Mà ở đây linh khí dồi dào như vậy, chắc chắn là có vô số thiên tài địa bảo, đến lúc đó nhất định sẽ là ngòi nổ lớn của xung đột.
"Đi nha." Tiêu Trần xua tay.
Vấn đề như vậy cứ để lại cho bọn họ cân nhắc thôi.
"Giờ đi luôn hả?" Thanh Y ngơ ngác.
Tiêu Trần gật đầu: "Ở những mảnh đại lục thế này đều có truyền thừa cực kỳ tốt. Nếu có điều kiện thì cố gắng thu hết vào tay đi."
Nói xong Tiêu Trần ném ra một hắc cầu, bên trong có chứa nọc độc từ cự mãng khổng lồ kia.
"Đưa cái này cho Cẩu Đản, nếu có thể lấy được truyền thừa tốt nhất, không chiếm được cũng không cần miễn cưỡng."
Tiêu Trần nói xong, bóng dáng biến mất trong không trung.
Thanh Y cầm hạt châu đen, vẻ mặt cảm khái.
...
Bóng dáng Tiêu Trần xuất hiện trên một đỉnh núi cao.
Một chuỗi các tiểu hắc cầu được xếp trước mặt hắn.
Hiện tại Tiêu Trần muốn đi đến Minh Bộ, nhưng với thực lực bây giờ, hắn không thể mở được cánh cửa Minh Bộ.
Đương nhiên Tiêu Trần có những biện pháp khác, trong số những hắc cầu bị phong ấn này, có những sinh linh có thể đi đến Minh Bộ.
Tiêu Trần bóp nát một trong những tiểu hắc cầu, một đám mây sương mù đen như mực vặn vẹo xuất hiện trước mặt Tiêu Trần.
"Hắc Nguyệt, đưa ta đến Minh Bộ, ta sẽ trả lại tự do cho mày." Tiêu Trần thản nhiên nói.
Bóng đen vặn vẹo ngừng vặn vẹo như đang tự hỏi, cuối cùng hóa thành một sợi tơ màu đen, quấn chặt lấy toàn thân Tiêu Trần.
Bởi vì đại thế giới không thiếu những cái lạ, Hắc Nguyệt là một chủng tộc rất đặc biệt.
Thực lực của bọn chúng không mạnh nhưng lại có thiên phú rất đặc biệt, đó là có thể tự do di chuyển giữa nhiều giao diện khác nhau.
Vì thiên phú này mà suýt chút nữa bọn chúng đã rơi vào kết cục như Thôn Hải Kình, bị tuỳ ý bắt giết, cơ bản đã đứng bên bờ vực tuyệt chủng.
Hắc Nguyệt trong tay Tiêu Trần gần như có thể được coi là tên nhóc trưởng thành duy nhất của chủng tộc bọn chúng.
Hắc Nguyệt hóa thành những sợi tơ màu đen quấn lấy cơ thể Tiêu Trần, những đám quang vụ xanh lam chớp động dâng lên xung quanh hắn.
Quang vụ lượn lờ lên không trung, kéo không khí ra khỏi một khe hở cực lớn, trong khe hở đen kịt xuất hiện một cánh cửa tang thương cổ xưa.
Cánh cửa đóng chặt từ chối tất cả mọi sinh linh muốn đi vào.
Bóng dáng Tiêu Trần dần dần biến mất, hóa thành một làn khói, bay về phía cánh cửa.
Khe hở màu đen rất nhanh đã biến mất trên không trung, bóng dáng Tiêu Trần cũng biến mất.
...
Minh Bộ là hạch tâm trọng yếu của Minh Giới, tương đương với sự tồn tại của thủ đô Minh Giới.
Minh Bộ là một tòa thành vô cùng lớn, là khu vực trái tim của một đại thế giới, có lẽ Minh Bộ không nhỏ hơn bao nhiêu so với Địa Cầu hiện tại.
Người thống trị tối cao của Minh Bộ là Minh Đế, nhưng Minh Đế đã hàng vạn năm không xuất hiện rồi, thậm chí Tiêu Trần cũng chỉ nghe thấy giọng nói của lão mà chưa từng nhìn thấy.
Tiêu Trần nghi ngờ Minh Đế hẳn là ở trong một tiểu thế giới nào đó, tránh né đại khủng bố Thần Vô Chi Cảnh.
Hiện tại Minh Bộ được quản lý bởi tam đại Minh Ti, trong số đó có Ám Lũng Minh Tư, cái tên ẻo lả kia là bạn tốt của Tiêu Trần.
Minh Bộ không giống như thế giới bên ngoài tưởng tượng, quỷ khóc sói gào, oan hồn bay đầy trời.
Minh Bộ ngoại trừ bầu trời là màu xám, mọi thứ khác đều không khác gì Hạo Nhiên đại thế giới, có núi có sông, có đủ loại phúc địa, cũng có các loại hung địa.
Tiêu Trần đứng trước một cổng thành nguy nga.
Cổng thành hùng vĩ vô song, được xây bằng đá đen không rõ tên, sáng ánh đen lấp lánh. Tiêu Trần đứng dưới cổng thành nhỏ bé như một con kiến vậy.
Ngay phía trên cổng thành được viết hai chữ đỏ tươi: Minh Bộ, mang theo từng trận sát khí kinh sợ.
Tiêu Trần biết những viên đá đen này là đặc sản của Minh Bộ, có tác dụng áp chế tu sĩ rất mạnh.
Những tu sĩ có tu vi hơi thấp đến đây có thể trực tiếp bị áp chế đến tình trạng người thường.
Đây cũng là lý do tại sao vô số năm qua, không có tu sĩ nào dám tấn công Minh Bộ trên quy mô lớn.
Dưới cổng thành, từng con quỷ quân được trang bị tốt không ngừng qua lại.
Từng đám quỷ tu ra ra vào vào vô cùng náo nhiệt.
Tiêu Trần nhìn bầu trời xám xịt, suy nghĩ làm sao để lấy được Hỏa Liên.
Hỏa Liên là bảo vật của Minh Bộ, thậm chí toàn bộ Minh Bộ đều lớn lên trong dòng sông Nghiệp Hỏa.
Dòng sông Nghiệp Hỏa là nơi tất cả các quỷ hồn hết thời hạn tù, rửa sạch nghiệp chướng. Đối với Minh Giới, nó cũng quan trọng như Mẫu Hà.
Dòng sông Nghiệp Hỏa là dòng sông thần bí nhất trong Minh Giới, không ai biết nó bắt nguồn từ đâu, cũng không ai biết nó kết thúc ở đâu.
Tiêu Trần đã từng tò mò, đi dọc theo dòng sông Nghiệp Hỏa, hy vọng tìm thấy đầu nguồn của nó.
Kết quả là hắn gặp phải đại khủng bố, sau đó Tiêu Trần cũng không tiếp tục tiến lên phía trước nữa.
Bình Luận
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
0 Thảo luận