"Cô là mỹ nữ có thể xếp vào top 3 trong số những người phụ nữ tôi đã gặp."
Thế nhưng hôm nay Nam Cung Lạc có chút không vui.
Nguyên nhân rất đơn giản, bởi vì tên Yêu tộc đang quỳ ở phía dưới kia.
Yêu tộc trên Thái Thương đại lục không giỏi cho lắm, có thể tu vi Thần Vô Chỉ Cảnh như người trước mắt, chỉ có thể là tới từ Thương Minh đại lục.
Thế nhưng hôm nay, Nam Cung Lạc không vui, cũng không phải là bởi vì Huyền Trạch Thiên Cung, mà là bởi vì tin tức mà con yêu quái kia mang tới.
"Gần đây Yêu tộc có người đột phá Thần Vô Chỉ Cảnh để tiến vào cảnh giới ngụy Đế."
Đây cũng không phải là tin tức tốt gì, nếu như tin tức này là thật, như vậy vị trí của cô ta ở Ly Hỏa Thiên Cung sẽ khó giữ được, quyền uy tuyệt của Nam Cung Lạc cô cũng sẽ khó giữ được.
Nam Cung Lạc híp đôi mắt xinh đẹp lại, có chút cân nhắc hỏi: "Cô cũng là Yêu tộc, tộc nhân các người đột phá ngụy Đế, đối với các cô chẳng phải là rất có lợi sao, tại sao muốn nói tin tức này cho tôi biết chứ?"
Đại yêu quỳ gối ở phía dưới mặc váy dài màu xanh nhạt, váy tản ra trên mặt đất nhìn qua giống như một đóa hoa hồng.
"Tâm tư của Yêu Hậu, những người thuộc hạ như chúng tôi đều không đoán ra được, nếu nói tiểu nhân đã trải qua rồi, như vậy ngụy Đế đại nhân, cáo từ."
Đại yêu không kiêu ngạo không siểm nịnh nói, hai chữ ngụy Đế nhấn vô cùng mạnh.
Sau khi đại yêu rời đi, Nam Cung Lạc suy nghĩ thật lâu.
"Mượn đao giết người, Yêu tộc các người đến cùng là muốn làm gì đây?"
Mặc dù biết đây là kế mượn đao giết người của Yêu tộc, thế nhưng Nam Cung Lạc vẫn lên đường tiến về phía Tuyết Quốc.
Bởi vì sự xuất hiện của vị ngụy Đế thứ hai, uy hiếp đối với cô ta thực sự quá lớn, người xưa có câu nói thế này, một núi không thể chứa hai cọp.
Huống hồ Nam Cung Lạc thực sự hiếu kỳ, rốt cuộc là Yêu tộc nào có bản lãnh đột phá Thần Vô Chỉ Cảnh này.
Đương nhiên cảnh tượng này đã xảy ra cách đây năm ngày trước, vị đại yêu mang tin tức đến kia, lúc này đã về tới Tuyết Quốc.
Trong vương cung của Tuyết Quốc, nữ tử mặc váy xanh đang phục lệnh với Yêu Hậu đang mang thai.
"Vương thượng, Nam Cung Lạc có thực sự sẽ đến không?" Nữ tử váy xanh có chút bận tâm hỏi.
"Tiểu Tình, nếu như cô là Nam Cung Lạc, cô có tới hay không?" Yêu Hậu nhẹ nhàng vuốt ve bụng của cô ta, vẻ mặt mẫu tính chói lọi.
Nữ tử tên là Lam Tình, một trong Thất Sắc Thiên Yêu của Tuyết Quốc.
Lam Tinh suy nghĩ thật lâu, mới nhẹ nhàng gật đầu.
Thế nhưng Lam Tình có chút lo lắng hỏi: "Nhưng mà Vương thượng, dẫn Nam Cung Lạc đến để đối phó với tiên sinh còn có Bạch Thường, nếu như phát hiện chúng ta đang gạt cô ta, Nam Cung Lạc thu thập cả chúng ta luôn thì làm sao bây giờ?"
Yêu Hậu ôm bụng cười, cười vô cùng vui vẻ, giống như nghe được chuyện tiếu lâm tức cười nhất trên đời này.
Lam Tình hơi nghi hoặc: "Vương thượng vì sao lại cười."
Yêu Hậu dừng cười, dụi mắt một cái.
"Tại sao ta lại phải lừa gạt Nam Cung Lạc?"
Sắc mặt của Lam Tình lập tức tái đi, thân thể lắc lư hai cái.
"Ý của Vương thượng là tin tức mà tôi mang đến cho Nam Cung Lạc không phải là giả." Giọng của Lam Tình có chút run rẩy.
"Đương nhiên." Yêu Hậu ôm bụng bự nhìn về phía xa xa, trong mắt hiện lên vẻ khó giải thích được.
"Yêu tộc của chúng ta sắp sinh ra ngụy Đế rồi, Yêu tộc của chúng ta sắp sinh ra ngụy Đế rồi." Lam Tình lẩm bẩm nói, thần sắc trên gương mặt từ vui mừng chuyển sang bi thương.
Lam Tình vui chính là Yêu tộc cuối cùng cũng có Đế, về sau không cần tiếp tục phải sống ở dưới bóng mờ của Nhân tộc nữa.
Bi thương chính là tin tức này lại do mình đích thân mang đến cho Nam Cung Lạc.
Bởi vì với tính tình tãn nhẫn của Nam Cung Lạc, chỉ sợ lúc tiên sinh độ kiếp, cũng là lúc ứng kiếp.
"Hối hận sao?" Yêu Hậu có chút giễu cợt hỏi.
Sức lực của Lam Tình lúc này giống như bị hút cạn, nếu như tiên sinh vì vậy mà bỏ mình, cô ta sẽ trở thành tội nhân nghìn đời của Yêu tộc.
Lam Tình quỳ rạp ở trên mặt đất, giọng nói nức nở: "Vương thượng, bất luận như thế nào, cũng không nên đối xử với vị ngụy Đế thứ nhất của Yêu tộc như thế!"
Lúc này vẻ mặt của Yêu Hậu vui vẻ, "Cô cũng nói, tiên sinh sẽ trở thành vị ngụy Đế thứ nhất của Yêu tộc, có vị thứ nhất, như vậy vị thứ hai còn có thể xa sao? Cục cưng, có phải hay không?"
Yêu Hậu vuốt ve bụng của mình, nhẹ nhàng cười.
Lam Tình nghe nói như thế, có chút khó tin nhìn Yêu Hậu, chẳng lẽ nói...
Yêu Hậu phất tay: "Đi ra bên ngoài hãy chờ xem, ta có thể cam đoan với những tộc nhân đi theo ta, thắng lợi sau cùng nhất định là Yêu tộc ta."
Sau khi Lam Tình rời đi, nụ cười trên mặt của Yêu Hậu đột nhiên biến mất, thay vào đó là một nỗi buồn sâu thẳm, nước mắt từng giọt rơi xuống.
Bình Luận
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
0 Thảo luận