Mặc dù không cùng một chủng tộc, thế nhưng ai cũng như nhau, mọi người suýt nữa chảy nước miếng.
"Có có có, đồ ăn ngon có rất nhiều." Dương Bá Thiên lấy ra thịt bò và bầu rượu, vẻ mặt hưng phấn đưa tới trước mặt Lưu Tô Minh Nguyệt.
"Đều là cái thứ gì?" Nhìn khối thịt bò lớn và rượu mạnh, mọi người suýt chút nữa thì phì cười.
Lưu Tô Minh Nguyệt cũng không kén chọn, nhận lấy thịt bò gặm ngay tắp lự.
"Hu hu..." Cô nhóc bị đau quai hàm, thế nhưng vừa luyến tiếc hương vị thịt bò, vừa gặm vừa hu hu cổ vũ bản thân.
Nhìn dáng vẻ ngây thơ của Lưu Tô Minh Nguyệt, mọi người đều cười.
Linh khí tụ tập trên mặt biển vẫn chưa tản đi, đột nhiên lại bộc phát, Tiêu Trần nhân tính chậm rãi đi ra.
Từ Kiến Quân mờ mịt nhìn Tiêu Trần nhân tính, "Tiểu huynh đệ, có phải đã xảy ra chuyện gì rồi không."
Tiêu Trần nhân tính lắc đầu, nói qua một lượt.
Từ Kiến Quân nghe mà hưng phấn hai tay chà xát, điểm yếu lớn nhất của Địa Cầu hiện giờ, chính là vấn đề tu sĩ tu hành.
Mặc dù có hệ thống giáo dục, cũng có lượng lớn học viện tu hành, thế nhưng lại khuyết thiếu lực lượng giáo viên mạnh mẽ.
Tiêu Trần nhân tính suy nghĩ một chút rồi nói: "Đi tìm mấy tên có tư chất tốt, nhân phẩm tốt, bối cảnh sạch sẽ, tôi mang bọn họ đi bí cảnh, càng nhiều càng tốt."
"Tới ngay, ngài hãy chờ đấy." Từ Kiến Quân không nói hai lời định đi ngay.
Tiêu Trần nhân tính nói bổ sung: "Sau này những người đó sẽ trở thành trụ cột vững vàng, nhớ kỹ nhân phẩm thứ nhất, tư chất thứ hai, tôi cũng không muốn nuôi ra một đống tên hung ác độc địa đâu."
Từ Kiến Quân gật đầu: "Yên tâm, mấy đứa trẻ trong học viện kia, trong lòng chúng tôi đều hiểu rõ, tuyệt đối đáng tin."
Tiêu Trần nhân tính gật đầu, "Đi đi, tôi ở chỗ này chờ anh."
Tốc độ của Từ Kiến Quân rất nhanh, chỉ mất thời gian một ngày, anh ta đã dẫn đội ngũ gần ba ngàn người đi tới trên mặt biển.
Mấy đứa trẻ kia, lớn cũng không quá mười lăm mười sáu tuổi, nhỏ nhất lại còn ngậm núm vú cao su.
Mắt Từ Kiến Quân sáng lên, "Tôi huy động toàn bộ nguồn tài nguyên ở trong học viện toàn quốc tìm được những người này, hơn nữa cậu yên tâm, mấy công tác tư tưởng, tôi đã có trao đổi với cha mẹ của bọn họ cả rồi."
"Ừm." Tiêu Trần nhân tính gật đầu, Từ Kiến Quân làm việc thật đúng là đáng tin, mọi phương diện đều có thể cân nhắc đến.
Tiêu Trần nhân tính nhận hai đứa bé ngậm núm vú cao su, nói với nhóm trẻ con: "Sau này học có thành tựu, không bắt buộc các người ra sức vì nước, thế nhưng cũng đừng làm chuyện thương thiên hại lý gì."
"Cái gọi là tu hành, tu tâm hàng đầu, mong rằng sau này mọi người sẽ tiền đồ vô lượng ở thế giới mới."
Tiêu Trần nhân tính đạp chân xuống, vòng xoáy to lớn chậm rãi dâng lên.
Tất cả bọn trẻ nhìn cảnh kinh tâm động phách ấy, đều có vẻ mặt say mê.
"Đến ăn cái này đi, đây chính là linh quả chỉ riêng Thiên Hiển tông chúng tôi mới có, không chỉ kéo dài tuổi thọ mà còn có tác dụng mỹ dung trú nhan nữa."
Một đống người vây quanh mấy người Tiêu Trần thần tính, sử dụng ra tất cả vốn liếng, muốn để cho bọn họ gật đầu nguyện ý đi tông môn của mình.
Kết quả thùng cơm Lưu Tô Minh Nguyệt ngoại trừ việc ăn rồi, mọi chuyện còn lại đều lắc đầu.
Độc Cô Tuyết càng quá đáng, không ăn, thậm chí ngay cả lời cũng không nói.
Bàn Cổ Tà Tướng vui vẻ vô cùng, quả nhiên mấy người chơi với Tiêu Trần nhân tính đều chẳng có ai là đèn cạn dầu.
Kéo dài trọn một ngày, lúc hai ông trăng tròn to lớn dâng lên, Tiêu Trần nhân tính mới dẫn một nhóm lớn đứa trẻ xuất hiện ở trên mặt biển.
Mọi người sửng sốt, tiếp đó tất cả đều hết lên, xông về phía bọn trẻ.
Tiêu Trần nhân tính trợn trắng mắt, phất tay vạch ra một tường khí vô hình ở phía trước ngăn chặn mọi người đói khát ở ngoài.
"Đừng mà tiểu ca, lúc trước chúng tôi có mắt như mù, mong ngài tha thứ, những tiểu tử này cậu xem..."
Mọi người làm bộ đáng thương van xin.
"Ngồi đi." Tiêu Trần nhân tính phất tay mấy đứa trẻ sắp hàng chỉnh tề ở phía sau.
Tất cả nghe lời ngồi xuống, đều nhịp, thật là tráng lệ.
Đây cũng là đặc sắc của học viện, mỗi lúc học viên nhập học, đều sẽ trải qua ba tháng huấn luyện, bồi dưỡng nên tính kỷ luật của bọn họ.
Mọi người nhìn mà nước bọt đều chảy xuống, tư chất tốt lại nghe lời, đi đâu tìm đệ tử như vậy?
Tiêu Trần nhân tính chính là cáo già đấy, cho dù hắn mang những đứa trẻ này tới là để đưa cho bọn họ, thế nhưng bối cảnh của bọn họ, còn có lịch sử của tông môn cũng phải hiểu rõ, nhỡ đâu đưa đến Ma tông, đó không phải là bị chơi khăm sao.
"Người ấy, nhất định là sẽ cho các người, thế nhưng có chút vấn đề tôi phải hiểu rõ." Tiêu Trần nhân tính vui tươi hớn hở nói.
"Hu hu." Lúc này, hai đứa nhóc được ôm trên tay không ngừng chu miệng nhỏ, bộ dạng như muốn khóc.,
Bình Luận
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
0 Thảo luận