Thế nhưng ngẫm lại cũng hiểu được bình thường thứ Đạo Thể này có thể gặp không thể cầu, nếu như có thể có một Đạo Thể làm truyền nhân y bát của mình, e rằng đại bộ phận tu sĩ ngủ đều sẽ cười tỉnh.
Tu sĩ tìm đồ đệ, thật ra cũng giống như người bình thường sinh con, đều là gửi gắm kỳ vọng lớn lao.
Phương Phỉ chủ nhân liếc mắt thờ ơ nhìn Lạc Dương sau lưng Trương Hạ Lan, nhíu mày: "Lạc Dương người này tâm thuật bất chính, hành sự bỉ ổi cực kỳ, cậu khẳng định còn muốn nhận hắn ta?"
Trương Hạ Lan lắc đầu: "Hắn ta còn nhỏ, tôi có thể giáo huấn từ từ, chỉ cầu tiên tử cho hắn ta một cơ hội, quy tắc đều do người định đoạt, hy vọng tiên tử dàn xếp một phen."
Phương Phỉ chủ nhân trầm mặc một hồi, nói thật việc này có thể lớn có thể nhỏ, hơn nữa mặt mũi của một Kiếm Thần như Trương Hạ Lan, nhất định là phải cho.
Đó cũng không phải nói Trương Hạ Lan mạnh bao nhiêu, mà là thế lực phía sau Trương Hạ Lan, là một tông môn bí ẩn kinh khủng.
Mặc dù đại lão gia ở chỗ này, chỉ sợ cũng cần phải cho ba phần tính tôi.
Hơn nữa hiện tại đại lão gia không ở nơi này, nếu như Trương Hạ Lan này cưỡng ép mang người đi, cũng không còn ai ngăn cản được.
Trầm mặc một hồi, Phương Phỉ chủ nhân chung quy vẫn gật đầu, "Số lượng dược liệu thêm gấp đôi."
Trương Hạ Lan thở phào nhẹ nhõm, sảng khoái gật đầu, "Không thành vấn đề, sau này tôi sẽ kêu người tông môn đưa tới."
"Các người nói xong rồi?" Lúc này, Tiêu Trần vui vẻ nhảy ra, "Các người nói xong rồi, vậy thì nên tính sổ cho tôi."
Phương Phỉ chủ nhân lại càng hoảng sợ, vội vàng kéo Tiêu Trần, gọi nhịp cùng một vị Kiếm Thần, chán sống rồi sao?
Trương Hạ Lan khách khí với mình, đó là bởi vì quan hệ với đại lão gia, nếu như chuyển sang nơi khác, Trương Hạ Lan tuyệt đối sẽ không có bộ dạng này.
Trương Hạ Lan liếc mắt hời hợt nhìn Tiêu Trần, vẫn chưa phát hiện dị thường gì ở trên người của Tiêu Trần.
Trương Hạ Lam cũng không xem Tiêu Trần ra gì, cười nói: "Chuyện của tiểu huynh đệ với Lạc Dương, tôi đại khái biết đến. Tranh đầu bảng, mỗi người dựa vào thủ đoạn, Lạc Dương chỉ là thủ đoạn không cao minh lắm mà thôi, cái này đích xác tiểu huynh đệ thắng Lạc Dương."
"Hà?" Tiêu Trần một bộ dạng tên du côn, móc nghịch lỗ tai với Trương Hạ Lan, còn phách lối bắn một cái, "Tranh đầu bảng, ông đây cạnh tranh đồ chơi với con chó kia để làm chi?"
Tiêu Trần chỉ vào Lạc Dương nói: "Cháu trai rùa này chính là thiếu đánh, cả ngày cứ vọng tưởng bị hãm hại."
Nhìn dáng vẻ vô lễ của Tiêu Trần, Trương Hạ Lan cũng lười tính toán với loại "người phàm" "vô tri" như Tiêu Trần, phóng khoáng nói: "Tôi có thể thay mặt Lạc Dương bồi thường cho tiểu huynh đệ, cam đoan để cho tiểu huynh đệ hài lòng."
"Mẹ nó đừng có mở miệng là gọi tiểu huynh đệ thân thiết thế." Tiêu Trần có chút chán ghét nhíu mày một cái, chuyện thu đồ đệ, thiên tư nhân phẩm đều không thể thiếu.
Trương Hạ Lan lại chỉ nhìn thấy thiên tư của Lạc Dương, đối với sự bỉ ổi của Lạc Dương không đề cập tới một chữ, người như vậy, muốn nói hắn ta là kẻ tốt lành gì, Tiêu Trần không tin.
"Cậu cầm đống cứt chó tới bồi thường đi, việc này tôi sẽ không truy cứu." Tiêu Trần trợn tròn mắt, "Đúng rồi tôi nói chính là cứt chó chân chính, không phải từ hình dung, trong ngõ hẻm hẳn là còn có đấy, cậu đi tìm một chút, thế nào, điều kiện này quả thực đơn giản lắm luôn."
Cái gì gọi là khinh người quá đáng, cái này gọi là khinh người quá đáng.
Mi bảo một Kiếm Thần, đi tìm cứt chó nóng hổi, nếu như gặp gỡ tính khí không tốt, e rằng sẽ nổi đóa tại chỗ.
"Cậu cũng thật là biết nói đùa." Sắc mặt Trương Hạ Lan lạnh đi, thế nhưng rất nhanh lại khôi phục dáng vẻ ôn hòa, "Tôi cho cậu một phần kiếm phổ, cộng thêm một thanh phi kiếm thượng phẩm làm bồi thường, như thế nào?"
Kiếm phổ và phi kiếm do một Kiếm Thần lấy ra, e rằng Vô Chỉ Cảnh nhìn đều sẽ chảy nước miếng.
Trương Hạ Lan đương nhiên cho rằng, "người phàm" như Tiêu Trần hẳn không có lý do cự tuyệt.
Phương Phỉ chủ nhân kéo Tiêu Trần, nhẹ nhàng lắc đầu, ý bảo Tiêu Trần thấy tốt thì lấy.
"Kéo cái cứt ấy." Tiêu Trần bỏ qua Phương Phỉ chủ nhân kéo tay mình, vẻ mặt "tức giận" chỉ Nam Cung Thiêm Hương hít vào nhiều mà thở ra không bao nhiêu nói: "Tính sổ chuyện của tôi, chúng ta trước không đề cập tới, tên khốn Lạc Dương này, đánh tiểu lão bà của tôi thành như vậy, cậu cảm thấy hẳn nên làm thế nào thì mới được."
Mọi người đầu đầy dấu chấm hỏi, Nam Cung Thiêm Hương từ lúc nào thành tiểu lão bà vậy?
Tiêu Trần làm vậy đơn thuần là cố ý bới móc, lão lưu manh này, nếu như muốn tìm người nào gây phiền phức, vậy thì đúng là có thể tìm tới các loại lý do kỳ quái, mà những lý do đó thoạt nhìn còn không tệ.
Bình Luận
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
0 Thảo luận