Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

Đại Đế Chui Ra Từ Trong Mộ

Chương 734: Tiêu Trần nổi giận (2)

Ngày cập nhật : 2025-09-10 15:14:48
Kết quả, cha của cô gái này là tông chủ của một tông môn, ông ấy liên hợp với những nhân sĩ chính đạo, liên thủ đuổi giết Điền Phong.
Thành ra lão ta không thể ở lại trên Tinh Long đại lục nữa, lại đến một nơi nhỏ bé là Trung Nguyên đại lục.
Là một nửa bước Thần Vô Chỉ Cảnh hàng thật giá thật, lão ta được Chương Hồi Thiên thu nhận.
Người này hứa sẽ giúp đỡ Thiên Kích tông, giải quyết những vấn đề còn lại của Kính Hoa tông.
Điều kiện là để lão ta trở thành Thái Thượng trưởng lão của Thiên Kích tông, các cô gái của Kính Hoa tông sẽ do lão ta xử lý.
Chương Hồi Thiên đã đồng ý với điều kiện này mà không cần suy nghĩ.
Dùng một cái danh phận hữu danh vô thực cộng thêm một đám kẻ địch liền có thể đổi lấy đại năng nửa bước Thần Vô Chỉ Cảnh, vụ làm ăn này thật béo bở.
Ba mươi người đứng sau lưng Điền Phong, khí tức vô cùng khủng khiếp.
Trong số đó có một đại hán to lớn, ngực trần, chính là Thái Thượng trưởng lão trước đây của Chiến Thiên tông.
Điền Phong nhìn về phía đám người, lại nhìn về phía Thái Thượng trưởng lão của Chiến Thiên tông, hài lòng gật đầu.
"Những con búp bê nữ này đều là lô đỉnh tốt. Lần này đến không phí công rồi. Không nghĩ tới Trung Nguyên đại lục của cậu còn có mấy người trẻ tuổi có tư chất như vậy."
Giọng điệu Điền Phong thanh đạm, lão ta hoàn toàn không thèm để ý tới Bạch Tử Yên cùng những người khác.
"Điền lão thích thì tốt rồi." Thái Thượng trưởng lão của Chiến Thiên tông cười với bộ dạng nịnh nọt.
Điền Phong nhướng mi, nhìn Bạch Tử Yên cười nói: "Vị cô nương này, nếu như nguyện ý bỏ kiếm trong tay xuống, không chống cự, hết lòng phục vụ ông đây, ông đây sẽ bảo toàn tính mạng cho các người?"
Cảm nhận được sự xâm lược trong mắt lão già này, Bạch Tử Yên cảm thấy toàn thân khó chịu.
Bạch Tử Yên không chút suy nghĩ, ngón tay chỉ thành kiếm, chỉ vào Điền Phong.
"Ha ha!" Điền Phong cười đắc ý nói: "Đúng là người của nơi nhỏ bé, hoàn toàn không có chút cung kính với lão phu."
"Lão cẩu, còn sủa nữa thì lát tôi cho ông ăn cớt."
Đúng lúc này, một luồng ánh sáng từ xa truyền đến, đi kèm là giọng nói tức giận của Tiêu Trần.
Nghe thấy giọng nói này, sắc mặt của các cô đại biến, không phải Thủy Sanh Sanh đã dẫn Tiêu Trần xuống núi rồi sao? Tại sao hắn lại chạy về?
"Ầm!"
Thân ảnh của Tiêu Trần đập mạnh vào giữa hai làn sóng người.
Khi Thái Thượng trưởng lão của Chiến Thiên tông nhìn thấy bóng dáng của Tiêu Trần, đồng tử của ông ta đột nhiên co rút lại.
Vì đã qua đời nên ngoại hình của Tiêu Trần không có gì thay đổi so với ba năm trước.
Thái Thượng trưởng lão của Chiến Thiên tông chỉ liếc mắt một cái đã nhận ra Tiêu Trần.
Hô hấp của đại hán trở nên dồn đạp, việc Tiêu Trần sống lại hẳn có liên quan gì đến thuật khởi tử hồi sinh.
Bởi vì có sự can thiệp của một đại kiếm tiên vào ba năm trước, bọn họ không có được thuật pháp này.
Sau cái chết của Tiêu Trần, tất cả họ đều từ bỏ thuật pháp khởi tử hồi sinh này, không ngờ rằng Tiêu Trần sẽ thực sự sống lại.
Ánh mắt của đại hán nên cực nóng, nhưng ông ta không nói với Điền Phong rằng Tiêu Trần có phương pháp để khởi tử hồi sinh.
Bàn tính nhỏ trong lòng ông ta đang kêu lên răng rắc.
Nhìn thấy thân ảnh nhỏ bé của Tiêu Trần, Bạch Tử Yên lo lắng nói: "Tiêu Trần mau trở về."
Tiêu Trần nhảy khỏi hồ lô, vẻ mặt u ám đến đáng sợ.
Tiêu Trần liếc nhìn Bạch Tử Yên một cái, sát ý trong mắt hắn khiến Bạch Tử Yên không rét mà run.
Tiêu Trần vào lúc này khiến bọn họ cảm thấy vô cùng xa lạ.
Tiêu Trần quay đầu lại nhìn Điền Phong, đột nhiên nhếch miệng cười, lộ ra hàm răng trắng nõn.
"Lão chó già, tôi vốn chỉ muốn tru di cửu tộc ông, nhưng quả rắm này ông đánh khó ngửi quá, ta đột nhiên muốn tru di thập tộc ông."
Bị một đứa nhỏ gọi là lão chó già, cho dù có tu dưỡng tốt như thế nào có lẽ cũng không nhịn được.
Hơn nữa, ngay từ đầu Điền Phong cũng không phải là thứ tốt lành gì, làm gì có cái gì gọi là công pháp hàm dưỡng.
"Thằng nhóc thối ta, hôm nay ông đây sẽ lột sạch da mày..."
"Mày lột da cha mày đó, sao lúc trước cha mày không bắn mày vào tường đi, cái tên chậm phát triển."
Tiêu Trần trực tiếp ngắt lời Điền Phong, mở miệng chửi loạn.
Nói đến cãi nhau, Tiêu Trần thực sự không sợ ai cả.
Điền Phong giận sôi lên, chưa từng có ai dám nói chuyện với lão ta như vậy.
Điền Phong há miệng phun ra một đám sương mù lớn màu đen cuộn về phía Tiêu Trần.
Màn sương mù bay đến trong tích tắc, Bạch Tử Yên và những người khác bộc phát kiếm khí, cố gắng giúp Tiêu Trần chặn thứ này lại.
"Bên đó bình tĩnh chút." Tiêu Trần quay đầu tức giận nói.
Tiêu Trần nhẹ nhàng phóng ra một quả cầu nhỏ màu đen, va chạm với màn sương đen trên không trung.
Ma khí màu đen đột nhiên bùng phát giữa không trung, sau đó một bóng người bay lên đó với tốc độ rất nhanh.

Bình Luận

0 Thảo luận