Dần dần vẻ mặt mọi người chuyển từ bình tĩnh sang hoảng sợ, bởi vì đám mây đen kia không ngừng mở rộng.
Chỉ trong vài hơi thở, nó đã phát triển to bằng khoảng một tinh cầu, dòng điện xoẹt xẹt không ngừng cuồn cuộn trong đám mây đen.
Cảm giác áp bách của mây đen đè như muốn đè bẹp cả toà thành làm cho mọi người sởn hết cả gai ốc.
Nội tâm Tiêu Trần khẽ động, hắn nhận ra đây có thể là thiên kiếp khi mình bước vào Tiêu Dao Cảnh.
Chỉ là Tiêu Trần không ngờ hôm nay thiên kiếp lại đến nhanh như vậy. Mình vừa mới đi ra từ Vận Mệnh Thiên Quốc thì đã xuất hiện.
Tiêu Trần buông Cửu Vĩ Yêu Hồ trong ngực xuống, cười nói: "Được rồi, chúng ta tách ra ở chỗ này đi, tôi còn có việc phải làm."
Cửu Vĩ Yêu Hồ ngẩn người, có chút không tình nguyện hỏi: "Vậy thôi hả?"
Tiêu Trần liếc mắt: "Vậy cô còn muốn gì nữa? Muốn tiểu gia lấy thân báo đáp à? Cô mơ đẹp dữ ha."
Cửu Vĩ Yêu Hồ cúi đầu nhìn tiểu hồ ly trong tay, không biết lấy dũng khí từ đâu ra, nắm lấy ống tay áo của Tiêu Trần.
"Tôi không còn nơi nào để đi. Xảy ra chuyện này, tôi chắc chắn sẽ bị đuổi giết. Cậu không thể vứt bỏ tôi."
Nhìn thấy Cửu Vĩ Yêu Hồ có chút đáng thương, bộ dạng lại hơi làm nũng, Tiêu Trần suýt chút nữa đã phun ra.
Tiêu Trần suy nghĩ một chút nói: "Như vậy đi, cô đi đến Địa Cầu trốn, tôi có lẽ sẽ trì hoãn một lát mới có thể trở về."
"Bây giờ tôi không thể đi vào được, nơi đó là thể xác của Bàn Cổ đại thần, có kết giới bảo vệ rất mạnh." Cửu Vĩ Yêu Hồ liều mạng lắc lắc cánh tay Tiêu Trần.
"Vậy cô trốn đi chờ tôi trở lại, với thực lực của cô, muốn chạy trốn thì không ai có thể giết được cô đâu." Tiêu Trần không kiên nhẫn hất bàn tay nhỏ bé của Cửu Vĩ Yêu Hồ ra.
Cửu Vĩ Yêu Hồ thở phì phì nói: "Cậu không thể dẫn tôi đi cùng sao?"
"Cô đang nằm mơ đấy à." Tiêu Trần nhìn đám mây đen trên đỉnh đầu, lúc này đám mây đen đã mở rộng đến mức không thể tưởng tượng nổi, sấm sét trong đám mây đen cũng biến thành màu vàng kim.
Da đầu Tiêu Trần tê dại một hồi, nói với Cửu Vĩ Yêu Hồ: "Cô đừng đi theo tôi, cô cũng biết mình sẽ bị đuổi giết, còn muốn đem tai họa đến cho tôi sao?"
Cửu Vĩ Yêu Hồ nghe vậy, vẻ mặt cô đơn lắc đầu.
"Được rồi, cút ngay đi, trốn đi chờ tôi trở về." Tiêu Trần vừa nhìn đám tu sĩ, vừa chỉ vào đám mây đen trên đầu, trêu chọc nói: "Sao? Chư vị không muốn đi, muốn cùng tiểu gia trải qua khó khăn à?"
"Oành!"
Đúng lúc này, một tia sét màu vàng kim đánh thẳng xuống, thẳng tắp rơi xuống đỉnh đầu của Tiêu Trần.
Không biết điện thế mạnh đến mức nào, lập tức đánh vào người Tiêu Trần, trong nháy mắt dòng điện vô cùng lớn đốt cháy toàn thân, từ trong ra ngoài cực kỳ đau đớn.
Hành tinh chết cực lớn rõ ràng đang run rẩy dữ dội dưới dòng điện màu vàng khủng bố này.
Mọi người biến sắc, chỉ là một tia chớp thôi vậy mà lại khủng bố như vậy.
Lúc này tiếng sấm ầm ầm vang lên, tia chớp màu vàng giống như một con mãng xà khổng lồ, không ngừng sôi trào trong đám mây đen.
Mọi người không dám đứng lại ở đây nữa, nói mấy câu khách sáo rồi chạy trối chết.
Mạc Bối Bối đáng thương lập tức bị Mạc Càn Sơn kéo đi, từ đầu đến cuối không hề nói được với Tiêu Trần một lời nào.
Tiêu Trần liếc mắt nhìn tiểu Cửu Vĩ Yêu Hồ, nhẹ nhàng nói: "Cô cũng đi đi, yên tâm, chúng ta xem như cùng chung hoạn nạn, tôi sẽ không bỏ mặc cô đâu, điều kiện tiên quyết là tôi phải khôi phục thực lực của mình đã, bằng không thì mọi thứ đều chỉ là lời nói suông."
Nhìn Tiêu Trần đã dịu dàng hơn rất nhiều, Cửu Vĩ Yêu Hồ cảm thấy rất vui.
Cửu Vĩ Yêu Hồ gật đầu: "Tôi sẽ trốn xung quanh Địa Cầu, chờ cậu trở về."
Nhìn hành tinh chết không còn một bóng người, Tiêu Trần hít sâu một hơi.
Sau đó cơ bắp toàn thân không ngừng vặn vẹo, máu chảy bắt đầu tăng tốc, trái tim điên cuồng nhảy lên, một tầng sương mù màu xanh lam nhàn nhạt bao phủ lấy Tiêu Trần.
Tiêu Trần không dám khinh thường, bởi vì hắn chưa từng trải qua thiên phạt, nên chỉ có thể nghênh đón bằng trạng thái mạnh nhất.
"Oành!"
Lại là một tia sét vàng khác rơi xuống.
Giống như tia sét vừa rồi, Tiêu Trần thậm chí có thể cảm nhận được sức mạnh ẩn chứa trong đó không có chút thay đổi nào, nó giống như những thứ được sản xuất hàng loạt trên dây chuyền lắp ráp.
Tuy loại sấm sét này có vẻ khủng bố, nhưng Tiêu Trần cũng không phải là gà nhược gì, loại trình độ này không có cách nào làm Tiêu Trần bị thương.
"Oành, oành, oành!"
Sau đó liên tiếp bảy tia thần lôi chém vào người Tiêu Trần, cộng với hai tia vừa rồi, tổng cộng có chín tia.
Thần lôi tạm dừng đánh xuống. Chín là một con số cực điểm, Tiêu Trần cũng không hiểu trong đó có thuyết pháp gì.
Tiêu Trần hoạt động thân thể một cái, có quần áo do Tiêu Trần ma tính chế tạo cho mình, cộng với cơ thể cường tráng của mình, lần này hắn hoàn toàn không bị thương.
Bình Luận
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
0 Thảo luận