Thế nhưng khung cảnh hài hòa vào ban ngày cùng những loài động vật mang đầy Phật tính không phải là thứ mà đại ma có thể sở hữu được.
"Rầm!"
Một thân ảnh cao lớn rơi xuống bìa rừng, đó chính là con hổ đen mà Tiêu Trần nhìn thấy vào ban ngày.
Nhưng bây giờ con hổ đen này đã hoàn toàn, cư như là khoác lên một bộ mặt khác.
Đôi mắt nó đỏ ngầu, nhìn chằm chằm vào khu rừng. Khóe miệng chảy ra rất nhiều chất lỏng, bộ dáng giống như đã bị mất trí, trở nên bạo ngược.
Nếu con hổ này ban ngày là Phật, thì bây giờ đã là ma.
Hơn nữa, Tiêu Trần còn phát hiện trên người con hổ này có khí tức tu hành, hơn nữa cảnh giới cũng không thấp, rõ ràng ở trên Tam Cảnh.
Lúc này, cho dù Thanh Y đối mặt với nó thì e rằng cũng không có cơ hội chiến thắng.* *
Ban ngày Phật, ban đêm ma. Cảnh tượng quỷ dị này khiến Tiêu Trần nảy sinh chút hứng thú.
Con hổ đen nhìn rừng rậm rồi điên cuồng gầm lên, cả thiên địa đều chấn động.
Một trận cuồng phong chợt nổi lên, vô số lá cây bị gió cuốn trút xuống rào rào.
Trong rừng cây, tất cả các loại động vật đều run rẩy, không dám phát ra bất cứ tiếng động nào.
"Ầm! Ầm! Ầm!"
Con hổ đen bắt đầu công kích về phía rừng cây, lực lượng khủng bố mang theo những tiếng nổ rền vang cực lớn.
Tiêu Trần nhìn con hổ đen, sau đó lại nhìn đám động vật trốn trong rừng cây. Hắn cảm thấy có chút kỳ quái.
Sao mấy con này lại trốn ở đây? Lỡ như bị con hổ đen kia phát hiện thì chẳng phải sẽ trở thành đồ nhắm trong đĩa luôn à?
Những thắc mắc của Tiêu Trần đã nhanh chóng được giải đáp.
Mắt thấy con hổ đen sắp lao vào khu rừng thì những gốc đại thụ cao chọc trời bên trong giống như đã sống lại. Chúng thế mà lại mọc ra những cánh tay vô cùng tráng kiện, thật sự không thể tin nổi.
Những cánh tay này không ngừng đánh về phía con hổ đen đang lao tới.
Tiêu Trần cảm thấy rất thú vị. Rõ ràng đám cây cối này còn chưa thành tinh, sao lại có sức mạnh biến hóa như vậy chứ?
Tuy hổ đen rất lợi hại nhưng những đám đại thụ này cũng không yếu. Cánh tay gân guốc dài ngoằng múa may rất kín kẽ, hắt nước cũng không lọt qua được.
Hổ đen bị chặn ở bên ngoài không thể tiến thêm một bước nào, thỉnh thoảng còn bị táng một cú. Rõ là có một bữa cơm thịnh soạn ngay trước mặt, nhưng chỉ có thể trơ mắt nhìn.
Tiêu Trần cảm thấy rất chi là thú vị. Hình như mọi thứ ở đây nối tiếp nhau tạo thành một vòng tuần hoàn.
Ban ngày mọi vật đều bình an vô sự nhưng ban đêm thì sát khí nặng nề, nhưng trong sát khí lại ẩn chứa một hy vọng sống. Khu rừng này chính là nơi chứa đựng hy vọng sống đó đó.
Hình như ở nơi này, Phật và Ma đã tìm thấy sự cân bằng hoàn hảo.
Trên bầu trời đêm đột nhiên xuất hiện chút dao động rất khó phát hiện. Tuy dao động này cực kỳ nhỏ nhưng vẫn bị Tiêu Trần bắt được.
Đó là một khí tức vô cùng mâu thuẫn, vừa đại từ đại bi vừa bạo ngược khát máu, rất giống với sinh linh trên mảnh đại lục này.
Ma Phật cùng tồn tại.
Tiêu Trần bước ra khỏi khu rừng nhưng hai con vật nhỏ kia lại kéo góc áo hắn. Chúng liều mạng lắc đầu, ra hiệu cho Tiêu Trần đừng đi ra ngoài.
Tiêu Trần nhẹ nhàng vỗ đầu hai nhóc con, nói: "Không sao đâu, đừng lo lắng."
Được Tiêu Trần vỗ vào đầu, đôi mắt vốn ngây ngô của chúng đột nhiên trở nên sáng ngời, giống như đã khai khiếu.
Hai vật nhỏ nhìn theo bóng lưng Tiêu Trần bước ra khỏi rừng cây. Sau đó đột nhiên khuỵu chân trước xuống giống y như một con người, dập đầu mạnh đầu cúi lạy Tiêu Trần.
Tiêu Trần đưa tay lên, nhẹ nhàng quơ quơ như thể nói lời tạm biệt.
Nhìn thấy Tiêu Trần bước ra ngoài, con hổ đen lập tức lao thẳng tới. Cuồng phong nổi lên mang theo từng trận gió tanh tưởi.
"Bốp!"
Tiêu Trần trở tay làm một bạt tai, đánh cho hổ đen quay mòng mòng một vòng lớn rồi lăn đùng ra bất tỉnh, không còn biết trời trăng gì nữa.
Tiêu Trần nhìn vào bóng đêm, sau đó cơ thể lập tức hóa thành một làn sương đen, biến mất tại chỗ.
...
Trong một hồ nước lớn, nước ở đây hiện lên hai màu quỷ dị.
Nửa bên phải đen như mực, khí âm tà ngập trời.
Nửa bên trái lập lòe kim quang, thần thánh không thể xâm phạm.
Một hư ảnh xếp bằng ở chỗ giao nhau giữa hồ đen và hồ vàng.
Thân ảnh này lộ ra trạng thái không thể tưởng tượng nổi.
Khuôn mặt bên trái là một bộ xương, ma khí ngập trời, tương ứng với khuôn mặt bộ xương chính là hồ vàng thần thánh không thể xâm phạm.
Khuôn mặt bên phải là dáng vẻ mặt mũi hiền lành của một lão hòa thượng, tương ứng với hồ nước màu đen ma khí ngập trời.
Quần áo trên thân ảnh cổ quái này cũng là một nửa áo cà sa, một nửa áo đen.
Mỗi một chỗ trên thân ảnh này đều lộ ra sự mâu thuẫn cực độ, Ma và Phật vốn đối lập nhưng dường như thân ảnh này muốn cưỡng ép chúng lại với nhau.
Bình Luận
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
0 Thảo luận