"Cô cầm tài liệu, đến một nơi tên là Địa Cầu, tìm một quốc gia tên là Hoa Hạ. Hợp tác với họ giúp tôi xây dựng một thương đội. Nếu có khó khăn gì thì đi tìm một con heo tên là Hắc Phong, nói tên của tôi là được."
Tay cầm giới tử của Nhan Tử Ninh có chút run rẩy, cô biết rất rõ toàn bộ tài liệu của ngôi sao ở Đạo Nhất đại thế giới kia có thể được tạo ra được một thương đội như thế nào. Nói không có ai trước đây, cũng không có ai sau này cũng không ngoa.
Chỉ là chuyện như vậy, giao cho người phụ trách một thương đội tam đẳng như cô có thích hợp không?
"Tôi sẽ để Trần Thiếu Kiệt giúp cô." Tiêu Trần nắm chặt bàn tay đang run rẩy của Nhan Tử Ninh.
Độ ấm trên tay Tiêu Trần khiến Nhan Tử Ninh dần dần bình tĩnh lại.
Nhan Tử Ninh có chút nghi hoặc hỏi: "Sao cậu không trực tiếp giao tài liệu cho Trần Thiếu Kiệt, với tài lực và vật lực của nhà họ Trần, bọn họ thích hợp hơn tôi nhiều."
Tiêu Trần cười: "Tôi là người làm việc theo cảm tính đó, tôi thấy cô rất tốt, không có chuyện gì khác."
Mặt Nhan Tử Ninh lại đỏ lên, nói khẽ: "Cảm ơn."
Tiêu Trần cười híp mắt gật đầu: "Lời cám ơn này, tôi nhận. Lát nữa tôi sẽ cho cô tọa độ Địa Cầu, cô đi lo liệu chuyện của thương đội đi, chuẩn bị lên đường."
Nhan Tử Ninh gật đầu, có chút bận tâm nói: "Nhưng cậu muốn đi đến Liên Hoa Động Thiên, nếu không có thuyền buôn chỉ sợ hành trình sẽ khó khăn."
"Yên tâm đi, tôi sẽ tự mình tìm cách." Có Thanh Phong Thần Nhai bên cạnh, Tiêu Trần không cần làm thuyền buôn nữa.
"Đi đi, sau này Địa Cầu sẽ là ngôi nhà thứ hai của cô."
Nhan Tử Ninh đứng yên, nhìn Tiêu Trần đang nắm tay mình, lại nhẹ nhàng nở nụ cười.
Tiêu Trần ngượng ngùng buông tay ra: "Hê hê, mềm ghê cơ."
Nhan Tử Ninh cười xoay người rời đi, chưa bước được hai bước đã quay đầu lại hỏi: "Thật sự không cân nhắc một tí nào sao? Tôi cảm thấy chúng ta khá hợp nhau đó."
Tiêu Trần đau hết cả đầu, bây giờ lá gan của nữ tử đều lớn như thế à?
Tiêu Trần xua tay: "Đừng, tôi thích ngực lớn mông vểnh á."
Nhan Tử Ninh nhìn sân bay của mình, cảm thấy hơi bất đắc dĩ, đây là sự thiếu hụt bẩm sinh!
"Trần Thiếu Kiệt." Tiêu Trần rống lên với Trần Thiếu Kiệt đang chữa thương.
Nhìn Tiêu Trần, da đầu của Trần Thiếu Kiệt bỗng tê dại khi nghĩ đến những gì đã làm trước đây.
Nhưng khi nghĩ đến Tiêu cô nương, Trần Thiếu Kiệt lại có dũng khí.
Trần Thiếu Kiệt thu hết can đảm, đi tới trước mặt Tiêu Trần, nhỏ giọng hỏi: "Tiêu đại nhân tìm tiểu nhân có chuyện gì thế?"
Trần Thiếu Kiệt vốn chưa bao giờ để ý người khác, giờ phút này phải hạ thấp tư thế, đây là một mặt chân thật nhất của giới tu hành, trước mặt thực lực chuyện gì cũng dễ nói.
Tiêu Trần nhìn thấy buồn cười, xua tay nói: "Tôi có ăn thịt anh đâu, đừng căng thẳng."
Trần Thiếu Kiệt nhìn chỗ Thiên Lang chúng vừa rồi, bây giờ đã bị xử lý sạch sẽ, trong lòng không khỏi nói thầm một câu: "Tin cậu mới ghê."
"Bàn chuyện hợp tác không?" Tiêu Trần cười hỏi.
Trần Thiếu Kiệt hơi sửng sốt, tim đập nhanh hơn một chút, sợ Tiêu Trần có hứng thú với thứ gì đó của nhà họ Trần.
Trần Thiếu Kiệt kiên trì đến cùng nói: "Ngài cứ nói đi."
"Đừng gọi đại nhân nữa, nghe buồn nôn lắm." Tiêu Trần liếc mắt.
Trần Thiếu Kiệt vội vàng đổi lời: "Vậy thì Tiêu công tử, ngài nói đi."
Tiêu Trần có chút bất đắc dĩ, xem ra không thể thay đổi thái độ Trần Thiếu Kiệt rồi.
Tiêu Trần cũng lười ép buộc, hỏi: "Nhà họ Trần các anh giàu có lắm à?"
Trần Thiếu Kiệt gật đầu: "Một chút thôi, không nhiều lắm."
Một chút thôi, không nhiều lắm?
Tài lực của nhà họ Trần ít nhất cũng nằm trong top ba trong số các thế lực được biết đến, vậy mà lại không biết xấu hổ nói có một chút thôi, không nhiều lắm.
Trần Thiếu Kiệt mặt không đỏ tim không đập nói những lời này, cứ như đang đùa.
Tiêu Trần nghe mà muốn đánh người, tức giận nói: "Được rồi, tôi đã nói là hợp tác với anh rồi mà, có muốn cướp nhà họ Trần của anh đâu, che che giấu giấu làm cái gì?"
Trần Thiếu Kiệt ở trong lòng nói thầm: "Sao có thể không căng thẳng được chứ, cậu khống chế Thanh Phong Thần Nhai, chẳng phải muốn làm gì thì làm à."
Tiêu Trần cũng lười vòng vo, nói thẳng: "Tài liệu của ngôi sao ở Đạo Nhất đại thế giới đang nằm trong tay tôi, tôi cần tài lực và nhân lực của nhà họ Trần giúp tôi chế tạo một thương đội. Thù lao là tôi sẽ để nhà họ Trần của các anh trở thành một trong những ông chủ của thương đội. Nếu đồng ý thì gật đầu, không đồng ý thì đi qua một bên chơi."
Trần Thiếu Kiệt ngây người một hồi, rồi hung hăng gật đầu.
Đây là chuyện tốt, Tiêu Trần có thực lực, có tài liệu, còn nhà họ Trần có nhân lực, tài lực.
Đây là hai kẻ mạnh liên thủ, cơ hội tốt để cùng nhau "làm giàu".
Tiêu Trần cười, vỗ vỗ vai Trần Thiếu Kiệt: "Quyết định đúng đắn."
Bình Luận
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
0 Thảo luận