Người đàn ông trung niên nét mặt uy nghiêm nhẹ nhàng thở dài: "Nhan đông gia, thực sự không muốn thỏa hiệp sao?"
Nhan Tử Ninh không nói gì, dùng chiến ý ngập trời trả lời hắn ta.
"Giết." Người đàn ông trung niên nhẹ nhàng phất phất tay.
Rậm rạp chằng chịt tu sĩ phía sau hắn ta trào lên, lao thẳng tới đội ngũ ngàn người của Nhan Tử Ninh.
Đại chiến, hoặc có lẽ là đơn phương giết chóc sắp xảy ra.
"Hắc, các cháu, các người nhìn đây là gì?"
Lúc này, một giọng nói mang một giễu cợt đột nhiên phát ra, một thiếu niên phía sau là một cặp Huyết Dực vĩ đại, bên người bao phủ kim quang nhàn nhạt, cứ như vậy đột ngột xuất hiện ở giữa người hai phe.
Bầu không khí cứ như vậy đột ngột đọng lại, toàn bộ tu sĩ liều chết xung phong đều ngừng lại, quang hoa đầy trời cũng bỗng tán đi.
Việc tạo thành cục diện này không có lý do gì khác, đơn giản là trong tay của thiếu niên giơ một chiếc chìa khoá trong suốt.
"Tiểu tử kia, cậu tới làm gì? Đi mau." Phượng Hà, Nhan Tử Ninh, còn có Các chủ Tỏa Yên các, ba vị Vô Chỉ Cảnh này gần như cùng lúc hô lên.
Người tới chính là Tiêu Trần.
"Quay lại, quay lại trên thuyền đi." Tiêu Trần không quay đầu lại, chỉ là chăm chú nhìn chằm chằm ánh mắt những kẻ tham lam trước mặt.
Nhìn chìa khoá trên tay Tiêu Trần, Nhan Tử Ninh các cô có chút tuyệt vọng.
"Không được ngu ngốc nha tiểu tử kia, coi như cậu giao cái chìa khóa cho bọn họ, bọn họ cũng sẽ giết người diệt khẩu." Phượng Hà gấp đến nước mắt chảy ròng, muốn xông tới lôi Tiêu Trần đi.
Các chủ đè cô ta lại, nhẹ nhàng lắc đầu: "Không nên vọng động."
Người trung niên nét mặt uy nghiêm dẫn chín vị Vô Chỉ Cảnh khác đi tới trước mặt Tiêu Trần.
Nhìn chìa khoá trên tay Tiêu Trần, trên mặt tất cả mọi người lộ vẻ kinh hỉ.
Tiêu Trần cười híp mắt nói: "Cái này có phải thứ các ngươi muốn tìm hay không?"
Ánh mắt mọi người đều nhìn về nữ tử quần áo đắt tiền.
Nữ tử nhẹ nhàng gật đầu, con mắt bà ta màu đen đặc đột nhiên biến thành màu xanh, con ngươi cũng biến thành hình trạng quỷ dị.
"Dị đồng." Tiêu Trần cười lạnh.
Nữ tử nhìn về phía chìa khoá trong tay Tiêu Trần, hô hấp của bà ta dần biến thành nặng nề ồ ồ.
Trạng thái của bà ta đã nói cho bọn họ biết rõ, chìa khóa này chính là thứ bọn họ muốn tìm.
Nữ tử cười vui vẻ: "Ngày xưa tổ tiên đã từng thấy một quyển sách vốn tên là Thái Cổ Thần Sách ở một chỗ bí cảnh thất lạc."
"Theo Thái Cổ Thần Sách ghi chép, Trần Hoàn thần vương đại chiến cùng Long Túc thần vương ở trong hư không, tạo thành một tử vong ngân hà nằm ngang trong hư không, chính là Đại Diệt tinh hà này."
"Cuối cùng Long Túc thần vương đánh chết Trần Hoàn thần vương, nhưng Long Túc thần vương cũng gần như bỏ mình, tự biết không còn sống lâu nữa, Long Túc thần vương đưa ông ấy sở học trọn đời cùng với bảo bối cất dấu, phong ấn trong Đại Diệt tinh hà."
"Long Túc thần vương dùng mắt phải của mình chế tạo một cái chìa khóa, theo ghi chép, cái chìa khóa này chính là then chốt mở ra bảo tàng Thần Vương."
Những người còn lại nghe lời của nữ tử đều gật đầu.
Mười tông tộc bọn họ, dám cử tinh anh tộc như thế ra hết mà đến, tất nhiên phải hiểu rõ vấn đề.
Trong bọn họ có tông tộc nữ tử này có rất nhiều lý giải đối với bảo tàng Thần Vương hư vô mờ mịt, chỉ cần có chìa khoá, bọn họ ắt có niềm tin tìm được cách mở ra bảo tàng Thần Vương.
Tưởng tượng một chút, có thể đánh ra một ngân hà vắt ngang hư không tử vong, thần vương sẽ có uy thế cỡ nào.
Vật lưu lại của bọn họ, chỉ nghĩ cũng làm người ta toàn thân run rẩy.
"Không nên nói nhảm nhiều như vậy, bà nói đồ chơi này có phải là thứ nhóm các người muốn tìm hay không?" Tiêu Trần không nhịn được hỏi.
Ánh mắt mọi người lần thứ hai nhìn về phía nữ tử, nữ tử nhẹ nhàng gật đầu, "Dị đồng của tôi có thể phân rõ vạn vật thật giả, cái chìa khóa này là thật."
"Ha ha, cái này thì dễ rồi." Tiêu Trần vô cùng vui vẻ.
"Tiểu hữu, giao cái chìa khóa cho chúng ta, chúng ta lập tức xoay người rời đi, tuyệt không ngừng lại một phút giây nào." Người trung niên khuôn mặt uy nghiêm cam đoan với Tiêu Trần.
"Tiểu tử kia, không thể tin hắn ta, những tông tộc này chưa từng có danh dự uy tín gì đáng nói, sau khi lấy được chìa khoá, để phòng ngừa tiết lộ tin tức, bọn họ nhất định sẽ dọn dẹp sạch mọi người." Phượng Hà lo lắng hô lên.
"Sẽ không, cũng không cần phải...." Người trung niên lắc đầu nói: "Tin tức chìa khóa không có khả năng lừa gạt được, nhất định sẽ bị tiết lộ ra ngoài."
Tiêu Trần gật đầu, không nói tu sĩ nhiều thủ đoạn ly kỳ cổ quái như vậy, có thể truyền tin tức đi.
Chỉ trong đám người bọn họ cũng có thể nói không chừng có gián điệp của tộc khác.
Căn bản tin tức chìa khoá rơi vào nhà nào không khả năng lừa gạt được.
Tiêu Trần cười híp mắt nói: "Nói như vậy, nhưng tại sao tôi phải tin các người chứ?"
Bình Luận
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
0 Thảo luận