớn bắt đầu hình thành.
Hấp thụ điên cuồng những luồng khí hủy diệt màu đỏ sậm đó.
Vô số Dao Túc Thanh đột nhiên ngẩng đầu, nhìn về phía đỉnh đầu, tóc dựng đứng, thân thể trong chốc lát như bị tê liệt.
"Chuyện... Chuyện này sao có thể làm được, lừa gạt."
Vô số Dao Túc Thanh sắc mặt thay đổi chóng mặt.
Hắn ta nhìn thấy cái gì?
Hắn ta nhìn thấy một biển sấm sét khổng lồ.
Phía trên đột nhiên xuất hiện một biển sấm sét.
Trong biển sấm sét khổng lồ, lôi điện mảnh dài hẹp giống như cuồng long, điên cuồng bay lượn gầm thét.
Từng ánh điện quang chói lọi chiếu rọi hư không sáng rực, kèm theo tiếng sấm rền vang.
Lần lượt những con lôi long khác hình thành trong biển sấm sét rộng lớn trên đầu.
Chúng hiện ra trước mắt mọi người, phóng ra tia sáng chói mắt dưới ánh sáng của tia chớp chiếu xuống.
"Ngoại trừ nhỏ yếu ra, các người còn có thứ gì?"
Giọng nói lạnh lùng của Tiêu Trần ma tính vang lên trong hư không.
Nó giống như gáo nước đá lạnh lẽo giữa mùa đông giá rét, khiến người ta toàn thân phát run.
"Tôi sẽ cho cậu thấy sự hủy diệt thực sự."
"Diệt Thế Thiên Chinh."
Kèm theo lời nói lạnh như băng, biển sấm sét điên cuồng sôi trào.
Một lôi long với chiều dài đến vạn trượng, phát ra một tiếng gầm động trời.
Lôi long bắt đầu đáp xuống, tư thế uyển chuyển, mang vẻ đẹp tuyệt trần và sự hủy diệt không gì sánh nổi.
Vô số Dao Túc Thanh với vẻ mặt nghiêm túc.
Những gợn sóng màu đỏ sậm điên cuồng lan tràn ra ngoài.
Luồng khí hủy diệt lượn lờ trong hư không bắt đầu biến ảo.
Vô số cự long đỏ sậm đột nhiên hình thành.
Cự long đỏ sậm điên cuồng gầm thét với lôi long sà xuống trên đầu.
"Ngài quá coi thường tôi rồi phải không?"
Một Dao Túc Thanh đột nhiên xuất hiện, đứng đối diện với Tiêu Trần ma tính.
"Cậu, làm thế nào để cậu chứng minh không yếu đây?"
Đồng tử đen kịt không hề thương cảm của Tiêu Trần ma tính xoay tròn như một cơn lốc.
"Như vậy." Mười ngón tay của Dao Túc Thanh móc lại, giống như long trảo.
"Chôn vùi." Hai tay Dao Túc Thanh hung hăng kéo xuống trước mặt.
Những cự long hủy diệt đỏ sậm giống như nhận được lệnh, gầm lên, điên cuồng lao thẳng lên đỉnh đầu.
Cự long hủy diệt đỏ sậm và cự long sấm sét màu lam chia toàn bộ hư không thành hai màu xanh đỏ.
Nhìn từ xa giống như hai mảnh biển cả vô biên, chấn động tâm can.
Tiêu Trần ma tính và Dao Túc Thanh đứng đối mặt với nhau, đứng ở trung tâm của va chạm của hai mảnh "biển cả", mặt không cảm xúc.
Hai màu sắc khác nhau, hai quân đoàn cự long khủng bố, không chút do dự va chạm vào nhau.
Bình Luận
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
0 Thảo luận