"Ai còn muốn xông vào, giết không tha." Giọng đại yêu lạnh như băng vang lên.
Trực tiếp dùng tiếng thật, một con hắc báo dài mấy chục mét chặn ở cổng học viện, làm cho mọi người không dám bước lên một bước.
"Ba, ngày hôm nay con không làm sai chứ?" Cẩu Đản thận trọng hỏi.
Tiêu Trần nhẹ nhàng gật đầu, "Không có, làm tốt."
Cẩu Đản cười vui vẻ, gật đầu thật mạnh, nắm tay Tiêu Trần thật chặt.
Đi tới chỗ Thanh Y, Tiêu Trần trực tiếp móc Oanh Định Can Qua ra!
"Đây là cái gì?" Cảm nhận được đôi búa này tản ra sức mạnh khổng lồ, sắc mặt Thanh Y có chút khó coi.
"Phá giới khí."
"Phá giới khí?" Thanh Y có chút mờ mịt?
Dù sao Địa Cầu cũng mới khôi phục linh khí không bao lâu, chắc chắn không được tiếp xúc loại sát khí kinh khủng này.
Tiêu Trần gật đầu giải thích: "Làm sao giải thích với anh nhỉ? Phá giới khí, tương đương với vũ khí hạt nhân của giới tu hành."
Thanh Y kinh hãi một hồi, đúng thật là đại sát khí.
"Thả tin tức ra, trực tiếp nói phần thưởng vô địch lần này là phá giới khí."
Tiêu Trần làm xong những chuyện này cũng không ngừng bước, Tiêu Trần còn phải về nhà, để Hắc Phong bày binh bố trận triệu hoán chó ngốc.
Rất nhanh, một tin tức nhờ vào Mạng Nhện khổng lồ thổi lần ra cả thế giới như gió xuân.
Rất nhiều tu sĩ đều lần đầu tiên nghe nói đến loại vật phá giới khí này.
Thực sự có chút hoài nghi đối với uy lực có thể đánh sập một mảnh đại lục của phá giới khí.
Kỳ thực Thanh Y đang giải thích bảo thủ, phá giới khí cao cấp có thể đập nát một tinh cầu.
Tu sĩ bản thổ không biết, nhưng người ngoại lai cũng không giống vậy.
Chính bọn họ đến từ đại thế giới, tự nhiên biết ý nghĩa của một cái phá giới khí là như thế nào.
Nếu như một gia tộc hoặc tông môn có một phá giới khí, địa vị sẽ vững chắc, còn có uy hiếp đối với kẻ địch đúng là không gì sánh kịp.
Nhất thời tâm tư tất cả người ngoại lai đều lung lay.
Tuy chuyện phá giới khí là thật hay giả còn phải đợi cân nhắc.
Nhưng đi tham gia một cuộc tỷ võ cũng không phải là chuyện ghê gớm gì.
Lỡ như thật sự có phá giới khí, mà mình lại không tham gia, chẳng phải là đã bỏ qua thiên đại tạo hóa.
Rất nhanh, người ngoại lai vốn không chuẩn bị tham gia tỷ võ, cũng đã bắt đầu lên đường chạy tới thành phố Minh Hải.
Tiêu Trần về đến nhà thấy vẻ mặt Hắc Phong đau khổ dựa vào ghế.
"Làm sao vậy? Bố trí trận pháp xong chưa?" Tiêu Trần hỏi.
"Anh muốn triệu hoán con chó kia, nó chính là Ngụy Đế chính tông, Minh Đạo Thạch trên người tôi không đủ."
Tiêu Trần nhíu mày: "Nghĩa là gì?"
Hắc Phong bất đắc dĩ thở dài: "Mở cổng Minh phủ để triệu hoán cần phải dùng Minh Đạo Thạch củng cố trận pháp, lần này triệu hoán chó mập, thực lực của nó quá mạnh mẽ, tôi cần rất nhiều Minh Đạo Thạch, để củng cố mới được, nếu không có lẽ người ta vừa duỗi chân ra thì trận pháp đã không chịu nổi mà nứt."
Tiêu Trần gật đầu: "Minh Đạo Thạch, có thể lấy được ở đâu?"
Hắc Phong suy nghĩ một chút, "Đồ chơi này không dễ tìm, là đặc sản Minh Giới, nhưng nơi này có Địa Ngục, nói không chừng có thể đi tìm thử."
Tiêu Trần suy nghĩ một chút, nói không chừng chuyện lần này cần đến đại thế giới.
Không có chó ngốc hỗ trợ, thực lực mình bây giờ không cách nào đối kháng với đại thế giới.
Tiêu Trần gật đầu, mang theo Hắc Phong vào địa ngục.
Địa ngục vẫn có dáng vẻ kia, khắp nơi lộ ra khí tức nặng nề.
"Thông thường Minh Đạo Thạch đều xuất hiện ở nơi có âm khí nồng nhất, nơi này có câu chuyện tầng mười tám địa ngục, chúng ta có thể đi nơi đó tìm thử."
Có bách khoa toàn thư di động Hắc Phong này bên cạnh, Tiêu Trần thật sự có thể bớt đi rất nhiều chuyện.
Lần trước tới địa ngục, Tiêu Trần đã từng quan sát phong cảnh địa ngục, tất nhiên sẽ biết vị trí cụ thể của tầng mười tám trong địa ngục.
Tiêu Trần không muốn kéo dài thời gian, đi thẳng đến tầng mười tám.
"Tầng mười tám địa ngục là nơi thụ hình, nhưng người đời có nhiều sự hiểu lầm, tầng này cũng không có ý là không gian cao hay thấp."
"Tầng mười tám trong địa ngục, phải nói thành là thập bát trọng địa ngục."
"Trọng đại diện cho thời gian và hình pháp khác nhau, nhất là về thời gian. Quỷ hồn chịu phạt ở trong này chịu thời gian vô cùng khủng bố, hầu như có thể tính là vĩnh viễn không vượt qua được một ngày."
Hắc Phong lại tái phát bệnh cũ, bắt đầu phổ cập khoa học cho Tiêu Trần.
Tiêu Trần không thèm để ý hàng này, hắn ta tự nói hắn ta, tự mình cắm đầu chạy.
Đi ngang qua địa ngục Bạt Thiệt, địa ngục Tiễn Đao, địa ngục Thiết Thụ, địa ngục Nghiệt Kính, địa ngục Chưng Lung, địa ngục Đồng Trụ, địa ngục Đao Sơn, địa ngục Băng Sơn...
Tiêu Trần chạy thẳng qua mười tám tầng địa ngục, địa ngục Đao Cứ.
m khí nơi này nặng đến mức ngưng tụ thành thực chất, chỉ sợ tu sĩ bình thường đến nơi này cũng không sống nổi.
Bình Luận
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
0 Thảo luận