Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

Đại Đế Chui Ra Từ Trong Mộ

Chương 1587: Dự định của Bạch Thường

Ngày cập nhật : 2025-09-10 15:17:27
"Đây còn phải nghĩ sao?" Thuộc hạ nhức đầu: "Đương nhiên là bảo vệ mạng quan trọng hơn rồi."
Thuộc hạ kia đột nhiên bừng tỉnh đại ngộ: "Tam đương gia không muốn khai chiến, lại muốn đồ của đội buôn, cho nên mới khiến đại quân tới dọa bọn họ."
Bạch Thường gật đầu: "Hơn tôi ta chuẩn bị chỉ lấy phân nửa hàng hóa của bọn họ, tôi nghĩ bọn họ sẽ không có ai cự tuyệt yêu cầu này."
Thuộc hạ gật đầu: "Chỉ cần gia chủ bọn họ không ngu, tự nhiên sẽ không cự tuyệt. Vậy khi nào chúng ta đi đàm phán?"
Bạch Thường nhìn nơi xa, dường như đang chờ đợi cái gì.
"Tam đương gia đây là đang chờ cái gì sao?" Thuộc hạ có chút tò mò.
"Lão bà đáng chết Đồng Lam kia, rất có sâu xa với Phong Tam Kỳ, lúc tuổi còn trẻ Phong Tam Kỳ thiếu Đồng Lam một cái ân tình, tôi cảm thấy lần này Phong Tam Kỳ sẽ phải người qua là trả ân tình này." Bạch Thường nhẹ nhàng vuốt ve cô gái trên quạt, khuôn mặt tiếu ý cười.
Thuộc hạ lại nghệt ra, Hạo Nhiên đại thế giới chính là "Danh môn chính tông" thật sự, nếu như Phong Tam Kỳ nhúng tay, sợ rằng ngày hôm nay việc này sẽ không dễ làm.
"Chúng ta có nên làm nhanh hơn không, nếu như chờ người của Phong Tam Kỳ đến, chúng ta sợ rằng có nhiều tay cản." Thuộc hạ có chút không giải thích được nói.
Bạch Thường lại lắc đầu: "Thừa cơ hội này, Phong Tam Kỳ cũng có thể trả ân tình dpds, người trong tu hành như chúng ta coi trọng nhân quả nhất, Phong Tam Kỳ trả ân tình này, coi như là vô sự một lại nhẹ."
Nghe đến đó, sắc mặt thuộc hạ kia lại thay đổi.
Theo trong lời nói của Bạch Thường, hắn ta rốt cuộc ý thức được, Phong Tam Kỳ có thể thực sự giống như nghe đồn, cùng nhà mình có chút người không nhận ra liên lụy.
Đường đường "Danh môn chính tông" có liên quan với một đàn cường đạo, cái này rất giống trong võ hiệp, Thiếu Lâm tự cùng ma giáo cấu kết với nhau, đây nếu là chứng thực truyền đi, sợ rằng giới tu hành lại là một hồi động đất.
Nhưng vấn đề là loại quan hệ này, há là một Yên Diệt Cảnh nho nhỏ như hắn ta có thể biết đến, hỏng bét là hắn ta cố tình biết đến.
Nghĩ đến tác phong làm việc của Bạch Thường, mồ hôi lạnh trong nháy mắt thấm ướt xiêm y của thuộc hạ kia.
Thuộc hạ phịch một tiếng, quỳ trước mặt Bạch Thường, âm thanh run rẩy nói.
"Tam đương gia, tiểu nhân một lòng thuần phục Thiên Lang chúng, quyết không hai lòng."
Bạch Thường nâng thuộc hạ dậy, cười nói: "Cậu cũng không cần khẩn trương, quản tốt miệng của mình là được."
"Đa tạ Tam đương gia, đa tạ Tam đương gia." Thuộc hạ không ngừng mang ơn.
"Được rồi, cứ như vậy đi!" Bạch Thường phất tay, ý bảo thuộc hạ rời khỏi.
Thuộc hạ xoa mồ hôi lạnh trên trán, nhanh chóng bước tới đoàn người.
Nhưng mà thuộc hạ vừa đi ra không xa, thân thể đã ầm ầm nổ tung thành thịt bọt.
Bạch Thường khép quạt lại, cười cười: "Người chết vẫn kín miệng hơn người sống chút."
Lúc này, một cảm giác áp bách chấn nhiếp nhân tâm từ xa phương nhanh chóng tiếp cận, tất cả mọi người của Thiên Lang chúng đều cảnh giới.
"Tới." Bạch Thường cười.
Một đội quân không dưới ngàn người mặc chiến giáp đen, người người tay cầm trường thương đen, đạp trên hư không mà đến.
Sát khí chiến trận tràn ra, chèn ép cho tất cả Thiên Lang chúng không dám vọng động.
"Thiết Phù Đồ."
Chỉ có Thiết Phù Đồ mới có loại sát ý chiến trận kinh khủng ấy.
Hiện tại Thiên Lang quân không ở nơi này, mặc dù tất cả cường đạo của Thiên Lang chúng cùng tiến lên, chỉ sợ cũng không phải đối thủ của đội ngũ ngàn người ấy.
Bạch Thường lại mặt đầy nụ cười phất tay, khiến bọn cường đạo Thiên Lang chúng nhường ra một lối đi.
Đội quân ngàn người đi tới trước Bạch Thường mặt, một tên binh lính cầm đầu lạnh như băng nói với Bạch Thường: "Phong đại nhân hạ lệnh, Thiên Lang chúng không thể làm tổn thương tới tánh mạng của đội buôn."
Bạch Thường cười gật đầu: "Phong đại nhân thật đúng là chính khí trường tồn, giờ phút quan trọng này, còn có rảnh để ý đến chuyện của người khác, thật sự là tốt bụng."
Binh sĩ cũng lười nhìn Bạch Thường, chỉ là lẳng lặng đứng tại chỗ.
"Phong đại nhân mấy người, thế nhưng lại nhận một tình của Thiên Lang chúng tôi đấy!" Bạch Thường cười lắc đầu.
"Phanh!"
Một tiếng nổ tung vang lên, một cây trường thương màu đen huy động, chỉ thẳng vào Bạch Thường.
Binh sĩ dẫn đầu lạnh lùng nhìn Bạch Thường, sát ý màu đen điên cuồng tuôn ra.
Bạch Thường giơ hai tay lên cười nói: "Tiểu nhân bảo đảm, tuyệt đối không nói thêm câu nào nữa."
Binh sĩ thu hồi trường thương lạnh lùng nói: "Quản tốt miệng của mình."
Bạch Thường không sao cả nhún vai, phất tay với nơi xa.
Rất nhanh, một ít cường đạo dẫn đầu đi tới bên cạnh Bạch Thường.
"Theo tôi đi đội buôn một chuyện!" Bạch Thường cười híp mắt dẫn đầu bước đi hướng đội buôn.
"Tam đương gia, Thiết Phù Đồ còn ở nơi này." Có người cẩn thận nhắc nhở.
"Ngu xuẩn!" Bạch Thường hừ lạnh nói: "Ban nãy vị đại nhân kia không phải đã nói rồi sao, không tổn thương nhân mạng là được."

Bình Luận

0 Thảo luận