'Ác ý' là thứ huyền diệu, rất khó dùng lời để giải thích được. Hơn nữa, nó cũng là thứ khó mà dự đoán được nhất.
Ác ý không giống như oán khí, tử khí hay sát khí, có dấu vết để mà lần theo. Nó là thứ không có cách phân định hay phạm trù rõ ràng.
Hình như tất cả những thứ không hay đều có thể chuyển hoá thành ác ý.
Ác ý đen ngập trời bao phủ trên Bảo Thuyền.
Trừ trên Bảo Thuyền không ngừng truyền ra oán khí thê lương cùng những tiếng gào thét.
Khí tức lạnh như băng không ngừng đánh thẳng tới.
Huyết dịch và ý thức đều bị ăn mòn.
Phía đỉnh Bảo Thuyền có một người đàn ông mặc long bào đang đứng. Trên người hắn ta tản ra hoàng khí ngập trời, không ngừng đối kháng với ác ý kinh khủng kia.
Trong mắt Tiêu Trần ma tính lóe lên một sợi khói đen, ác ý cuộn trào mãnh liệt vừa đến đã bị đánh cho nát bấy.
"Ồ?"
Tiêu Trần ma tính chợt nhíu chặt lông mày, hắn vừa thoáng cảm nhận được một khí tức vô cùng quen thuộc trên Bảo Thuyền này.
"Là máu của cái tên kia."
Rầm!
Thân thể Tiêu Trần ma tính đột nhiên nổ tung, khi hắn xuất hiện lại đã lên đến đỉnh Bảo Thuyền.
Tiêu Trần ma tính nhìn vết máu đỏ thẫm dưới chân, ánh mắt trở nên lạnh lẽo như trời đông giá rét.
"Chạy mau, chạy mau đi!"
Người đàn ông mặc long bào nhìn thấy Tiêu Trần ma tính đột nhiên xuất hiện thì lớn tiếng gào lên.
Bởi vì phân tâm nên ác ý khổng lồ đánh nát hoàng khí chung quanh rồi nhanh chóng tràn ra ngoài.
Tiêu Trần ma tính làm như không nghe thấy, chỉ chăm chăm nhìn vào vết máu mang theo khí tức quen thuộc kia.
Hắn đột nhiên duỗi tay, một giọt máu tươi xuất hiện trên đầu ngón tay.
Giọt máu tươi này vừa rơi xuống vết máu kia thì lập tức sinh ra kim quang chói mắt.
"Quả nhiên là máu của tên kia."
Sau khi Tiêu Trần ma tính xác định được chủ nhân của vết máu, một luồng ma khí khổng lồ lao ra khỏi thân thể hắn.
Ma khí khổng lồ xông thẳng lên bầu trời, đánh cho thiên khung thủng một cái lỗ thật lớn
"Nghiệt súc." Tiêu Trần ma tính lạnh lùng phun ra hai chữ.
Một khắc sau, ma khí quanh người hắn đã hóa thành vô số ác quỷ to lớn, đánh thẳng về phía ác ý bao phủ ở chung quanh.
Chỉ trong nháy mắt, ác ý khổng lồ xung quanh đã bị vô số ác quỷ xé nát, cắn nuốt hầu như không còn lại gì.
Tương Tư sợ đến mức toàn thân run rẩy.
Từ trước tới nay, nó chưa từng thấy Tiêu Trần ma tính giận dữ như vậy.
Mà ánh mắt người đàn ông mặc long bào đứng một bên cũng chứa đầy kinh hãi.
Ác ý khổng lồ lại bị ma khí cắn nuốt một cách đơn giản như vậy, đây là Đại Ma từ đâu đến vậy trời?
Trước có Bàn Cổ Tà Tướng gây họa cho thiên địa, bây giờ lại xuất hiện Đại Ma kinh khủng thế này.
"Bất Chu giới tàn rồi."
Người đàn ông mặc long bào bất lực ngồi trên đỉnh Bảo Thuyền, tuyệt vọng không ngừng ngấm vào lòng hắn ta.
Nhưng điều khiến người đàn ông mặc long bào này bất ngờ chính là vị Đại Ma kia xuống ra tay với mình.
"Đại Ma" chỉ lạnh lùng nhìn hắn ta rồi bỏ lại một câu:
"Đi ra khỏi đây, sau khi tiến vào phong ấn thì đừng có mà chạy loạn nữa."
"Rầm!"
Bóng dáng Đại Ma nổ tung trước mắt hắn ta, hoàn toàn biến mất trong thiên địa.
Người đàn ông mặc long bào ngơ ngác nhìn màn trời u ám, một lúc lâu sau vẫn không thể tin nổi mà dụi dụi đôi mắt của mình.
Cảm nhận được trong Bảo Thuyền vẫn còn người sống sót, người đàn ông mặc long bào bỗng nhiên bật khóc thành tiếng.
Hắn quỳ xuống, quay về phía Đại Ma biến mất rồi dập đầu ba lần thật mạnh.
"Cộp! Cộp! Cộp!"
"Ta thay mặt ngàn vạn sinh mệnh nói lời cảm tạ ngài."
...
Uỳnh...uỳnh.
Tinh Long đại lục truyền ra chấn động cực kỳ lớn, đại địa đã bị nghiền nát từ lâu, núi đồi sụp đổ, sông ngòi cũng đổi dòng.
Từng chiếc từng chiếc Bảo Thuyền cực lớn ngừng lại trên trời cao, che kín toàn bộ vòm trời.
Tiêu Trần nhỏ bé đang giơ một tấm khiên huyết sắc khá lớn lên, chắn ở trước mặt.
Cái khiên huyết sắc này đã đầy vết nứt vỡ, giống như chỉ cần chạm nhẹ vào thì nó sẽ lập tức vỡ vụn.
Cửu Vĩ Yêu Hồ, Phong Linh Nhi, Sở Mộc Tâm còn có Thanh Oanh đều đứng ở phía sau hắn.
Tuy trên người có thương tích nhưng so với Tiêu Trần thì như vậy vẫn còn tốt chán.
Bọn họ đều dùng vẻ mặt không đành lòng nhìn bóng lưng bé nhỏ của hắn.
Cửu Vĩ Yêu Hồ và Phong Linh Nhi không sao hiểu nổi, tại sao chỉ vì mấy người xa lạ không quen biết mà hắn có thể làm được đến bước này.
...
Sau khi đám người bọn họ rời khỏi hoàng cung Đại Sở, đi tới Vạn Sâm Hải cũng không gặp phải chuyện gì đặc biệt. Nhưng lúc đến Tinh Long đại lục thì lại xảy ra việc ngoài ý muốn.
Trùng hợp là có một Bảo Thuyền chở đầy người thường cũng đi ngang qua nơi này, chạy tới phía cuối của Vạn Sâm Hải.
Ngay lúc này, Bàn Cổ Tà Tướng đột nhiên xuất hiện.
Tất nhiên là làm gì có chuyện đám hung thần ác sát này trơ mắt nhìn đám người kia rời khỏi Bất Chu giới.
Bình Luận
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
0 Thảo luận