"Thù lao là một món Phá Giới Chi Khí, Liệt Dương Chấn, có thể tiếp nhận điều kiện này."
Người thần bí thu hồi cuốn vở, đột nhiên đưa tay ra nói: "Việc lớn quan trọng, Phá Giới Chi Khí, tôi muốn kiểm tra trước một chút."
Sắc mặt Trương Đan Thanh thay đổi liên tục, cuối cùng lại biến thành màu tím bầm.
Gương mặt Vong Tiêu Nhiễm nhìn có chút hả hê.
Đồng thời ông ta cũng hiểu nguyên nhân Trương Đan Thanh đặt nhiệm vụ này.
Đương nhiên Vong Tiêu Nhiễm biết nguyên nhân Trương Đan Thanh đi tìm Thu Hồng tửu quán.
Bởi vì đã hơn một năm trước đây, Bà Điên điên cuồng tấn công vào lục địa nơi Thiên Địa môn tọa lạc.
Vong Tiêu Nhiễm suy đoán, chỉ sợ khi đó Trương Đan Thanh cũng là bị ép bức nên mới làm ra loại chuyện như vậy.
Sự tình giống với suy đoán của Vong Tiêu Nhiễm tám chín phần mười, là bởi vì nguyên nhân này.
Trương Đan Thanh mới có thể ôm tâm thái cá chết mà ban bố nhiệm vụ ám sát.
Chỉ là Ma chủ đã thoái vị, nguy cơ của Thiên Địa môn bọn họ đã được giải trừ.
Hiện tại căn bản là không cần nhiệm vụ này.
Hơn nữa nhiệm vụ này cần trả giá quá lớn, nếu thật sự giao Liệt Dương chấn ra.
Coi như không có Bà Điên, Thiên Địa môn của hắn ta cũng sẽ không có tư cách bước lên tông môn đỉnh cấp.
Chuyện phát triển có chút xấu hổ.
Trương Đan Thanh hỏi dò: "Có thể hủy bỏ nhiệm vụ hay không, đương nhiên Thiên Địa môn tôi sẽ lấy ra đầy đủ thành ý để bồi thường."
"Ông cảm thấy thế nào?" Người thần bí âm dương quái khí nói.
Trong lòng Trương Đan Thanh hơi hồi hộp một chút, "Đám người này không có khả năng dễ nói chuyện như vậy."
Quả nhiên, người thần bí nở nụ cười.
Tiếng cười âm trầm làm cho hai lão đầu nổi da gà toàn thân.
"Thu Hồng tửu quán chúng ta có một quy củ, một khi tiếp nhận nhiệm vụ, thì phải có một bên chết đi, đây là cam đoan tín dự của Thu Hồng tửu quán chúng ta, bất kỳ lý do gì cũng không được vi phạm."
"Ông chết, hay là Ma chủ kia? Ông cần bắt đầu lựa chọn."
"Nhưng hành vi tồi tệ xen vào của ông làm đã đến giờ, nếu như không đưa ra lựa chọn, tự động mặc định rằng ông chọn chính mình."
Giọng của người thần bí càng ngày càng lạnh lẽo, lúc này xung quanh thế mà lại bay lên hoa tuyết màu xanh biếc.
Từng màn sương mù màu xanh không dễ phát hiện bao phủ quanh thân.
Người thần bí móc ra một quyển sổ nhỏ tinh xảo, lại lấy ra một cây bút lông ngắn màu vàng bắt đầu viết viết.
Người thần bí cúi đầu nghiêm túc viết, đồng thời trong miệng nhẹ nhàng lẩm bẩm.
"Trương Đan Thanh, nam, 220 vạn tuổi, sống ở Hạo Nhiên đại thế giới, hai tuổi bắt đầu tu hành, thiên phú vô cùng tốt, tám tuổi nhập Hạ Tam Cảnh, trước mười hai tuổi tiến vào Trung Tam Cảnh, trước năm một trăm ba mươi bảy tuổi nhập Thượng Tam Cảnh- "
Người thần bí vừa viết vừa lẩm bẩm, trực tiếp nói sự tích cuộc đời Trương Đan Thanh ra.
Cực kỳ tường tận, chỉ còn thiếu quần lót có màu sắc gì chưa nói thôi.
"Mười ba ngàn tuổi ngẫu nhiên lấy được cơ duyên, nhập Thần Nhất Cảnh Thần Đạo Tam Cảnh, cảnh giới Yên Diệt. Sau đó được trời cao chăm sóc, việc tu hành thế như chẻ tre, trước một trăm lẻ tám ngàn tuổi đã bước vào nửa bước Vô Chỉ Cảnh- "
"Sau đó lại được đến cây bình minh kết quả, Liệt Dương quả dưới cơ duyên xảo hợp hóa thành vũ khí phá giới, Liệt Dương chấn."
"Với vũ khí phá giới nơi tay, vào Vô Chỉ Cảnh bị Bất Quy Lộ triệu hoán."
"Cuối cùng dựa vào Liệt Dương chấn giết ra Bất Quy Lộ, trở thành bá chủ một phương Hạo Nhiên đại thế giới."
Trương Đan Thanh cười lạnh, những điều này đều là cuộc đời mình, chỉ cần hơi dụng tâm chút là có thể tra được.
"Giả thần giả quỷ, cho thể diện mà không cần, người khác sợ Thu Hồng tửu quán của cô, mười vạn môn đồ Thiên Địa môn ta cũng không phải là ăn chay."
Sắc mặt Trương Đan Thanh dữ tợn, nhưng rất nhanh, sắc mặt của hắn ta đột nhiên thay đổi.
Vốn là một gương mặt già nua, trong nháy mắt biến thành mà xanh ngắt, giống hoa tuyết lục sắc bay xuống xung quanh như đúc.
Trương Đan Thanh chỉ cảm thấy, kinh mạch trong cơ thể như có ngọn lửa đang bơi ở trong, một thân chân nguyên bị đốt không còn một mảnh.
"Cô đã hạ độc lúc nào?"
Trương Đan Thanh che ngực, thở hổn hển, nhớn nhác hỏi.
Lúc này sắc mặt Vong Tiêu Nhiễm cũng thay đổi, bởi vì hắn ta phát giác mình cũng trúng độc.
Chỉ cần hơi sử dụng chân nguyên, một luồng liệt hỏa xông thẳng đến đốt chân nguyên của mình không còn một mảnh.
Nhìn vào đang hoa tuyết bay xuống ở xung quanh, coi như hoa tuyết có độc cũng không có khả năng xâm nhập trong thân thể bọn họ.
Bởi vì chút hoa tuyết lục sắc quỷ dị này bị bọn họ ngăn cách bên ngoài cơ thể.
Hơn nữa đến cảnh giới của bọn họ, căn bản là những loại độc đã biết trên thế gian không có tác dụng đối với bọn họ.
Nhưng lúc này bọn họ lại bị đầu độc vô thanh vô tức.
Thủ đoạn của Thu Hồng tửu quán thật sự khủng bố.
Bình Luận
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
0 Thảo luận