Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

Đại Đế Chui Ra Từ Trong Mộ

Chương 799: Đến chết (2)

Ngày cập nhật : 2025-09-10 15:14:48
Một chút ánh sáng chói mắt chợt lóe lên, giống như ngàn vạn tinh quang tụ lại một điểm, tách ra vầng sáng chói mắt trong bóng tối dày đặc này.
Tiêu Trần hít một hơi thật sâu, lạnh lùng nhìn điểm tinh quang sáng lạn này.
Tinh quang chiếu ra một đại lộ chói mắt, kéo dài đến tận chân Tiêu Trần.
Những thứ càng đẹp thường càng nguy hiểm, ví dụ như phụ nữ, hoặc đại lộ tinh quang trước mặt.
Lưỡi hái tử thần đã duỗi ra, tính mạng của ai sắp bị gặt đây?
"Cộp, cộp, cộp."
Nhưng, lúc này Tiêu Trần đang từng bước đi về phía tinh quang, thiên địa phát ra từng tiếng cộp cộp theo tiết tấu bước chân của Tiêu Trần.
Mọi người kinh hãi không hiểu nhìn Tiêu Trần, đứa nhỏ này đang làm cái quái gì vậy? Đối mặt với công kích khủng bố như vậy, không trốn không né thì thôi, tại sao còn chủ động nghênh đón chứ?
Chẳng lẽ sợ mình chết không đủ nhanh à?
Tiêu Trần chính là loại người như vậy, hai chữ "đến chết" là đủ xuyên suốt cuộc đời hắn.
Tu luyện đến chết, quấn kẻ địch đến chết.
Tiêu Trần có thể đạt được độ cao như vậy, không thể bỏ qua công lao của hai chữ này.
Tiêu Trần đi trên đại lộ tinh quang, mang theo quả cầu huyết sắc kia, bước chân càng lúc càng nhanh, tiếng cộp cộp kinh thiên động địa, giống như gió táp mưa rào, càng lúc càng trở nên dồn dập.
Trái tim của tất cả mọi người không ngừng nhảy lên theo tiếng cộp cộp khủng bố này, như thể khoảnh khắc tiếp theo sẽ bay ra khỏi lồng ngực.
"Ma âm lọt vào tai, ngưng thần, tĩnh khí." Giọng nói lớn của Long Dược Thiên vang lên, kéo tất cả mọi người trở về thực tại.
Phía trên bầu trời mênh mông, một bóng dáng nho nhỏ chạy như điên, đón lấy ánh sáng rực rỡ như nhật nguyệt quang huy.
Khóe miệng của bốn trăm người dần dần nhếch lên, ánh sáng chỉ như hạt gạo, mà cũng dám tranh nhau phát sáng với trăng sáng à?
Ở phía dưới thang Thanh Vân, sắc mặt đám người Bạch Tử Yên trắng bệch nhìn bóng dáng nho nhỏ kia lao thẳng vào tinh quang.
"Trần Trần."
Bọn họ không dám mở mắt, vì sợ rằng khoảnh khắc tiếp theo sẽ nhìn thấy cơ thể tan nát của Tiêu Trần.
Xung quanh Tiêu Trần, những huyết cầu cuồng bạo bắt đầu sôi trào, tạo thành một tấm khiên huyết sắc khổng lồ.
"Ầm!" Một tiếng va chạm cực lớn vang lên.
Mũi tên tinh quang và tấm khiên huyết sắc va vào nhau giữa không trung.
Trong toàn bộ thế giới hắc ám chỉ còn lại vầng sáng va chạm này, cực kỳ sáng lạn, tráng lệ đến vô cùng.
Những gợn sóng có thể nhìn được bằng mắt thường lay động trên bầu trời.
Những gợn sóng cuồng bạo và mãnh liệt, giống như cơn gió mùa thu cuốn hết lá vàng, quét sạch những đám mây huyết sắc trên toàn bộ bầu trời.
Tinh quang rơi xuống, bóng tối vô biên bị xé toạc.
Sống hay là chết?
...
Ở biển Vạn Sâm vô biên, đảo nhỏ bị phong ấn quỷ dị kia đột nhiên chấn động dữ dội.
Một cái động lớn màu đen xuất hiện chính giữa đảo nhỏ.
Bàn tay nhỏ bé và yếu ớt, giữ chặt cửa động.
Kim quang vô biên lóng lánh dựng lên ở nơi này, trận đồ Cửu Tự Chân Ngôn khổng lồ ầm ầm xuất hiện trên bầu trời.
Chín con rồng khủng bố dò xét ra khỏi trận đồ, tiếng rồng ngâm rung trời, mang theo thủy triều cuồn cuộn.
"Cương Chủ, thời gian ước định của cô và Bàn Cổ đại thần chưa tới, cô dám phá phong ấn mà ra à?"
Thất Thải Tổ Long cuồng nộ gầm thét.
Một bóng dáng cao gầy từ trong hắc động bò lên.
Sương mù đen bao trùm cơ thể cô ta.
"Con của tôi gặp nạn, tôi phải đi cứu nó." Bóng đen nhìn chân trời xa xăm lẩm bẩm, giọng nói như tiếng nước suối róc rách, vô cùng êm tai.
Đúng lúc này, từng gợn sóng khủng bố từ phương xa lay động tới.
"Đây là?"
Chín con rồng lớn sau khi khiếp sợ, thì cuồng hỉ.
Trong mắt Thất Thải Tổ Long, chợt lóe lên một tia sáng chói mắt.
"Đây là khí tức của Bàn Cổ cung."
Bóng đen nhìn gợn sóng phía trên bầu trời xanh, hai mắt biến thành màu trắng bạc quỷ dị, một trận đồ tinh không mênh mông, sáng tắt bất định trong mắt.
"Grào!"
Bóng đen gầm thét lên, hai chiếc răng nanh rất dài thò ra.
Trong tiếng gào thét của bóng đen, cả vùng biển như bị đảo lộn, sóng lớn vạn trượng, ầm ầm nổi lên.
"Con của tôi."
Bóng đen nỉ non, bóng dáng đột ngột ngoi lên khỏi mặt đất.
"Ông dám."
Một tiếng rồng ngâm khủng bố vang vọng cả thiên địa, chín cột sáng thông thiên khổng lồ từ trên trời giáng xuống, vây quanh bóng đen.
"Cút!"
Một tiếng gào thét cuồng nộ kèm theo sát lực vô biên phát ra.
Những gợn sóng màu bạc lan ra xung quanh bóng đen, chín cột sáng bị gợn sóng xung kích không ngừng biến hình vặn vẹo.
"Cương Chủ, cô thật muốn phản bội ước định với Bàn Cổ đại thần à?"
Ngữ khí Thất Thải Tổ Long ngưng trọng hỏi.
Bóng đen nhìn đảo nhỏ phía dưới, khẽ nâng bàn tay trắng nõn nhỏ yếu lên.
"Thời gian đã đến, khi Bàn Cổ cung được nhuộm bằng ánh sáng của các vì sao, ước định của tôi và Bàn Cổ đã kết thúc."
Khi bóng đen đó đưa tay lên, toàn bộ đảo nhỏ đột nhiên biến mất không thấy tung tích, thay vào đó là một vòng xoáy cực lớn.

Bình Luận

0 Thảo luận