Tiêu Trần đi gần một tháng mà vẫn chưa ra khỏi cánh đồng hoang vu trên Liêu Nguyên Châu, điều đáng nói là cánh đồng hoang vu này chỉ là một phần nhỏ của Liêu Nguyên Châu mà thôi.
Thế giới này rộng lớn vượt qua cả tưởng tượng của hắn.
Mặc dù Tiêu Trần không thích bay tới bay lui, nhưng nếu hắn muốn dựa vào hai cẳng của mình để đến Phục Long Châu, đến lúc đó, chỉ sợ gái trinh cũng biến thành đàn bà rồi.
Tiêu Trần nhẹ nhàng vung tay lên, trước người hắn xuất hiện một cái hắc động, trong hắc động có rất nhiều hạt châu màu đen không ngừng nhấp nhô.
Tiêu Trần lẳng lặng nhìn đống châu ngọc này, trong đống hạt châu này có rất nhiều đồ vật ngổn ngang.
Đủ loại sinh vật, có loài bay trên trời, có loài chạy dưới đất, có loài bơi trong biển, kiểu nào cũng có.
Thậm chí còn có đủ các loại mắt, có đôi mắt cực kỳ xinh đẹp.
Đây đều là những thứ mà Tiêu Trần ma tính thu thập được. Thu thập những đồ vật xinh đẹp là một trong những sở thích hiếm có của Tiêu Trần ma tính.
Nếu lúc trước Tiêu Trần nhân tính không phun ra một lớp thì bây giờ có lẽ đôi mắt Thập Nhất vẫn còn ở trong đám viên cầu này.
Tiêu Trần đưa tay lấy ra một viên cầu, trong viên cầu có một con chim màu đen.
Tiêu Trần thuận tay ném viên cầu ra xa, một luồng sương mù màu đen cuồn cuộn bốc lên.
Một trận tiếng vang giống như xe ngựa đang chạy vang lên trong màn sương mù.
Tiếp theo, một con chim to màu đen có chín cái đầu phóng thẳng lên trời, trên lớp lông chim màu đen hiện ra một tầng ánh sáng màu vàng kim, nhìn vô cùng có cảm giác.
Một luồng khí thế vô cùng tàn độc bộc phát ra từ trên người nó, tiếng xe ngựa vang lên càng chói tai.
Tiêu Mỹ Lệ rụt cổ lại, nói: "Đại Đế, sao người lại lấy Quỷ Xa ra thế."
Quỷ Xa là ma vật mà Tiêu Trần ma tính đã phong ấn ở Ma Vực Đại Thế Giới. Thứ đồ chơi này không chỉ có thực lực cường đại mà tính cách cũng vô cùng hung tàn.
Tiêu Trần nghiêng cổ, nhìn lên con chim to khí thế hung hãn trên bầu trời, nói: "Nó chạy nhanh."
Tiêu Mỹ Lệ suýt chút nữa thì khóc lên, chỉ bởi vì nó chạy nhanh mà lại thả vật này ra.
Với thực lực hiện tại của Đại Đế, nếu tên này tập trung tinh thần chạy trốn, chưa chắc Đại Đế đã bắt được nó.
Nếu tên này đột nhiên gây khó dễ, đến lúc đó còn chưa biết hươu chết về tay ai đây.
Tiêu Trần không biết Tiêu Mỹ Lệ đắn đo nhiều điều như thế, hắn chỉ ngoắc tay với Quỷ Xa trên bầu trời.
"Xuống đây."
Chín cái đầu của Quỷ Xa hiện ra biểu cảm khác nhau, có khinh thường, có mỉa mai, có hưng phấn.
Quỷ Xa xoay một vòng trên bầu trời, cuối cùng vẫn hạ xuống trước người Tiêu Trần.
Nó có thân hình lớn như máy bay, ngăn cản ánh mắt trời, ma khí trên người cuồn cuộn, Tiểu Thập Nhất ở bên cạnh sợ đến mức mặt mũi trắng bệch, giữ chặt góc áo của Tiêu Trần.
Dường như nó cảm nhận được thực lực của Tiêu Trần đã kém xa trước đây, một chiếc đầu ở giữa của Quỷ Xa mở miệng nói tiếng người: "Thôn Thiên Đại Đế, đã lâu không gặp, từ khi chia tay đến giờ mày không có chuyện gì chứ?"
Nếu là trước đây, tên này vừa trông thấy Tiêu Trần đã tìm đường vòng để đi, làm gì dám nói tiếng nào.
Tiêu Trần vung cánh tay rảnh lên: "Chở tao đi một đoạn, tao sẽ trả lại tự do cho mày."
Chín cái đầu của Quỷ Xa không ngừng chuyển động, trong lúc nhất thời, chín cái đầu đều lên tiếng phát biểu suy nghĩ của mình.
"Đừng tin, Thôn Thiên Đại Đế giết chóc thành tính, không thể buông tha đám chúng ta dễ dàng như thế.
"Đúng đấy, nhân lúc thực lực của hắn chưa hồi phục, chúng ta mau chạy đi."
"Không thể nào, dù sao hắn cũng là Đại Đế, đã nói là làm, không thể nuốt lời được."
"Chúng ta có thể nhân cơ hội này tạo nên mối quan hệ tốt đẹp."
"Tốt con mẹ mày, mày đã quên chuyện nó chỉ dùng một chiêu Hổ Phác đã đánh chìm đại lục Ma Vực của chúng ta rồi à."
"Con mẹ mày, mắng ai đấy?"
"Ông đây mắng mày đấy, đúng là cái đồ sẹo lành thì quên đau."
"Hôm nay ông đây sẽ đánh chết mày."
Trong lúc nhất thời, chín cái đầu ồn ào như một cái chợ, vừa đánh nhau vừa cãi om xòm, vô cùng náo nhiệt.
"Câm hết miệng cho ông."
Cái đầu chim ở chính giữa quát lên một tiếng, trong nháy mắt, mấy cái đầu chim đều yên tĩnh lại.
Trong mắt của cái đầu chim ở chính giữa bắn ra tia máu màu đỏ, nhìn chằm chằm vào Thập Nhất sau lưng Tiêu Trần.
"Thôn Thiên Đại Đế, nay đã khác xưa, nếu bây giờ tao muốn chạy, mày cũng không làm gì được tao, muốn tao chở mày đi một đoạn đường cũng được, nhưng mày phải để con nhóc đằng sau mày làm đồ đệ của tao, mày thấy thế nào?"
"Ồ, không ngờ lại là xích tử chi tâm, toàn thân vô tạp, đây chính là thể chất sinh ra để tu hành."
"Đã nhiều năm như vậy, đến lúc nên nhận đồ đệ rồi."
Trong lúc nhất thời, những chiếc đầu của Quỷ Xa đều nhìn chằm chằm vào Thập Nhất.
Bình Luận
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
0 Thảo luận