Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

Đại Đế Chui Ra Từ Trong Mộ

Chương 1950: Tạo cầu

Ngày cập nhật : 2025-09-10 15:18:08
"Người này." Trên bầu trời, một cái bóng người yểu điệu, nằm trên đám mây, bất đắc dĩ nhìn phía dưới hồ nước.
Đây là một thiếu nữ, mặc dù không tính là tuyệt mỹ, thế nhưng cảm giác toàn thân nhẹ nhàng thoát tục, giống nhưu đám mây, không nhiễm một hạt bụi.
"Đại mộng linh vận tụ tập nghìn năm, còn chưa đủ một mình cậu dùng, thật không sợ mình bị no căng à?" Thiếu nữ phồng má, vươn bàn tay trắng nõn như ngọc.
Một cái bình nhỏ xuất hiện ở trong tay, mở bình ra, chậm rãi ngã xuống.
Một kỳ cảnh xuất hiện, trong chai nho nhỏ, lại có thể đổ ra một thác nước.
Thác nước này chính là đại mộng linh vận ngưng tụ mà thành.
Bên này Tiêu Trần cảm nhận được nồng độ đại mộng linh vận trong nháy mắt tăng lên mấy cấp bậc, càng bắt đầu tiêu xài không chừng mực.
Thời gian trôi qua, kết nối xong tất cả cầu huyệt vị, quy mô đã bước đầu thấy được, Tiêu Trần bắt đầu rèn luyện những "Cầu" này, khiến chúng nó trở nên càng thêm có tính dai.
Thú vị là, lúc Tiêu Trần tạo cầu, huyết linh màu đỏ trong máu kia lại nhảy ra ngoài.
Tiểu gia hỏa này rất nghịch, ở trong cầu đã được dựng sẵn vượt núi, một hồi từ trong cái huyệt vị này nhảy ra, một hồi lại từ trong cái huyệt vị kia nhô đầu, đùa cũng không nói quá.
Tiêu Trần thật muốn quất chết tiểu vương bát đản này, ngoại trừ biết quấy rối, gì cũng không biết.
Tiêu Trần bị phiền, trực tiếp đặt huyết linh ở trên cánh tay một cái huyệt vị, đưa nó nhốt ở bên trong.
Phát hiện mình chạy hết nổi rồi, huyết linh nước mắt lưng tròng cầu xin tha thứ, không ngừng giúp Tiêu Trần vỗ "Cầu" vừa mới kiến tạo, ý bảo mình có thể hỗ trợ.
"Lại quấy rối ta giết mi giờ." Tiêu Trần hung tợn uy hiếp một câu, phóng huyết linh ra.
Tiểu tử kia cũng không dám láo xược, ngoan ngoãn dẫn dắt vào bên trong cơ thể đại mộng linh vận, vì Tiêu Trần bắt đầu củng cố "Cầu".
Có huyết linh linh hoạt hỗ trợ, tốc độ đại nghiệp tạo cầu của Tiêu Trần trực tiếp tăng lên nhiều cấp bậc.
"Khà khà khà, tiểu vô liêm sỉ này vẫn có chút hữu dụng." Tiêu Trần thấy mà vui vô cùng.
Thời gian trôi qua, đến nửa tháng sau, Tiêu Trần đột nhiên giựt mình tỉnh lại, bởi vì Tiểu Vũ bên cạnh đang khóc.
Tiêu Trần lại càng hoảng sợ, vội vã chạy tới, ôm lấy tiểu nha đầu té xuống đất.
Tiêu Trần cởi cái chụp mắt của Tiểu Vũ ra, phát hiện hai mắt tiểu nha đầu lại có thể đang chảy máu.
"Lửa, đúng là lửa lớn, đúng là nhiều người đang khóc." Tiểu nha đầu lại bắt đầu sợ lầm bầm lầu bầu.
"Đừng sợ, đừng sợ." Nhẹ nhàng vỗ lưng Tiểu Vũ, nhẹ nhàng hát bài ca vô danh.
Dần dần tiểu nha đầu tâm tình ổn định lại, mở con mắt chảy máu.
Tiêu Trần phát hiện, những ngôi sao trong mắt tiểu nha đầu sáng lên một chút, chỉ sợ là dấu hiệu dị đồng muốn thức tỉnh.
"Ca ca, em sợ." Tiểu Vũ mang theo tiếng khóc nức nở, ôm thật chặt lấy Tiêu Trần không chịu buông ra.
"Không có việc gì, không có việc gì." Tiêu Trần nhẹ giọng an ủi, nhìn bọn nhỏ cách đó không xa.
Phần lớn đã tỉnh, chỉ có một số ít vẫn còn ngồi.
Đứa trẻ thức dậy, đều khéo léo tụ chung một chỗ, chơi trò chơi, hoặc là yên tĩnh xem phong cảnh.
Tiêu Trần gật đầu, người tu hành trưởng thành sớm hiểu chuyện, không có hùng đứa trẻ ở trong đó, quả nhiên là một chuyện hạnh phúc.
Đại nghiệp tạo cầu thật ra đã gần như hoàn thành, Tiêu Trần hiện tại chỉ đang xét xem có nhược điểm của nơi nào không.
Đã đạt được dự đoán của mình, Tiêu Trần cũng không cần phải tu hành nữa.
Huống hồ dị đồng của tiểu nha đầu, phản ứng càng ngày càng mãnh liệt, Tiêu Trần vẫn là quyết định mang theo bọn nhỏ khẩn trương đi ra.
Lúc thức dậy Tiêu Trần tập hợp hết tất cả tiểu tử, một khí tức kỳ quái, xuất hiện ở trong Đại Mộng Huyễn cảnh này.
Hơi thở này cũng không có ý ẩn núp, mà trực tiếp quang minh chánh đại xông vào.
Tiêu Trần mí mắt nhảy lên, chỉ thấy trên bầu trời, xuất hiện một con quái vật to lớn.
"Cua?" Tiêu Trần đầy đầu nghi vấn.
Hoàn toàn chính xác, thứ xuất hiện trên bầu trời, có thân thể của một con cua, đầu của người, dáng dấp hình thù kỳ quái.
Chỉ là trên đùi con cua toàn là con mắt lớn nhỏ, khiến cho người nhìn mà tê cả da đầu.
"Vô Thiên, bạn cũ tới chơi, cũng không ra ngoài hoan nghênh chút." Một giọng nam bá đạo vang lên ở trong trời đất.
Sóng âm bạo liệt như rung động, từng vòng nhộn nhạo ra, chấn cho toàn bộ trên bầu trời liên tục xuất hiện khe hở.
Đây là cấp bậc Tôn Giả, vượt lên trước thực lực Đại Đế.
Tiêu Trần biến sắc, sóng âm mạnh mẽ như vậy, đứa trẻ phía dưới căn bản không chịu nổi.
Tể chủng này căn bản không để ý sống chết của bọn nhỏ, Tiêu Trần vừa định hành động, một mảnh ánh sáng dìu dịu bao phủ xuống, bảo hộ tất cả đứa bé ở trong đó.
"Ha ha ha!" Thấy một màn này, tể chủng cười lên ha ha: "Nhiều năm như vậy không gặp, cô vẫn như cũ, coi trọng những con kiến hôi này như vậy."

Bình Luận

0 Thảo luận