Nữ tử dường như cũng nhận thức được sơ hở trong phòng ngự của mình, khi đoản đao của Tiêu Trần sắp chém vào cổ chân của nàng, nữ tử đã nhẹ nhàng lùi lại một bước.
Đoản đao lướt qua cổ chân nữ tử, lưỡi dao sắc bén, không chạm vào da, cứ thế vạch ra một đường máu trên cổ chân nữ tử.
Vết thương không sâu nhưng vẫn có máu chảy ra.
Một cơn đau dữ dội ngay lập tức ập xuống đầu nữ tử, sắc mặt nữ tử trở nên tái nhợt.
Nhưng tại sao một vết thương nhỏ lại đau đớn đến vậy.
Hơn nữa rốt cuộc lai lịch của thanh đao kia là gì, rõ ràng có thể dễ dàng phá hư nhục thể của mình.
Nhìn Tiêu Trần, nữ tử khẽ nhíu mày, bỗng nhiên nở nụ cười quyến rũ: "Không thể không thừa nhận ngươi rất lợi hại, không có kinh mạch mà có thể bức ta đến nước này, nhưng cũng chỉ có vậy thôi."
Chín chiếc đuôi trên người nữ tử điên cuồng nhảy múa, những gợn sóng ngọn lửa màu xanh lam lan ra dưới chân nàng.
Bóng dáng nữ tử dần dần trở nên hư ảo và mơ hồ, ngay lập tức biến mất khỏi tầm mắt của Tiêu Trần.
"Ngươi chảy máu nha." Tiêu Trần vui vẻ nói.
"Tiên huyết kết giới."
Huyết vụ trên người Tiêu Trần đột nhiên bộc phát, lập tức bao phủ phạm vi trăm mét khu vực xung quanh, hình thành một kết giới huyết sắc cực lớn.
Lúc này, bóng dáng nữ tử đột nhiên quỷ dị xuất hiện sau lưng Tiêu Trần, hỏa hồ yêu dị, chiếu sáng toàn bộ kết giới huyết sắc.
Dưới hỏa hồ bao phủ, trên thân thể Tiêu Trần, rõ ràng có một Tiêu Trần hư ảo khác đang không ngừng giãy dụa, như muốn dùng hết sức để thoát ra ngoài.
"Công kích thẳng vào linh hồn à?"
Mí mắt Tiêu Trần nhảy lên, loại thủ đoạn này quỷ dị nhất, rất khó đề phòng.
Rung động linh hồn kịch liệt là điều tối kỵ, nếu không cẩn thận, một hồn một phách sẽ bị đánh xơ xác, cả người sẽ biến thành thiểu năng.
Hai tay Tiêu Trần đột ngột ấn xuống phía dưới.
"Hấp thu tiên huyết."
Một đám hoa văn huyết sắc quỷ dị liên tục được tạo ra trong kết giới.
Vầng sáng huyết sắc chói mắt không ngừng lan tỏa ra từ hoa văn huyết sắc, bao phủ toàn bộ nơi này.
Nữ tử bỗng nhiên sợ hãi hét lên, vết thương vốn đã khép lại trên chân nàng đột nhiên vỡ ra, một lượng máu lớn phun ra như thủy triều.
"Hấp thu tiên huyết" là một chiêu thức khống chế máu, dùng để đối phó với những tu sĩ có đẳng cấp cao.
Chiêu thức này có thể khiến vết thương của kẻ địch đột ngột vỡ ra, chỉ cần bị thương trong thời gian ngắn, ngay cả khi vết thương đã khép lại, cũng có thể bị chiêu này dẫn động.
"Chết tiệt." Nữ tử tức giận mắng, bóng dáng lại lần nữa biến mất.
Tiêu Trần cau mày nhìn kết giới huyết sắc, rõ ràng không thể cảm nhận được bóng dáng nữ tử.
"Không gian nhảy động à?"
Tiêu Trần hơi nhức đầu, con hồ ly lẳng lơ này thật sự rất khó bắt, chỉ một chiêu này, hiện tại chính mình sẽ mãi mãi không thể bắt được nàng.
"Con rối tiên huyết."
Huyết khí trên người Tiêu Trần nhanh chóng bắn ra, một đám văn tự màu đỏ tươi quỷ dị bị huyết khí lôi cuốn phóng thẳng về phía máu tươi đang lơ lửng trên không trung.
Máu tươi rút ra từ nữ tử bắt đầu vặn vẹo biến dạng trong không khí.
Ngay sau đó một bóng dáng giống hệt nữ tử xuất hiện trước mặt Tiêu Trần.
Bóng dáng trước mặt không khác gì nữ tử kia, chỉ khác là Con rối tiên huyết của Tiêu Trần có làn da màu đỏ mà thôi.
Tiêu Trần vui vẻ nhìn con rối trước mặt.
Chiêu thức khống chế máu này quả nhiên vô cùng quỷ dị, rõ ràng có thể được triệu hồi từ trong máu, con rối của chủ nhân tiên huyết.
Hơn nữa tùy theo lượng máu, sức mạnh của con rối cũng dao động theo.
Nếu rút ra toàn bộ máu của một người để làm thành con rối thì sẽ có một trăm phần trăm sức mạnh của bản thể.
Hơn nữa quan trọng nhất, Con rối tiên huyết có thể sở hữu một phần thần thông giống như chủ nhân tiên huyết.
Đây quả thực là một kỹ năng nghịch thiên, không chỉ có thể tăng thêm tay chân, mà còn có thể nhìn trộm thần thông của người khác, thảo nào Cương Chủ không được người khác chào đón.
Thứ quỷ dị này không khác gì tà thuật.
Con hồ ly lẳng lơ kia trong nháy mắt vừa rồi đã bị rút ra ít nhất một phần ba lượng máu, có nghĩa là con rối trước mặt có một phần ba sức mạnh của nữ tử.
Bóng dáng nữ tử xuất hiện bên ngoài kết giới, chết lặng nhìn Tiêu Trần và con rối giống hệt mình trong kết giới.
"Nè, đồ lẳng lơ, ngươi thấy đây là ai không nè?"
"Bốp~." Tiêu Trần vỗ cái bép lên mông con rối lẳng lơ, tiếng vang rung trời.
Nữ tử nháy mắt đã nhận ra con rối được làm bằng máu của mình.
Sắc mặt của nữ tử bên ngoài kết giới trở nên đỏ rực, tức giận đến mức mắt nổi đom đóm.
Mặc dù nàng xinh đẹp quyến rũ, được xưng là hồ ly tinh, nhưng đó chỉ là thiên phú mà thôi.
Nàng là một hoàng hoa khuê nữ hàng thật giá thật.
Bây giờ, rõ ràng bị một đứa nít ranh vỗ mông.
Mặc dù nó là một con rối do máu của nàng biến thành, khác với bản thể của chính mình.
Nhưng cứ trơ mắt ếch ra nhìn như vậy, luôn cảm thấy khó chịu như ăn phải ruồi.
Bình Luận
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
0 Thảo luận