"Có hồn nhưng không có phách, bị Đại Đạo vứt bỏ." Ánh mắt Tiêu Trần dần dần sáng lên: "Cô là một tu sĩ xung kích Đế Cảnh thất bại."
Nghe đến đó, vẻ mặt nữ tử cuối cùng cũng xuất hiện biến hóa, cô nhìn Tiêu Trần với ánh mắt khó tin.
Suốt bao nhiêu năm qua, đây là người đầu tiên có thể nhìn thấu chính mình ngay khi gặp mặt.
Nữ tử nhẹ gật đầu, hào phóng thừa nhận: "Nhãn lực công tử thật tốt, tiểu nữ quả thực ít thấy trong đời."
"Nhãn lực chó má gì chứ!" Tiêu Trần trợn tròn mắt.
Loại tình huống này không phải là thứ có thể nhìn thấy bằng nhãn lực tốt được, chỉ có Đại Đế hàng thật giá thật như Tiêu Trần đã từng tự mình trải qua mới có thể nhìn thấu thôi.
Nhưng vấn đề lại đến rồi, những tu sĩ không thể xung kích Đế Cảnh, còn có thể sống sót sao?
Dù sao Tiêu Trần cũng chưa từng nhìn thấy, xung kích Đế Cảnh cũng không phải là phá kính đơn giản như vậy.
Xung kích Đế Cảnh đối với Đại Đạo mà nói, đó là hành động đại nghịch bất đạo, và Đại Đạo sẽ đưa những tu sĩ xung kích Đế Cảnh vào chỗ chết.
Đại đa số tu sĩ sẽ không xung kích Đế Cảnh, có mấy con rùa già đã ở trong cảnh giới Ngụy Đế cả triệu năm, có lẽ không muốn nếm thử một lần.
Bởi vì xung kích Đế Cảnh thất bại, chưa nói đến chuyện còn sống sót, mà ngay cả tro tàn cũng không còn một mống.
Nhưng nữ tử trước mặt vẫn sống khỏe mạnh, mặc dù trạng thái có chút kỳ quái nhưng vẫn không thể tưởng tượng nổi.
Hơn nữa, thực lực của nữ tử hiện tại cũng có thể là Ngụy Đế, điều này khiến Tiêu Trần cực kỳ khó hiểu.
Tiêu Trần nghĩ nghĩ, đột nhiên hiểu ra, cười hỏi: "Chủ nhân của Liên Hoa Động Thiên này đã giúp cô đúng không?"
Nữ tử nhẹ nhàng cười nói: "Công tử đoán không sai, lúc trước tiểu nữ xung kích Đế Cảnh thất bại, khi sắp thần hồn câu diệt đã được đại lão gia đi ngang qua cứu."
"Chậc chậc." Tiêu Trần vui vẻ gật đầu: "Giỏi ghê, vậy mà cũng có thể cứu được."
Tiêu Trần càng có thêm một tầng tin tưởng chủ nhân của Liên Hoa Động Thiên này có thể chữa trị kinh mạch của mình rồi.
"Y thuật của đại lão gia vô song, không thể tưởng tượng nổi." Nữ tử nhẹ nhàng gật đầu.
Tiêu Trần cười nói: "Có thể dẫn tôi đi gặp đại lão gia kia không? Tôi tìm ông ta có việc."
Nữ tử lắc đầu: "Phần lớn thời gian đại lão gia đều đi hái thuốc trong hư không, chỉ mỗi lần đài Đăng Tiên mở ra mới có thể trở về."
Tiểu tỳ nữ sau lưng nữ tử đầu tràn đấy dấu chấm hỏi, bởi vì mỗi lần chính mình mắc lỗi đều sẽ bị ông lão chết tiệt đó bắt được.
Nếu ông ta không ở trong Liên Hoa Động Thiên thì làm sao làm được?
Nhìn thấy mặt mày tiểu tỳ nữ đầu tràn đấy dấu chấm hỏi, Tiêu Trần khẽ cau mày.
Nữ tử tâm tư tinh tế tỉ mỉ, giải thích: "Đại lão gia có phân thân muốn ở lại Liên Hoa Động Thiên, nhưng phân thân của đại lão gia bây giờ dường như không muốn gặp cậu."
Tiêu Trần liếc mắt, đại lão gia này đã từng bị Tiêu Trần ma tính đánh, mình lại trông giống như Đại Ma Đầu đó, nếu muốn gặp chính mình thì mới gặp quỷ ấy.
Nữ tử nói khẽ: "Công tử yên tâm, đại lão gia sẽ sớm trở lại đây thôi."
Tiêu Trần gật đầu, nếu người ta đã không ở đây thì đành phải thành thật đợi mấy ngày vậy.
"Mà này, bây giờ cô là gì?" Tiêu Trần suy nghĩ nửa ngày, nhưng không tìm ra từ nào tốt hơn, cũng không thể hỏi người ta là cái quái gì được.
Nữ tử cười nói: "Tôi hiểu ý của công tử. Tình trạng hiện tại của tiểu nữ rất đặc biệt, không phải người không phải quỷ, không vào lục đạo đúng như lời công tử nói."
"Thân thể của tiểu nữ là do đại lão gia tạo thành củ sen. Thân thể củ sen này không chỉ có thể bảo tồn ba hồn của tiểu nữ, mà còn có thể bổ sung bảy phách còn thiếu."
"Cô là Tam Thái Tử sao?" Tiêu Trần nghe thấy thế có chút ngây người, chuyện này sao giống với Na Tra dữ vậy trời.
"Công tử, Tam Thái Tử là ai?" Nữ tử ngẩn người, hơi tò mò hỏi.
Tiêu Trần cười lắc đầu: "À, không có gì đâu, là một anh zai nóng nảy ấy mà."
Sự tích Tam Thái Tử Na Tra lưu truyền đến nay gọi một tiếng anh zai nóng nảy cũng chẳng có gì sai cả.
Tiêu Trần đột nhiên nhớ ra điều gì đó, vui tươi hớn hở hỏi: "Nhân tiện, dạo này cái mụ già thối Đại Đạo hơi bận rộn, cô có nghĩ tới chuyện xung kích Đại Đế một lần nữa không?"
Nữ tử đầu đầy dấu chấm hỏi: "Đại Đạo, mụ già thối?"
Điều này cũng không thể nữ tử được, bởi vì các tu sĩ không thể nhìn thấy chân thân của Đại Đạo, nhận thức về Đại Đạo của các tu sĩ bình thường đều dựa trên các laoij pháp tắc.
Thậm chí đại đa số các tu sĩ đều tin rằng Đại Đạo chính là pháp tắc, không thể có thực thể.
Tiêu Trần hớn hở khoát khoát tay nói: "Mụ già thối đó rất bận rộn. Nếu bây giờ xung kích Đế Cảnh, cô ta có thể sẽ không quan tâm đến cô đâu."
Bình Luận
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
0 Thảo luận