Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

Đại Đế Chui Ra Từ Trong Mộ

Chương 786: Chim nổ rồi còn chạy

Ngày cập nhật : 2025-09-10 15:14:48
Bạch Tử Yên lạnh lùng nhìn về phía xa, đến nhìn cũng không nhìn Long Diễm.
Bạch Tử Yên đang đợi Tiêu Trần, cô có chút lo lắng.
Mặc dù thực lực Tiêu Trần thể hiện đã vượt quá tưởng tượng, nhưng cô vẫn lo lắng như trước, có thể đây chính là tâm tình của người làm mẹ.
"Ba chiếc Bảo Thuyền cộng thêm thần thông trấn tông của Tinh Long tông tôi thì sao?"
Long Diễm vẫn không chịu từ bỏ cố hỏi.
Điều kiện này thực sự quá mê người, ba chiếc Bảo Thuyền đã là vô giá, mặc dù nuôi không nổi nhưng cầm đi giao dịch với tông môn khác thì cũng có thể đổi được rất nhiều tài nguyên tu hành.
Mà giá trị của thần thông trấn tông Tinh Long tông càng không có cách nào đánh giá.
Long Diễm xoa xoa khóe mắt đầy máu, cúi đầu nói: "Tốt xấu gì tôi và cô cũng có duyên phận, mặc dù là nghiệt duyên nhưng cũng không tới tình trạng người chết mình sống, không thể chừa cho tôi con đường sống sao?"
"Duyên phận?" Bạch Tử Yên cười cười lộ vẻ sầu thảm, nếu như lần này không phải Tiêu Trần đột nhiên xuất hiện, cảnh tượng mình cùng với đệ tử môn hạ chết hết, cô căn bản không dám tưởng tượng.
Cho dù sống sót thì chỉ sợ cũng không bằng heo chó.
Bạch Tử Yên cũng không phải một cô gái sẹo lành là quên đi nỗi đau, căn bản không rảnh mà để ý Long Diễm.
Không có người chú ý tới, Long Diễm nhẹ nhàng vuốt ve chiếc nhẫn màu đen trên tay.
Chấn động vô hình như có như không tản ra trên người anh ta.
Long Diễm cười cười: "Thực lực Tinh Long tông là điều các người vĩnh viễn không cách nào tưởng tượng, thả tôi thì tất cả mọi người mới có lợi."
Lời nói của Long Diễm đột nhiên mạnh mẽ hơn, lúc này Mộng Phạm bọn họ cũng cảm nhận được điều dị thường bên cạnh Long Diễm.
"Tông chủ, anh ta muốn chạy trốn."
Từng đạo phi kiếm mang theo kiếm khí kinh khủng chém về phía Long Diễm.
Nhưng quanh thân Long Diễm xuất hiện một cái chuông lớn hư ảo màu vàng óng.
Vừa rồi anh ta đã dùng thứ này ngăn chặn công kích của Bảo Thuyền.
Thần vật có thể chống đỡ sức mạnh tương đương một kích toàn lực của ba vị đại năng nửa bước Thần Vô Chỉ Cảnh, sao có thể là thứ Mộng Phạm bọn họ đánh nát được?
Lúc trước kinh mạch của Bạch Tử Yên bị bà lão kia phong bế, phi kiếm cũng bị thu lại, chỉ có thể trơ mắt nhìn Long Diễm đột ngột rời khỏi mặt đất.
"Ha ha, đám đ* điếm chúng mày, chuẩn bị tiếp nhận sự truy sát không bao giờ kết thúc của Tinh Long tông đi."
Long Diễm tùy tiện cười ha hả, thân hình phóng tới Bảo Thuyền cực nhanh.
Một khắc trước khi đi tới Bảo Thuyền, Long Diễm quay đầu nhìn nhóm Bạch Tử Yên cười gằn.
Hai tay Bạch Tử Yên nắm thật chặt, nắm đến đốt ngón tay trắng bệch.
Bạch Tử Yên thật muốn cho mình hai cái bạt tai, ngay cả một người mà cũng không canh giữ được.
"Ui ôi, chim nổ à!"
Một tiếng động vang lên không đúng lúc tạt một chậu nước lạnh cho Long Diễm.
Một cái đầu đập thẳng về phía chuông lớn vàng óng bên cạnh Long Diễm.
"Bốp!"
Đầu dán thật chặt trên chuông lớn, con mắt chết không nhắm mắt nhìn chằm chằm Long Diễm, Long Diễm sợ đến toàn thân run run.
Đầu này chính là của cụ già lưng còng.
Thân hình Tiêu Trần đột nhiên xuất hiện phía trên Long Diễm.
Long Diễm sợ đến vãi cả linh hồn, muốn bước vào trong Bảo Thuyền.
Nhưng anh ta lại vĩnh viễn không bước được bước này, đương nhiên nếu như anh ta không quay đầu lại chế giễu, có lẽ đã lên được Bảo Thuyền rồi.
Nhưng trên đời này không có hai chữ nếu như.
Dưới chân Tiêu Trần phát lực, Long Diễm và chuông lớn của anh ta rơi thẳng xuống đất.
"Rầm!"
Cả vùng không ngừng rung động, khí lãng mênh mông lật ngược hết thảy chung quanh.
Một cái hố lớn bị đập ra.
Bụi mù tán đi, Long Diễm như chó chết nằm trong hố lớn.
Trên chuông lớn vàng óng bền chắc không thể phá được xuất hiện từng vết rạn nhìn rất kinh khủng.
"Bốp! Bốp!"
Tiêu Trần đi tới dùng hai quyền đập vỡ chuông lớn.
Hai mắt Long Diễm vô thần nhìn Tiêu Trần: "Người này là quái vật đấy à?"
Đây là suy nghĩ duy nhất trong lòng Long Diễm lúc này.
"Khụ khụ, treo ngược lên mà vẫn có thể chạy."
Tiêu Trần vui vẻ kéo chân Long Diễm, chậm rãi đi tới chỗ Bạch Tử Yên bọn họ.
"Mày không thể giết tao, tao là Thiếu tông chủ của Tinh Long tông, mày không thể giết tao."
Long Diễm lẩm bẩm nói, ánh mắt trống rỗng giống như mất đi linh hồn.
"Hì hì hì!" Tiêu Trần nở nụ cười, chỉ vào một cái cây to ở xa xa nói: "Mày yên tâm, mày tuyệt đối là người chết cuối cùng, tao thề với cái cây kia."
Nhìn Tiêu Trần giống như đại ma vương, nhóm người đi theo hầu Long Diễm không còn kiên cường như trước, tất cả đều rất tự giác quỳ trên đất, không ngừng dập đầu cầu xin tha thứ.
Tiêu Trần nhìn ba chiếc Bảo Thuyền trên không, nhẹ nhàng giật giật ngón tay.
Lá liễu xanh lục bát ngát bay ra, cuốn về phía Bảo Thuyền trên bầu trời.
Lá liễu nhanh chóng phóng đại, cuốn hai chiếc Bảo Thuyền vào trong thật chặt.
Tiêu Trần nhẹ nhàng nắm tay lại, lá liễu co rút hết mức cực nhanh.

Bình Luận

0 Thảo luận