Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

Đại Đế Chui Ra Từ Trong Mộ

Chương 491: Linh hồn Chu Tước

Ngày cập nhật : 2025-09-10 15:08:21
Nhưng bây giờ bay qua đã tìm được Tiêu Trần, lại muốn nhận Tiêu Trần làm chủ.
Tiêu Trần có một tật xấu, đối xử với những động vật nhỏ như mèo, chó, hồ ly rất tốt.
Nhưng mà cho tới bây giờ vẫn không thèm những thứ đồ ngổn ngang này ở trong thân thể của mình, đặc biệt là một vài sinh vật thoạt nhìn rất mạnh.
Trong mắt Linh hồn Chu Tước không có kiêu ngạo như vừa rồi, mà mắt lại đầy tủi thân.
Một tát này của Tiêu Trần đánh nát bét cao ngạo tự tôn của nó hoàn toàn, trong ánh mắt rõ ràng có nước mắt.
"Ơ? Con mợ nó, khóc?" Nhìn linh hồn Chu Tước cứ như cô bé một chịu oan ức, vẻ mặt Tiêu Trần cũng mờ mịt.
Tiêu Trần giơ bàn tay lên nói: "Mi chớ khóc trước mặt ta, ta là người đen từ đầu tới chân, tâm càng đen hơn, coi chừng tát chết mi đấy."
Linh hồn Chu Tước oan ức lắc đầu, thế mà dùng cánh dụi dụi mắt cứ như một con người.
Đột nhiên linh hồn Chu Tước há miệng, giống như em bé phun lửa, một luồng hỏa diễm khổng lồ bắn ra.
Hỏa diễm giống như thủy triều cao cao, tuôn về phía những quái vật chạy tới kia.
Những quái vật với lại oán khí tiếp xúc những hỏa diễm khủng bố này lại bị đốt cháy không còn gì.
Tròng mắt Tiêu Trần nhanh chóng trợn trừng như muốn rớt ra, người này có chút sức mạnh nhỉ!
Bản thân hỏa diễm thế mà lại có sức mạnh mạnh mẽ như vậy, nhìn uy lực này cũng không chút thua kém so với Bất Diệt Thần Diễm của Chúc Dung!
Đang buồn rầu nếu dùng Thiên Chinh Quyết thì sợ lực sát thương quá lớn, giết chết luôn Tiểu Huyền Tư mất, bây giờ mọc ra một con chim có thể thiêu hủy oán khí.
Thật sự là mệt nhọc có người đưa gối đầu, đói bụng có người đưa bát cơm.
Tiêu Trần vui tươi hớn hở vẫy vẫy tay với linh hồn Chu Tước nói: "Lại đây lại đây, nhóc con."
Đối mặt với thái độ Tiêu Trần chuyển biến 180°, rõ ràng linh hồn Chu Tước nghiêng hẳn đầu sang một bên.
Dáng vẻ bé con tức giận, không dỗ dành thì bé con không để ý tới mi.
"Bộp~!" Tiêu Trần nhảy lên cao, tát một cái trên đầu linh hồn Chu Tước.
"Mi nha, còn rất kiêu ngạo ha ha, cho mi làm màu này."
Linh hồn Chu Tước bị quất quay quay mấy vòng, trong mắt lại tràn đầy nước mắt.
"Mi xuống cho lão tử, bằng không thì ta đánh nổ đầu chim của mi." Tiêu Trần hung dữ nói với linh hồn Chu Tước muốn khóc.
Linh hồn Chu Tước oan ức quạt cánh, đi tới trước mặt Tiêu Trần.
Tiêu Trần cảm thấy nhóc này thật thú vị, tâm tính cứ như tiểu cô nương.
Tiêu Trần ôm cổ linh hồn Chu Tước, quay đầu của nó nhìn thẳng hướng những quái vật đang chạy tới kia.
"Em bé phun lửa, nhanh phun ra cho ta." Tiêu Trần vui tươi hớn hở nói.
Đột nhiên một âm thanh thanh thúy như trẻ con vang lên trong đáy lòng Tiêu Trần.
"Anh trai, tôi giúp anh đánh quái vật, nhưng mà anh phải dẫn tôi đi."
"Ui? Khà khà... Còn có thể nói chuyện này." Tiêu Trần cười gật gật đầu: "Mang mi đi thì không thành vấn đề, nhưng mà muốn chui vào trong cơ thể của ta, ta đánh chết mi."
Linh hồn Chu Tước quay đầu lại nhìn Tiêu Trần, mắt to linh động tràn đầy oan ức.
"Vì sao?"
"Làm gì có nhiều vì sao như vậy, không được là không được." Tiêu Trần không kiên nhẫn trả lời một câu.
"Nhanh nhanh phun lửa cho lão tử, bằng không thì đưa mi cho cái con mèo mập kia làm vợ."
Một ngón tay Tiêu Trần chỉ sang mèo quýt béo đang ngủ say trong ngực cô bé bên cạnh mà nói.
Quýt béo nhìn linh hồn Chu Tước, trên mặt béo tràn đầy ghét bỏ, xem ra rất là bất mãn đối với việc Tiêu Trần muốn đưa con chim lửa này cho mình làm vợ.
Linh hồn Chu Tước nghe thấy Tiêu Trần muốn đưa mình cho cái tên mập mạp kia làm vợ thì bị dọa đến toàn thân lạnh run.
Tiêu Trần vui vẻ, vẫy tay nói với linh hồn Chu Tước, nạo: "Mập mạp chết bầm còn không vui kìa, người ta rơi cọng lông cũng cao quý gấp một vạn lần so với mi nha."
Linh hồn Chu Tước lạnh run nghe xong lời này, đôi mắt vui mừng đến híp lại.
"Anh trai thật tốt." m thanh trong trẻo như trẻ con lại vang lên trong đáy lòng.
"Khá lắm cọng lông, nhanh chóng phun lửa cho ta, bằng không thì nhổ hết lông của mi." Tiêu Trần độc ác giơ linh hồn Chu Tước lên, hung dữ nói.
"Ơ, ờm."
Linh hồn Chu Tước vội vàng hé miệng, từng luồng đại hỏa giống như thủy triều tuôn ra.
Những quái vật vọt tới lập tức bị đốt bốc hơi, tiếp theo những oán khí kia đều bị tinh lọc.
"Có năng lực á, vật nhỏ mạnh như vậy."
Nhìn uy lực của ngọn lửa này, ngay cả Tiêu Trần cũng không nhịn được khen hai câu.
Linh hồn Chu Tước được khen thì vui vẻ đến con mắt đều híp lại, âm thanh trong trẻo của trẻ con nói: "Anh trai thật tốt."
"Tốt con mẹ mi, nhanh phun lửa cho ta." Thiếu chút nữa Tiêu Trần phun ra một ngụm máu, người này sao lại ngây thơ như vậy, chẳng khác nào một đứa trẻ.
"Ah, ah!" Tiêu Trần giơ Linh hồn Chu Tước chạy khắp nơi, phun chỗ đây một phát phun chỗ đó một phát, như một lão lái xe lái xe sát trùng vậy.

Bình Luận

0 Thảo luận