"Oa, chú Vương, chú mặt to, chị đẹp trai!" Nhìn những người này gặp họa, Lưu Tô Minh Nguyệt bật khóc.
Lãnh Tiểu Lộ vội vàng chạy đến bên mọi người, nhưng mà cho tới bây giờ Lãnh Tiểu Lộ chưa từng gặp qua thủ đoạn tấn công như thế này, trong lúc nhất thời cũng bó tay.
"A!" Một tiếng kêu thảm thiết kinh thiên động địa vang lên.
Một người đàn ông một chân bị thiêu thành tro tàn, tiếp theo là người thứ hai, người thứ ba.
"Chú một chân." Lưu Tô Minh Nguyệt khóc thương tâm tột cùng, vừa rồi chú một chân còn cho mình một con gà ăn mày kia maf!
Lãnh Tiểu Lộ cấp bách đến đầu đầy mồ hôi, trong lúc lơ đảng âm khí kinh khủng của bản thân phóng lên cao.
Luồng âm khí này, lại có thể bắn ra sóng âm hóa thành thực chất.
Tuy rằng Đại Minh Chú kinh khủng không thể xuyên qua âm khí, thế nhưng ngọn lửa màu vàng thiêu đốt trên người mọi người lại không có tắt.
"Chú mập, hu hu..." Lưu Tô Minh Nguyệt nhảy đến trên người ông chủ mập, không ngừng dùng miệng thổi ngọn lửa vàng đang cháy.
Ông chủ mập bị đốt thần trí mơ hồ, thấy Tiểu Minh Nguyệt, trên mặt béo cố nặn ra vẻ tươi cười.
"Tiểu Lộ, mau dẫn Tiểu Minh Nguyệt chạy đi."
"Đừng để ý chúng tôi chạy mau đi." Hán tử mặt to ở bên cạnh liều mạng vẫy tay về phía Lãnh Tiểu Lộ và Lưu Tô Minh Nguyệt.
Lưu Tô Minh Nguyệt lau nước mắt, gào khóc lớn.
"Hu hu con không muốn mọi người chết dâu."
"Hu hu, quái vật gà trống, ta muốn kêu Đại Đế ca ca đánh mấy người."
Những Lạt Ma đội mũ mào gà bị Lưu Tô Minh Nguyệt gọi là quái vật gà trống.
"Hu hu..." Lưu Tô Minh Nguyệt thổi tới thổi lui trên người mọi người, dùng cái miệng nhỏ thổi ngọn lửa đang cháy.
Hy vọng có thể thổi tắt lửa trên người mọi người, thế nhưng cô chỉ là một con nhóc lớn cỡ bàn tay, làm gì có năng lực cứu vớt mọi người.
Ngọn lửa màu vàng kỳ quái kia lại không gây ra chút thương tổn nào cho Lưu Tô Minh Nguyệt.
Lúc này Lãnh Tiểu Lộ điều khiển âm khí khổng lồ che phủ mọi người.
Trên người Phong Đô Đại Đế là âm khí thuần chính thuần túy nhất, thế mà lại có tác dụng đối với ngọn lửa vàng này.
Ngọn lửa vàng bắt đầu dần dần mờ đi.
Lúc này, mắt thấy Lục Tự Đại Minh Chú lại không có tác dụng với Lãnh Tiểu Lộ, Đại Lai Lạt Ma thẹn quá hóa giận.
"Yêu nghiệt, lại dám mê hoặc thương sinh, ngươi lấy công đức từ đâu?"
Thân hình Đại Lai Lạt Ma bắt đầu lao nhanh như đại bàng thẳng tới Lãnh Tiểu Lộ.
"Yêu Phật, không hỏi xanh đỏ trắng đen, lạm sát kẻ vô tội, thực sự quá ghê tởm." Một trưởng Nhện vọt ra, lao thẳng tới Đại Lai Lạt Ma.
"Trợ Trụ vi nghiệt, mấy loại người có mắt không tròng ấy đáng chết." Đại Lai Lạt Ma nổi giận, Phật quang chớp động trên người.
Trưởng Nhện bình thường đều là Thượng tam cảnh đỉnh cấp nhất, hoặc có một bộ phận là Thần Nhất Cảnh.
Thế nhưng Đại Lai Lạt Ma lại là đại năng bước một bước vào Nhân Diệt hàng thật giá thật.
Nhện nhanh chóng bị Kinh luân của Đại Lai Lạt Ma bắn trúng, té trên mặt đất không còn sức chiến đấu.
Lúc này Lãnh Tiểu Lộ đang chuyên tâm điều khiển âm khí ngăn chặn hỏa diễm thiêu đốt trên người mọi người.
Đại Lai Lạt Ma nhìn nổi trận lôi đình, "Yêu tà, lại muốn dùng loại thủ đoạn này, để che đậy đôi mắt người đời."
Kinh luân trong tay Đại Lai Lạt Ma đột nhiên bay lên không, không ngừng phóng đại, hóa thành một tòa nhà to lớn nện xuống chỗ của Lãnh Tiểu Lộ.
Kinh luân mang theo uy thế lôi đình, tư thế phá ma, xem bộ dáng này, là muốn đập cả những tu sĩ bình thường thành thịt nát.
Lúc này ngọn lửa trên người ông chủ mập phai đi không ít, ý thức cũng khôi phục một chút.
Nhìn Kinh luân ở trên nện xuống cực nhanh, thân thể mập mạp của ông đột nhiên phát lực, đâm vào Lãnh Tiểu Lộ giống như một chiếc xe tăng.
Ông lại ôm Lưu Tô Minh Nguyệt đang ở bên cạnh thổi lửa vào trong ngực, che chở gắt gao dưới cơ thể.
"Ầm!"
Kinh luân hạ xuống, mang theo khói bụi ngập trời.
Đại Lai Lạt Ma nhếch miệng cười lạnh.
"Minh Nguyệt, chú mập!" Lãnh Tiểu Lộ sợ đến ngây người sững sờ tại chỗ, chờ tới lúc các loại sóng khí khổng lồ cuốn tới, mới phản ứng kịp, điên cuồng vọt tới.
Nhìn Kinh luân to lớn, Lãnh Tiểu Lộ bộc phát lửa giận ngập trời.
m khí toàn thân căng phồng lên như muốn nổ.
m khí như một viên đạn hạt nhân, trong nháy mắt bành trướng lên, trực tiếp chống đỡ không gian bị Khu Ma đại trận khóa lại.
Hai tay trắng nõn của Lãnh Tiểu Lộ đè thẳng lên Kinh luân.
"Ầm!"
Sức mạnh toàn thân Lãnh Tiểu Lộ bạo phát, trực tiếp dùng hai tay xé Kinh luân to lớn.
"Phụt!"
Pháp khí bị hủy, Đại Lai Lạt Ma tại chỗ phun ra một búng máu.
"Lạt Ma!" Một đám Lạt Ma cuống quít xông lên đỡ lấy Đại Lai Lạt Ma lung lay sắp ngã.
Đại Lai Lạt Ma nhét vào trong miệng một đóa hoa sen, nhìn Thiên Long đại sư phía xa không có động tĩnh, nổi giận nói: "Thiên Long sư huynh, ngươi muốn xem diễn tới khi nào?"
Bình Luận
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
0 Thảo luận