Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

Đại Đế Chui Ra Từ Trong Mộ

Chương 660: Long Tiêm Tiêm phát bệnh

Ngày cập nhật : 2025-09-10 15:14:48
Hai người cứ giằng co như vậy, giằng co đến nửa tháng. Vào thời điểm Tiêu Trần muốn hỏng mất, một thân hình đột nhiên xuất hiện trong Tàng Long Cốc.
"Ngưu Bảo Bảo, sao ngươi lại tới đây." Nhìn gia hỏa lấm la lấm lét trước mắt, Tiêu Trần hỏi.
Bắp thịt trên mặt Ngưu Bảo Bảo run lên nói: "Tôi con mẹ nó không phải Ngưu Bảo Bảo, đừng nói ba chữ Ngưu Bảo Bảo được không. Cả ngày cứ Ngưu Bảo Bảo, Ngưu Bảo Bảo, sợ người khác không biết tôi tới tấu hề sao?"
Tiêu Trần liếc mắt nói: "Được rồi Ngưu Bảo Bảo, ông tới nơi này có chuyện gì không?"
Nghe lời này, vẻ mặt Ngưu Bảo Bảo liền tức giận: "Còn không phải là lão nhân gia ngài gây ra họa à."
"Hỏa Liên không có bộ phận cốt lõi, toàn bộ dòng sông Nghiệp Hỏa bắt đầu chấn động, hình như đầu nguồn xuất hiện vấn đề gì." Ngưu Bảo Bảo trợn trắng mắt nói.
"Xảy ra vấn đề gì?" Tiêu Trần hỏi.
"Làm sao tôi biết, binh quyền của tôi đã bị thu, bây giờ chỉ là một con cá mặn không quyền không thế."
Binh quyền bị tịch thu, dáng vẻ Ngưu Bảo Bảo ngược lại là bình chân như vại, nhưng mà trong lòng Tiêu Trần rất hổ thẹn, liên lụy bạn thân như vậy, thực sự có chút không nên.
Ngưu Bảo Bảo vui buồn thất thường nhìn xung quanh: "Hai người còn có tâm tư liếc mắt đưa tình ở chỗ này à, Nghiệp Đồ Linh đã câu thông được với mười đại tông môn của Hạo Nhiên đại thế giới rồi, hỗ trợ Minh Bộ động thủ với Long tộc."
"Đại quân sẽ lập tức tiến vào Tàng Long Cốc, còn không mau chạy đi, ở đây chờ chết à?"
Tiêu Trần nhìn Ngưu Bảo Bảo, Tiêu Trần biết cho dù ông ta là Minh Tư nhưng muốn đi ra truyền tin dưới ánh nhìn của đại lão khắp nơi từ Minh Bộ là vô cùng khó khăn.
"Cảm ơn." Tiêu Trần thực sự không biết nên nói cái gì, cuối cùng nói ra hai chữ như thế.
Ngưu Bảo Bảo ực một hớp rượu nói: "Ngài còn cảm ơn à, nhanh chạy đi. Tính khí Nghiệp Đồ Linh nổi danh thúi hoắc, không san bằng Tàng Long Cốc các người thì chắc sẽ không từ bỏ ý đồ."
Tiêu Trần gật đầu, kéo kéo mặt của Long Tiêm Tiêm: "Lo lắng làm chi, mở Long Mộ!"
Đối mặt với sống còn của tộc quần, Long Tiêm Tiêm vẫn phân rõ bên nặng bên nhẹ.
Vẻ mặt Long Tiêm Tiêm không vui buông thả bắp đùi Tiêu Trần, lấy một cái kèn lệnh nho nhỏ ra.
Long Tiêm Tiêm phồng mang trợn má thổi loạn một trận, tiếng kèn thê lương hùng hồn vang lên trong thiên địa.
Đại địa mơ hồ xuất hiện trên bầu trời, một tòa thành trì hùng hồn vĩ đại màu đen xuất hiện bên trên.
Ba chữ lớn cứng cáp có lực khắc trên cửa thành, "Táng Long Thành."
Nhìn Long Mộ trong truyền thuyết, gương mặt Ngưu Bảo Bảo ngơ ngác.
"Lấy ra đơn giản như vậy?"
Long Tiêm Tiêm trợn trắng mắt: "Làm sao? Còn lâu hơn bà đây bày một đại trận, phải mất mấy trăm năm mới được? Đầu óc có cớt à?"
Ngưu Bảo Bảo lập tức nghe được ý trong lời nói này, giận tím mặt: "Bà nội cô, cô nói trong đầu người nào có cớt? Họ Long cô có dám lặp lại lần nữa?"
"Nói thì nói, đầu óc ông có vấn đề, giả bộ cái gì, làm sao, ông có thể cắn bà đây một cái à." Long Tiêm Tiêm đáp trả không chút yếu thế, lưỡi búa to lớn xuất hiện trong tay.
Ngưu Bảo Bảo tức giận đến khuôn mặt tái mét, cầm Tiểu Hồng bên cạnh đi tới đánh nhau.
"Được rồi, được rồi." Lúc này Tiêu Trần nhìn không nổi nữa, ngăn giữa hai người.
"Khà khà khà ông tới cắn bà đây xem!" Long Tiêm Tiêm lè lưỡi với Ngưu Bảo Bảo.
Lúc này không khí truyền ra từng cơn sóng gợn, bầu trời trong xanh đột nhiên tối sầm xuống.
Một vòng xoáy mây đen to lớn xuất hiện ở trên trời cao, bao trùm trọn cả vòm trời.
Sát khí chiến trận điên cuồng tuôn ra, quỷ quân vô biên vô tận như ẩn như hiện ở trong vòng xoáy.
"Bà già chết bầm, chờ đấy cho bố."
Nhìn đại quân Minh Giới áp vào, Ngưu Bảo Bảo cũng không tiện ở lâu.
"Trần ca, đi." Nói xong Ngưu Bảo Bảo hóa thành một luồng lưu quang, biến mất khỏi nơi đây.
Tiêu Trần nhẹ nhàng phất phất tay.
"Còn không mau đi để chờ chết à?" Nhìn vẻ mặt Long Tiêm Tiêm đắc ý, Tiêu Trần tức giận nói một câu.
"Hở? À!" Lúc này Long Tiêm Tiêm mới nhớ tới trên bầu trời đang có đại quân áp vào.
"Đóng gói thu dọn đồ đạc, chúng ta chuẩn bị chạy."
Long Tiêm Tiêm nói với tộc nhân, kết quả vừa quay đầu lại đã nhìn thấy các ông già bà cụ dẫn theo long tử long tôn của mình, chuẩn bị xong xuôi cả rồi.
"Đại Đế ngài cũng đi Long Mộ với tôi đi!" Long Tiêm Tiêm nắm chặt góc áo Tiêu Trần.
Tiêu Trần nhẹ nhàng xoa đầu Long Tiêm Tiêm nói: "Tôi còn có chuyện rất quan trọng muốn làm, Tiêm Tiêm đưa thánh vật Long tộc Vũ Quang Bàn của cô cho tôi mượn dùng một chút."
Long Tiêm Tiêm lau nước mắt, biết mình không giữ được Đại Đế.
Lúc trước tùy hứng như vậy cũng chỉ là muốn Tiêu Trần ở bên cạnh mình ở lâu thêm một chút.
"Đại Đế, ngài còn trở về không?"
Long Tiêm Tiêm lấy ra một cái vòng tròn nhỏ màu trắng, giao vào tay Tiêu Trần.

Bình Luận

0 Thảo luận