Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

Đại Đế Chui Ra Từ Trong Mộ

Chương 1106: Cẩu Đản và Tiêu Mạn Ngữ (2)

Ngày cập nhật : 2025-09-10 15:15:32
"Đi thôi, chúng ta đi đến chỗ Thanh Y, tôi có chuyện quan trọng muốn thông báo."
Từ Kiến Quân dẫn hai người, nhanh chóng chạy đến một tòa nhà.
Đúng lúc này, một thiếu niên đột nhiên chặn đường mấy người.
Nhìn cách ăn mặc, chắc là đệ tử của học viện.
Nhưng mặt mũi thiếu niên này lại tràn đầy vẻ kiêu căng, ánh mắt gần như chạm tới đỉnh đầu.
Và quan trọng nhất, khí thế xung quanh thiếu niên này vô cùng khủng bố, mạnh hơn rất nhiều so với những đệ tử bình thường.
Thiếu niên cầm một bó hoa hồng, chậm rãi đi về phía Tiêu Mạn Ngữ.
"Cô ơi, đây là lần thứ 990 em mời cô." Sắc mặt thiếu niên kiêu căng nhìn Tiêu Mạn Ngữ.
Ánh mắt đó giống như là ông mày tặng hoa cho cô, chính là xem trọng cô đó.
"Lại là thằng khốn Thác Bạt Hàn này." Nhìn thấy thiếu niên này, xung quanh nổi lên những tiếng bàn tán xì xào.
"Anh Trương, anh đã điều tra ra thằng khốn này từ đâu tới chưa?"
"Điều tra cái rắm, anh mày đã vận dụng mạng lưới quan hệ gia tộc, nhưng không tra được cậu ta từ đâu đến cả."
"Mẹ kiếp, chẳng lẽ cậu ta từ trên trời rơi xuống?"
Thác Bạt Hàn này là một đệ tử đột nhiên tiến vào học viện một năm trước, hơn nữa tốc độ quật khởi của cậu ta nhanh đến dọa người.
Người này dường như được sinh ra để tu hành vậy.
Khi những người khác vẫn còn trùng kích Trung Tam Cảnh, cậu ta đã vào Thượng Tam Cảnh rồi.
Bây giờ Thác Bạt Hàn này là tên đứng đầu bảng của Học viện Tu hành Minh Hải.
Bởi vì từ khi trường thành lập đến nay, chưa từng xuất hiện thiên tài tuyệt thế tiến vào Thượng Tam Cảnh trước khi tốt nghiệp.
Phải biết rằng tuổi của đệ tử học viện đều từ mười đến mười sáu tuổi.
Ở tuổi này mà có thể tiến vào Trung Tam Cảnh có thể gọi là thiên tài.
Nếu tiến vào Thượng Tam Cảnh, vậy phải gọi là yêu nghiệt.
Và Thác Bạt Hàn là một yêu nghiệt như vậy.
Ở cùng với Thác Bạt Hàn còn có ba đệ tử khác.
Ba người còn lại rất ít xuất hiện, không kiêu ngạo như Thác Bạt Hàn.
Ngày đầu tiên Thác Bạt Hàn đến, cậu ta đã làm một việc khiến nhiều người tức giận.
Cậu ta vậy mà lại đã tuyên bố Tiêu Mạn Ngữ là người của cậu ta, nếu ai không có mắt sẽ lập tức bị đánh chết.
Kể từ ngày đó, cậu ta đã quấy rối Tiêu Mạn Ngữ một thời gian dài.
Số lần tặng hoa trong một ngày còn nhiều hơn cả số lần ăn cơm mẹ nấu nữa.
Đương nhiên, ngoài việc tặng hoa, cản đường tỏ tình, cậu ta cũng không làm điều gì quá phận cả.
Tất nhiên Tiểu Mạn Ngữ làm như không thấy, có đôi khi bực mình còn bảo Ngưu Bảo Bảo kéo cậu ta đến chỗ không người đánh một trận.
Sau khi bị đánh, sẽ yên ổn trong một thời gian ngắn, nhưng sau đó chắc chắn càng trở nên tồi tệ hơn.
Một số hộ hoa sứ giả cũng vài lần âm thầm vây đánh Thác Bạt Hàn, nhưng người ta là cao thủ Thượng Tam Cảnh đấy.
Đánh những học viên này giống như đánh mấy con gà con nhãi nhép thôi.
Sau vài lần, các hộ hoa sứ giả đều bị đánh mặt mũi bầm dập, sau đó không ai dám đi gây sự với Thác Bạt Hàn nữa.
Trên mái nhà phía xa, hai nam một nữ đang nhìn những thứ bên dưới với vẻ rất chi là thích thú.
Điểm giống nhau của họ là khí tức trên thân thể họ cực kỳ mạnh mẽ.
Hai người đàn ông, một béo một gầy đứng cùng nhau rất dễ khiến người khác hiểu lầm bọn họ là nói tướng thanh.
Tên béo nặng không dưới 150 cân liên tục nhét thứ gì đó vào miệng.
Nếu cẩn thận quan sát thì sẽ thấy tên béo này đang ăn một số đan dược và thiên tài địa bảo.
Nếu những người tu hành bình thường ăn theo kiểu này, chỉ sợ đã bị bạo thể chết bảy đời rồi!
Cho dù không bị nổ tung, có lẽ cũng không có gia tộc nào có số vốn lớn như vậy mà phung phí.
Còn tên béo chết bầm này lại cứ nhét vào miệng từng viên một, như thể không cần tiền vậy.
"Anh nói thằng cháu Thác Bạt Hàn này thích cô giáo Tiêu thật không?" Tên béo lau miệng hỏi.
Tên gầy trông rất gầy, ít ai gầy như gã ta, thoạt nhìn còn tưởng là người chạy nạn từ đâu đó trốn đến đây.
Nhưng, ánh mắt của tên gầy chợt lóe lên, đôi con ngươi hơi nheo lại, khiến người ta không thể đoán bắt được.
"Rất có thể, hiếm thấy tên này nghiêm túc như vậy." Tên gầy cười nhẹ.
Cô gái ở bên cạnh ăn giấm chua nói: "Chẳng có ánh mắt tí nào cả."
Cô gái buộc tóc đuôi ngựa với khuôn mặt trong sáng, thoạt nhìn quả thực khiến người ta nhớ đến mối tình đầu.
"Yến Tử, thôi bỏ đi, bất kể là phương diện nào, cô cũng không bằng cô giáo Tiêu đâu." Tên mập tàn nhẫn lẩm bẩm một câu.
"Dương Nguyệt Thương." Cô gái giận dữ gầm lên.
Có người đã từng nói rằng khi một người phụ nữ gọi bạn bằng tên đầy đủ của bạn, đó là lúc bạn gặp xui xẻo rồi đấy.
Sự thật chứng minh, điều này là đúng.
Cô gái bay lên đá vào mặt tên béo, tên béo bị đạp bay lên như một quả bóng.
Mười mấy ảo ảnh của cô gái xuất hiện xung quanh, vây quanh tên béo, đá gã như đá bóng.

Bình Luận

0 Thảo luận