Điều mà nho sinh quan tâm là trong mộ Ma Khôi dường như có thứ gì đó đang thức dậy.
Mặc dù không thể nhìn thấy nó, nhưng có thể cảm nhận được nó.
Người Cua và Tiêu Trần cũng cảm thấy một sức mạnh khó tả, giữa trời đất gợn sóng.
Tiêu Trần vui mừng khôn xiết, một biến số đã đến.
"Mau giết hắn đi, nhất định là có biến." Nho sinh nhìn về phía mộ Ma Khôi vẻ mặt ngưng trọng.
Lúc này, âm thanh kèn thê lương lại dồn dập vang lên giữa đất trời.
Tiếng kèn thê lương tan hoang vang vọng khắp bầu trời, vô số xương trắng bắt đầu tấn công biển sấm sét đen.
Đại quân xương trắng mãnh liệt chuẩn bị giết chết người phá rối sự yên tĩnh của chính mình.
Nhưng nếu muốn chống lại Tôn Giả thì chỉ có số lượng thôi cũng vô dụng, số lượng không quyết định được thắng thua của trận chiến.
Dù có bao nhiêu con kiến cũng không thể lật tung núi lớn, lý do rất đơn giản, mà lại tán khốc đến thế.
Vô số xương trắng chìm trong sấm sét đen kịt, thậm chí còn chưa kịp nâng vũ khí lên, chúng đã lập tức biến thành bột mịn.
"Oành!"
Một trận long trời lở đất, cuối cùng chủ nhân của chiếc xương đuôi khổng lồ cũng bò lên từ dưới mặt đất đang cuộn trào.
Đó là một quái vật khổng lồ trông giống như rồng, nhưng không phải rồng vì nó không có móng vuốt.
Thân ảnh bạch cốt này phóng thẳng lên trời, khí tức thô bạo điên cuồng tập kích, nhìn tư thế này có lẽ khi còn sống, nó cũng không phải là một người chủ an phận thủ thường.
"Đi."
Đối mặt với một con quái vật khổng lồ như vậy, Nho Sinh vẫn bình tĩnh như thường, chỉ giơ một ngón tay ra lệnh cho bóng đen bên cạnh mình.
Bóng đen lao lên trời, đấm một quyền vào trên cái đầu lâu xương trắng cực lớn.
Một làn sóng xung kích khủng bố lan ra, ngay sau đó, bộ xương trắng cực lớn bắt đầu từ trên sọ não vỡ tan ra từng khúc một.
Trong phút chốc, nó đã biến thành tro tàn, mãi mãi bị chôn vùi trong đại địa.
"Ngươi cứ giết người, tôm cá nhãi nhép để ta." Nho Sinh vân đạm phong kinh vẫy vẫy tay.
Nho Sinh vừa dứt lời, vô số xúc tu đột nhiên chui ra khỏi đại địa vỡ vụn.
Chỉ trong nháy mắt, những xúc tu này đã kéo toàn bộ xương trắng giữa thiên địa kia lôi xuống dưới đại địa.
Lúc này, trong tay người Cua xuất hiện một cây trường cung màu đen.
Cây trường cung đen, cũ kỹ mà chắc khỏe, không có những trang trí dư thừa, trông không thu hút chút nào.
Nhưng trong vô tình lại tỏa ra khí tức hủy diệt khiến cho lòng can đảm của người ta đều vụn vỡ.
Người Cua dựng cung kéo mũi tên, sấm sét màu đen điên cuồng tuôn ra từ trên người hắn ta, hội tụ vào tay phải kéo dây cung.
Một mũi tên sấm sét dài hình thành, sức mạnh khủng bố đã khiến cho thiên địa nổi lên dị tượng, toàn bộ bầu trời đều bắt đầu vặn vẹo bất quy tắc, cực kỳ giống như một bức tranh trừu tượng.
"Đi ra, mau đi ra ngay."
Lúc này, thần kinh Tiêu Trần kéo căng đến cực hạn, chăm chú nhìn cẩn thận sức mạnh không cách nào diễn tả trong mộ Ma Khôi.
Đồng thời, Tiêu Trần cũng đang chuẩn bị triệu hồi sức mạnh Đại Đế.
"Lôi phệ."
Người Cua không hề dong dài, mũi tên sấm sét trong tay bắn thẳng vào Tiêu Trần.
Đối với một cao thủ cấp bậc này, bất kỳ chiêu thức nào cũng đều không có khái niệm về thời gian và không gian.
Muốn tránh né ngoại trừ có thần thông của Tiêu Trần thần tính, mở ra cánh cửa đến thế giới khác, nếu không thì mũi tên sấm sét này hoàn toàn không thể nào tránh được.
Điểm ánh sáng đen nhỏ đó ngay lập tức xuất hiện trên cái lồng khí bên cạnh Tiêu Trần.
Tiêu Trần biết mình hoàn toàn không có cách nào né tránh, nên không hề do dự, chuẩn bị phát ra sức mạnh Đại Đế.
Nhưng vào lúc này, một làn sóng khí ầm ầm bộc phát, gột rửa những rung động đang tuôn ra từ trong mộ Ma Khôi.
Những nơi rung động đi qua, tất cả mọi thứ đều dừng lại.
Biển sấm sét điên cuồng gào thét, mũi tên sấm sét có thể xé nát mọi thứ kia, Nho Sinh vân đạm phong kinh, người Cua vẻ mặt chết lặng, tất cả đều dừng lại trong rung động này.
Cả trời đất bắt đầu đảo lộn, bầu trời đảo ngược trở thành mặt đất, mặt đất lộn ngược trở thành bầu trời.
Sau đó, mọi thứ bắt đầu đi ngược lại.
Mũi tên sấm sét quay trở lại người Cua, sau đó người Cua cất cây trường cung đen đi, biển sấm bắt đầu thu nhỏ lại, cuối cùng biến thành một quả cầu sấm sét và quay trở lại trong tay người Cua.
Áo giáp máu của Tiêu Trần bị đánh nát không hiểu sao bỗng xuất hiện trên người hắn, cơ thể chuyển đổi trở về thân thể Võ Thần, rồi trở lại thân thể Cương thi.
Bộ xương trắng to lớn bị bóng đen đập tan thành từng mảnh cũng xuất hiện trở lại.
Mọi thứ giống như một chiếc đèn kéo quân, bắt đầu quay ngược lại, trở lại khung cảnh náo loạn ban đầu.
Lúc này mặt đất bị chuyển thành bầu trời đột nhiên bắt đầu tan chảy, mặt đất ảm đạm hóa thành bùn nhão, bắt đầu không ngừng rơi xuống.
Bình Luận
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
0 Thảo luận