"Độn thuật cao minh thật đấy."
Nhìn thấy rõ Thiên Nhai Bất Động thành, ánh mắt của bóng đen dần sáng rỡ lên. Cho dù đã từng thấy vô số kỳ tích, nhưng toà thành trước mắt vẫn khiến cô ta cực kỳ rúng động.
Giọng nói gắt gỏng nhưng lại cực kỳ dễ nghe của thiếu niên chợt vang lên.
"Yêu nghiệt không biết sống chết, đúng là chỗ nào cũng dám xông vào."
Thiếu niên vừa dứt lời, chỉ chớp mắt là toàn bộ không gian đã biến thành màu lam chói mắt.
Ngọn lửa xanh lam giống như triều cường tràn ra từ cơ thể thiếu niên.
Ngọn lửa xanh lam có nhiệt độ cao khủng khiếp thiêu đốt khiến hư không xung quanh bắt đầu vặn vẹo, biến dạng.
Tiếp theo. Một vầng mặt trời màu xanh lam chầm chậm dâng lên từ trong biển lửa.
Đúng là:
Mặt trăng mặt trời
Từ đó sáng ngời
Ngân hà rực rỡ
Từ đó ra đời.
[Chích thơ Bộ xuất Hạ Môn hành kỳ 2 - Quan thương hải. Bản dịch của Cổ Mộ]
Dương Viêm Tinh đứng ở trung tâm ngọn lửa, phía sau vầng thái dương. Khí thế trên người hắn ta tràn đầy dũng mãnh, khủng bố đến cực điểm.
Chẳng qua bóng đen kia bị hãm trong biển lửa nhưng lông tóc lại chẳng cháy cọng nào. Lớp sương đen kia đã hoàn toàn ngăn cách ngọn lửa lam ở bên ngoài.
Ánh mắt cô ta loé lên vẻ kinh ngạc, sau đó nhanh chóng khôi phục lại bình thường.
"Chưa vào Đế Cảnh mà đã có sức mạnh to lớn thế này, cũng được đấy." Giọng nói của bóng đen mang theo mấy phần trêu ghẹo. Giống như không hề để Dương Viêm Tinh vào mắt.
"Nhưng cũng chỉ đến thế mà thôi." Bóng đen nói xong thì sải bước, tiến về phía Dương Viêm Tinh đang đứng ở trung tâm ngọn lửa.
Lúc bóng đen di chuyển, sương đen trên cơ thể cô ta cũng bong ra từng mảng, chân dung luôn giấu trong đó cũng lộ ra rõ ràng.
Đó là một cô gái xinh đẹp, hoàn mỹ không có bất kỳ tì vết nào. Thế nhưng sương đen phía sau cô ta đã hoá thành đôi cánh, lộ ra một luồng tà khí ngút trời.
Mỗi lần cô ta cất bước, dưới chân lại mọc lên một ngọn cỏ nhỏ đen nhánh. Nó nhanh chóng chui ra khỏi biển lửa, đón gió mà lớn lên.
Chỉ trong vòng mấy hơi thở, những ngọn cỏ này đã biến thành một vật khổ lồ che trời.
Đây cũng chưa phải chuyện kinh khủng nhất.
Kinh khủng nhất chính là bộ rễ cắm trong biển lửa của chúng đang lan tràn với tốc độ không thể nào miêu tả được.
Trong biển lửa, đám rễ cây này mọc ngang dọc, đan chéo vào nhau tạo thành một tấm lưới cực kỳ lớn.
Tấm lưới này tản ra sương đen dập dờn, từ từ nhiễm bẩn biển lửa xanh đen, biến nó thành màu đen.
Lần đầu giao phong, có thể nói là Dương Viêm Tinh đã hoàn toà bại trận. Hình như cô gái kia còn chưa tận sức dùng đến thần thông, thế mà đã phá tan biển lửa của hắn ta.
Chuyện này cũng hết cách rồi. Cho dù Dương Viêm Tinh chỉ còn một bước nhỏ nữa thôi là sẽ tiến vào Đế Cảnh nhưng một bước này chính là cách biệt trên trời dưới đất.
Mặt mũi Dương Viêm Tinh nhăn hết cả lại.
Lúc này, bề ngoài thì đôi bên không va chạm kịch liệt gì. Thế nhưng hắn ta biết rất rõ, một khi cô gái người đầy tà khí kia ra tay, chắc chắn là sấm vang chớp giật. Sống chết chỉ là trong một chớp mắt mà thôi.
Chiến trường nhìn có vẻ bình tĩnh nhưng thật ra đối với Diêm Vương tinh mà nói thì đã đến thời khắc sinh tử rồi.
Thế nhưng hắn ta lại không liên hệ được với Đại Đế Thần tính. Thậm chí là đến cả các Tinh Sứ khác cũng mất hút, không liên lạc được. Tình huống trước mắt, chỉ có thể dựa vào bản thân mà thôi.
Dương Viêm Tinh không dám dây dưa một phút nào, con ngươi xanh thẳm đột nhiên co lại, khí thế quanh người chợt nổ tung.
Chỉ nháy mắt, biển lửa đang bị ô nhiễm đã bị chấn cho vỡ nát, chỉ còn lại những ngọn cỏ khổng lồ nương theo dòng khí trong hư không, liên tục dập dờn.
"Lĩnh vực, mở."
Đến cảnh giới này, lĩnh vực chính là thủ đoạn mạnh nhất.
Lĩnh vực của tu sĩ ẩn chứa 'đạo' mà bản thân đã lĩnh ngộ được.
Lĩnh vực va chạm với nhau chính là đạo va chạm với đạo. Đây chính là đối đầu máu me nhất, nguyên thuỷ nhất.
Thắng thì vạn sự thuận lợi, thua thì tan thành khói bụi.
Chỉ trong nháy mắt, hư không bắt đầu dao động kịch liệt. Chín toà núi cực lớn cũng không ngừng vặn vẹo trong khoảng không sáng tối chập chờn.
Phía sau mỗi ngọn núi đó đều có một mặt trời xanh lam đang từ từ mọc lên. Khí thế chính trực khổng lồ, bàng bạc tuôn ra.
Đây chính là lĩnh vực của Dương Viêm Tinh, khí thế lan tràn có khi còn hoa lệ hơn cả lĩnh vực của Tiêu Trần ma tính.
Thế nhưng uy lực lĩnh vực của Tiêu Trần ma tính lại không phải là thứ mà lĩnh vực của Dương Viêm Tinh có thể so sánh được.
Trong lĩnh vực của Tiêu Trần ma tính đầy nhữ sợi xích khổng lồ đen thui, mỗi sợi đều là đạo của hắn.
"Nhìn đẹp thì được cái quái gì chứ?" Cô gái giễu cợt, lắc đầu.
Cô ta tuỳ tiện phất tay, những ngọn cỏ khổng lồ đang dập dờn theo khí lưu đột nhiên dừng lại.
Bình Luận
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
0 Thảo luận