Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

Đại Đế Chui Ra Từ Trong Mộ

Chương 609: Ông chủ gà cơ trí

Ngày cập nhật : 2025-09-10 15:08:21
Màn đêm dần buông xuống, thời tiết càng rét lạnh hơn.
Khu buôn bán thành Bắc lại dần trở nên náo nhiệt.
Phố đi bộ lúc trước đã trở thành trung tâm giao dịch của rất nhiều sinh linh.
Đủ loại sinh linh cổ quái kỳ lạ đi lại trên đường phố như đưa thoi, tiếng rao hàng quanh quẩn nối tiếp nhau.
Đủ các loại đèn được thắp lên, đủ màu sắc khác nhau phản chiếu khiến ánh sáng chỗ này thoạt nhìn rất quỷ dị, khiến người ta có cảm giác như có cả bầy quỷ đang cùng nhau nhảy múa.
Khung cảnh náo nhiệt này hình như không khác gì những khu chợ đêm trên trần thế.
Nhưng những gì được rao bán ở đây có thể là những thứ mà các sinh linh bình thường không chấp nhận nổi.
Ví dụ như có một cửa hàng nhỏ bên trên treo biển Gà Rán Chính Tân nhưng thứ được bán bên trong lại không phải là gà rán. Chắc là ông chủ lười tháo bảng hiệu cũ xuống nên cứ để như vậy luôn.
Trong tiệm có mấy cái móc sắt treo lơ lửng, bên trên là đủ loại chân. Có chân người, cũng có những sinh linh khác.
Những cái chân này đều được nướng vàng ươm, tản ra mùi thơm hấp dẫn mê người.
Ông chủ là một con quái vật béo ú, thân người nhưng lại mọc ra cái Đầu Cá Nheo quái đản.
Đầu Cá Nheo cầm trong tay một con dao bếp vàng óng chói lọi, lau lau lên cái tạp dề dính đầy dầu mỡ trên người mình.
Nhìn những bóng người đi qua đi lại trước cửa hàng, Đầu Cá Nheo hắng giọng rồi hô to:
"Bà con cô bác đi ngang đừng bỏ qua, thịt đùi tươi ngon đâyyy!
Chân gái Nhân tộc 18 tuổi, tươi ngon mềm mại còn đẫm nước sốt đâyyy!
Ăn một miếng khiến nâng cao tinh thần, ăn hai miếng tiêu tan mệt mỏi, ăn ba miếng trường sinh bất lão. Chỉ cần một viên linh thạch thượng đẳng là có thể ăn một bữa no đâyyyy!"
Tiếng rao hàng rất lớn của Đầu Cá Nheo đã thu hút nhiều sinh linh dừng lại xem thử.
"Này cá béo, cái chân này của anh có phải là hàng tươi không đấy?" Một con quái Đầu Rết thân người lên tiếng hỏi.
Cơ thể đầy cánh tay không ngừng đung đưa của nó khiến người khác hoa mắt hết cả mắt.
"Ôi ông chủ Rết, anh nói gì thế."
Đầu Cá Nheo vừa nói vừa vỗ vỗ một cái chân trong đó: "Đây, con nhỏ Nhân tộc hôm nay mới giết xong, vừa đúng ngày sinh nhật tròn 18 tuổi của nó luôn. Gái trinh nhé, còn được nuôi bằng linh dược suốt nửa tháng, tuyệt đối là đại bổ."
"Ồ! Thế lấy cho tôi một chân đi." Đầu Rết ném ra một viên đá hình thoi.
Đầu Cá Nheo cuộn lưỡi, bỏ viên đá vào trong cái miệng rộng của mình.
"Được, anh đợi tí". Đầu Cá Nheo nhanh nhẹn tháo cái chân xuống, đưa cho Đầu Rết.
Đầu Rết ôm cái chân đưa lên miệng cắn một miếng to, nhất thời mùi thơm lan ra bốn phía, linh khí dâng trào.
"Cá béo, tôi đặt trước một cái chân Hoa tộc. Tốt nhất là hoa hồng, mùi vị rất ngon. Khi nào có hàng thì báo cho tôi."
Đầu Rết nói xong thì ôm cái chân vừa mua, biến mất trong màn đêm đầy màu sắc.
"Được, có hàng tôi sẽ thông báo cho anh."
Đầu Cá Nheo nói to với Đầu Rết.
Sau khi có người mở hàng thì Đầu Cá Nheo buôn bán tốt hẳn lên. Chẳng mấy chốc đã bán hết sạch mấy cái chân nướng kia.
"Ôi, anh mập làm ăn tốt nhỉ!"
Ông chủ gà nhưng treo biển bán mì ở kế bên đi ra ngoài cho thoáng khi, nhìn thấy Đầu Cá Nheo thì lên tiếng bắt chuyện
Nó không bán mì sợi như trên biển treo mà lại các loại món kho, đương nhiên nguyên liệu thô của món kho này những sinh linh bình thường cũng không thể chấp nhận được.
Vì hầu hết những nguyên liệu thô này đều đến từ chính bọn họ.
"Anh béo, tí nữa đi Thiên Thượng Nhân Gian chơi không? Nghe nói hôm nay có rất nhiều bé gái Hoa tộc." Ông chủ gà nói, trên mặt chưng ra nụ cười dâm dục.
Đầu Cá Nheo nghe thấy thế thì hai mắt sáng lên, gật đầu: "Đi, nhân tiện tôi cũng mua mấy đứa giữ lại nuôi."
Nuôi trong miệng Đầu Cá Nheo không phải là kiểu mua về cho ăn ngon uống sướng mà giống như nuôi một con gia súc. Vỗ béo xong tất nhiên là phải cho một dao.
Lúc này, một đứa bé gái xách theo đao gỗ đi ngang qua.
Nó mở to mắt tò mò nhìn mọi thứ xung quanh.
Chỗ nào cũng thấy hàng quán vỉa hè, tiếng gào thét rao hàng, hàng hoá thì đủ thứ kỳ quái trên đời.
Mỗi sinh linh đều bận rộn với công việc kinh doanh của riêng mình, hình như không ai để ý đến đứa bé gái bình thường này.
Nhưng sẽ luôn có một hoặc hai con hàng nhàn rỗi đến đau cả trứng chú ý đến tất cả những việc lạ trên đường phố.
Ví dụ, sau khi kết thúc việc buôn bán Đầu Cá Nheo sẽ nhàn rỗi không có việc gì làm.
"Uầy! Đúng là một đứa Nhân tộc bình thường kìa."
Đầu Cá Nheo dùng thân hình mập mạp chắn ngang đường đi của đứa bé gái, đôi mắt cá lồi to quét khắp người đối phương.
Đôi mắt như muốn nhìn thấu người khác này khiến đứa bé gái vô cùng khó chịu.
"ông... ông tránh ra." Đứa bé gái lắp bắp hét lên.

Bình Luận

0 Thảo luận