Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

Đại Đế Chui Ra Từ Trong Mộ

Chương 1178: Lưu Tô Minh Nguyệt được hoan nghênh

Ngày cập nhật : 2025-09-10 15:15:32
Lưu Tô Minh Nguyệt lúc này mới mặt mày mới hớn hở tiếp tục ăn.
Sau khi Lãnh Tiểu Lộ cũng hiểu tiểu ca thổ hào là ai, thì gật đầu nói: "Tiêu Trần ca ca ngày hôm nay có việc."
"Vậy sao!" Ông chủ mập cười ha ha gật đầu: "Tiểu công tử có thể nhìn quanh xem, nếu như gặp may, thực sự có thể tình cờ gặp được bảo bối long đong."
Thực ra Lãnh Tiểu Lộ cũng không cần gì, Địa Phủ lớn như vậy đều là hậu hoa viên của cậu ta, muốn gì mà chẳng có?
Cậu ta lại cảm thấy rất hứng thú với một số đồ chơi nhỏ sáng lấp lánh trong suốt, xinh đẹp.
Tại Địa Phủ, để duy trì uy nghiêm của Phong Đô Đại Đế, đương nhiên không thể có loại yêu thích này.
Nhưng mà bây giờ là ở dương thế, không cần dùng tới dáng vẻ ấy.
"Chú mập, cái vòng tay này bán thế nào?" Lãnh Tiểu Lộ thừa dịp Lưu Tô Minh Nguyệt ăn miệng đầy dầu mỡ, quan sát gian hàng của ông chủ mập.
Nghe cách gọi chú mập ấy, ông chủ ngây ra một lúc, lập tức cười lên ha hả.
"Cậu cũng gọi tôi một tiếng chú rồi, cái vòng tay nhỏ này coi như lễ gặp mặt tặng cậu."
Lãnh Tiểu Lộ có chút không biết làm sao nhìn trong tay, vòng tay phát ra màu lam khói nhàn nhạt.
"Không có việc gì, đây cũng không phải là vật gì đáng giá." Ông chủ mập cười ha ha khuyên nhủ Lãnh Tiểu Lộ.
"Ô, Tiểu Minh Nguyệt." Lúc này một lão đầu râu quai nón làm xong rồi cũng xán lại.
"Ông râu, buổi sáng tốt lành." Lưu Tô Minh Nguyệt lau miệng nhỏ, ngọt ngào gọi một tiếng.
"Tốt, tốt, tốt." Một lão đầu râu bạc vui đến mép râu vểnh lên, lấy ra một ly kem cực lớn đưa tới.
"Tiểu Minh Nguyệt này! Ăn nhiều đồ cay đối với dạ dày không tốt, ăn ít những thực phẩm rác rưởi này thôi."
Ông chủ mập suýt thì phun ra một búng máu: "Trương Đầy Râu, con mẹ nó ông bới móc đúng vậy, ly kem của ông thì không phải là thực phẩm rác rưởi à?"
"Cái gì? Thứ kia của ông ăn nhiều đúng là không tốt cho dạ dày mà, ông nhìn ông xem, mập giống như heo, muốn cho Tiểu Minh Nguyệt cũng biến thành như ông sao?" Đầy Râu không cam lòng yếu thế nói.
"Ông." Ông chủ mập muốn đi lên bóp chết ông già này, thế nhưng nghĩ đến Lưu Tô Minh Nguyệt đang ngồi ở trên bụng mình, lại nhịn xuống.
Về phần Lưu Tô Minh Nguyệt, cả người đều sắp chui vào ly kem rồi, căn bản không để ý tới hai người đang khắc khẩu.
"Ồ, Tiểu Minh Nguyệt, hôm nay tới muộn quá nhỉ!" Lúc này, lại có một hán tử trung niên đi tới.
Lưu Tô Minh Nguyệt ngẩng đầu, lau miệng, ngọt ngào chào, "Chào chú mặt to."
Hán tử buồn bực sờ vào mặt mình, "Long mập, mặt của tôi lớn như vậy thật à?"
"Cũng được, lớn hơn tôi một vòng mà thôi." Ông chủ mập vui vẻ nhéo mặt mình.
Hán tử thật sự buồn bực, bởi vì ông chính là rất kì lạ, bàn về chiều ngang mình chỉ bằng một nửa của Long mập, thế nhưng khuôn mặt lại lớn hơn so với người ta, thật là một câu chuyện đầy bi thương.
Hán tử mặt to buồn bực lắc đầu, lấy ra một cái hộp tinh xảo.
"Tiểu Minh Nguyệt, tới nếm thử, bánh ngọt mới nhất của Ngự Phương Trai đây."
"Vâng!" Lưu Tô Minh Nguyệt vui vẻ nhảy tới.
"Mấy kẻ thô bỉ các người, làm sao có thể cho Tiểu Minh Nguyệt ăn những thứ này vậy hả?" Một giọng nói âm dương quái khí vang lên.
"Ha hả! Ông đây là người thô kệch, dù sao cũng tốt hơn đồ ẻo lả rồi." Ông chủ mập trợn trắng mắt, đều sắp trợn bay mắt rồi.
"Mập mạp chết bầm, mi nói ai ẻo lả?"
Một "người đàn ông" với bộ tốc vuốt rất nghệ thuật, tướng mạo hơi bị thanh tú quá, mặc đồ tây xuất hiện trước gian hàng của ông chủ mập với vẻ mặt giận dữ.
"Ha hả, một đại cô nương như cô, cả ngày cứ làm như là đại lão gia, cô nói thử tôi nói ai?"
Ông chủ mập căn bản không sợ, nơi này cấm đánh lộn, nếu như bị Mạng Nhện bắt được, vậy chính là phải bị bắt ngồi tù.
"Heo mập, ông đây sớm muộn gì cũng gọt hết lớp mỡ của ông."
"Ha ha!"
"A! Chị đẹp trai, buổi sáng tốt lành." Lưu Tô Minh Nguyệt nhìn cô, vui vẻ kêu lên.
"Ôi, ông xem cái miệng nhỏ nhắn ngọt của Tiểu Minh Nguyệt này." Chị đẹp trai vẻ mặt thoải mái.
"Đến, nếm thử đồ chị mang cho em này."
Chị đẹp trai lấy ra một cái lồng hấp lớn, tất cả bên trong đều là một ít đồ ăn vô cùng tinh xảo.
"Lòe loẹt." Ông chủ mập nói thầm một tiếng chua chát.
Cứ như vậy, từ từ, càng lúc người vây càng nhiều, cầm đồ ăn ngon tới trêu chọc Lưu Tô Minh Nguyệt.
Con bé Lưu Tô Minh Nguyệt này dường như có một loại ma lực trời sinh, đi tới chỗ nào đều được yêu mến cực kỳ.
Mà làm người ta bất ngờ chính là, Lãnh Tiểu Lộ thế mà cũng được hoan nghênh vượt quá sức tưởng tượng.
Quà gặp mặt lớn nhỏ thu không ít, tuy rằng cũng không đáng giá lắm, nhưng lại khiến cho Lãnh Tiểu Lộ vô cùng hài lòng.
Đặc biệt là chị đẹp trai, sau khi biết được Lãnh Tiểu Lộ là cậu bé, lôi kéo người ta hỏi lung tung này kia, chỉ suýt chút nữa là nói khi nào đi gặp gia trưởng luôn.

Bình Luận

0 Thảo luận