Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

Đại Đế Chui Ra Từ Trong Mộ

Chương 1729: Nha đầu ngốc

Ngày cập nhật : 2025-09-10 15:17:27
Nữ tử lắc đầu: "Đại lão gia nói, không nên đi can thiệp hắn. Cứ như vậy đi, em cũng không nên đi trêu chọc hắn, từ hành vi của hắn đến xem, cũng không làm chuyện khác người gì."
Tiểu tỳ nữ trầm mặc một hồi nói: "Nhỡ đâu, nhỡ đâu hắn muốn cạnh tranh vị trí đầu tiên của bảng Thiên Cơ thì sao?"
Nữ tử đột nhiên quay đầu, nhìn chằm chằm tiểu tỳ nữ.
Nhìn ánh mắt sắc bén của nữ tử, tiểu tỳ nữ lại càng hoảng sợ, lắp bắp nói: "Tiểu... tiểu thư, có phải em nói sai gì không?"
Nhìn bộ dạng của tiểu tỳ nữ, ánh mắt của nữ tử dịu dàng một chút, thế nhưng giọng nói vẫn có chút nghiêm túc, "Có phải Lạc Dương bảo em tới hay không."
Tiểu tỳ nữ không dám giấu giếm, có chút sợ hãi gật đầu.
Nữ tử nhẹ nhàng thở dài nói: "Nếu như hắn ta thực sự thích em, chắc chắn sẽ không để cho em đi làm những chuyện này."
Trong lòng tiểu tỳ nữ có chút không phục, cảm thấy Lạc Dương ca ca cần mình, mới có thể nhờ mình giúp hắn ta.
Tiểu tỳ nữ lấy dũng khí nói: "Thế nhưng hắn xác thực đã vi phạm quy tắc, một người tu hành làm sao có thể vào bảng Thiên Cơ."
"Quy tắc?" Nữ tử lắc đầu: "Hai chữ quy tắc này, chỉ có từ trong miệng đại nhân vật nói ra, mới hữu hiệu."
Tiểu tỳ nữ gãi đầu: "Tiểu thư ngài chính là đại nhân vật, mọi chuyện và mọi người trong Liên Hoa Động Thiên đều nằm trong sự quản lý của ngài mà?"
Nữ tử cười cười, bản thân chẳng qua là một quản gia mà thôi, một quản gia giúp đỡ đại lão gia xử lý Liên Hoa Động Thiên.
Hiện tại đại lão gia lên tiếng, bảo mình không cần phải đi quản chuyện của thiến niên kia, một quản gia như cô, sao có thể cãi lời chủ nhân của Liên Hoa Động Thiên.
Nữ tử lắc đầu: "Cứ như vậy đi, không nên nhúng tay, cũng không nên đi trêu chọc bất luận là kẻ nào, để cho bản thân Lạc Dương đi giải quyết."
"Nhưng..." Tiểu tỳ nữ cuống cuồng nói: "Lạc Dương ca ca hiện tại chung quy là người phàm, làm sao có thể đối kháng với người tu hành."
Nữ tử nhẫn nại nói: "Thứ nhất, từ các loại dấu hiệu đến xem, thiếu niên kia không có hứng thú với đầu bảng."
"Thứ hai, đây là chuyện của bọn họ, không cần em quan tâm."
Tiểu tỳ nữ cúi đầu, không biết đang suy nghĩ gì.
"Đi hồ sen suy nghĩ lỗi lầm ba ngày, chờ chuyện kết thúc rồi ra." Nữ tử lắc đầu.
"Dạ?"
"Không nghe rõ à? Có cần ta lặp lại lần nữa không?" Nữ tử khe khẽ gõ đầu tiểu tỳ nữ một cái.
"Ah!" Tiểu tỳ nữ vẻ mặt không vui.
Tiểu tỳ nữ đi, nữ tử nhìn phương xa, lắc đầu nhẹ giọng nói: "Lạc Dương ơi Lạc Dương, cậu thực sự làm cho tôi thất vọng rồi, thế mà lại lợi dụng một tiểu nha đầu."
Tiểu tỳ nữ cũng không đi đến hồ sen, mà là xoay người tìm Lạc Dương.
Sau khi Lạc Dương biết tiểu tỳ nữ không có cách nào giúp mình, cũng không biểu hiện ra cái gì.
"Cứ như vậy đi, có lẽ anh không có duyên với vị trí đầu tiên trên bảng Thiên Cơ rồi!" Lạc Dương thở dài.
Tiểu tỳ nữ lắc đầu: "Lạc Dương ca ca anh yên tâm đi, tiểu thư nói, người nọ không có hứng thú với vị trí đầu tiên trên bảng Thiên Cơ."
Lạc Dương lại hoàn toàn không tin, nào có ai không có hứng thú với lợi ích kinh khủng như vậy.
"Thiên hạ náo nhiệt đều vì lợi tới, thiên hạ nhốn nháo đều vì lợi qua, nếu như ở một khắc cuối cùng hắn đột nhiên gây khó dễ, chỉ sợ ngay cả bảng Thiên Cơ anh đều không vào được."
Lời Lạc Dương nói cũng không phải là không không, từ xưa đến nay, tranh đấu bảng Thiên Cơ, không đến một khắc cuối cùng, ai cũng không dám nói chắc.
Ở một khắc cuối cùng, chuyện bảng Thiên Cơ thiết lập lại xảy ra không ít.
Nhìn Lạc Dương lo lắng, tiểu tỳ nữ có chút đau lòng nói: "Nếu không trốn đi, chờ đài Tiên Đăng mở ra rồi tới, cộng thêm ngày hôm nay thì chỉ còn có ba ngày."
Sắc mặt của Lạc Dương có chút khó coi nói: "Nếu như lần này anh trốn đi, e rằng về sau sẽ có tâm ma."
Tiểu tỳ nữ ngẩn người, biết Lạc Dương nói không sai.
Nếu như bước trên đường tu hành, mặc dù trên tâm cảnh chỉ có một sơ hở nho nhỏ, nhưng có thể sẽ diễn biến thành tâm ma làm cho người tu hành thân tử đạo tiêu.
Nhìn tiểu tỳ nữ có chút không biết làm sao, Lạc Dương đột nhiên duỗi tay nắm lấy tay của tiểu tỳ nữ.
Tiểu tỳ nữ hoảng sợ, quen biết Lạc Dương đã hai năm, đây còn là lần đầu tiên làm ra loại chuyện như vậy.
Nhiệt độ lòng bàn tay của Lạc Dương làm tiểu tỳ nữ mặt đỏ tim đập, loại cảm giác khác thường này, khiến đầu óc tiểu tỳ nữ hỗn loạn không thôi.
Lạc Dương nhìn tiểu tỳ nữ đầy yêu thương, giọng nói dịu dàng hơn bao giờ hết: "Tiểu Mộng em cũng là người tu hành, em nhất định có cách giải quyết hắn, đúng không?"
Không đợi tiểu tỳ nữ lên tiếng, Lạc Dương tiếp tục nói: "Chỉ có nắm được vị trí đầu bảng, anh mới có thể nhất phi trùng thiên, mới có thể nở mày nở mặt trở lại đón em, tiểu Mộng nhất định cũng có mong đợi với tương lai của chúng ta, đúng không?"

Bình Luận

0 Thảo luận