Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

Đại Đế Chui Ra Từ Trong Mộ

Chương 848: Não ong ong (2)

Ngày cập nhật : 2025-09-10 15:14:48
"Ngừng lại."
Trong khi giao chiến, Cương Chủ liên tục muốn dừng lại, nhưng công kích của Tiêu Trần ma tính lại khiến nàng không thể không ra tay phản công.
Cuộc chiến giữa hai người vẫn tiếp tục, giống như hai cỗ máy không biết mệt mỏi, suốt ba ngày, cả hai không dừng lại một giây phút nào.
"Kiếm Chủ đại nhân, nghĩ cách đi. Nếu tiếp tục như vậy, Cương Chủ đại nhân sẽ kiệt sức chết mất." Lão nhân lo lắng nói.
Kiếm Chủ lắc đầu: "Không xen tay vào được, các người cẩn thận nhìn xem, loại trận chiến này rất có lợi cho việc tu hành của các người."
Hoa Chủ nhìn hai đạo thân ảnh, lo lắng hỏi: "Hắn không đánh thắng được sao?"
"Ngươi nha đầu chết tiệt này, nói ai vậy?" Lão nhân thôi râu trừng mắt.
"Có rồi."
Lúc này, hai mắt Kiếm Chủ sáng lên, sau đó duỗi tay phải ra, trong tay sáng lên một tấm màn sáng.
Thân ảnh một bé trai xuất hiện trong bức màn sáng.
Đứa bé trai trắng trẻo, sạch sẽ, dễ thương vô cùng.
Nhưng lão nhâ và Hoa Chủ lại khiếp sợ nhìn về phía bóng người trong hư không kia.
Bởi vì họ có thể cảm nhận rõ ràng rằng đứa bé trai này dường như có một mối liên hệ khó giải thích với người đó.
Cảm giác này dường như thân thiết hơn cả sự kết nối giữa các mạch máu, đây quả thực không thể tưởng tượng.
Trên đời này còn có thứ gì thân thiết hơn quan hệ huyết thống?
"Nhìn đây, nhìn đây, nhìn đây."
Kiếm Chủ nâng tấm màn sáng, không ngừng hét lên.
Chuyện khiến họ kinh ngạc đã xảy ra, tên như một kẻ điên đó thực sự dừng lại.
Cương Chủ trở lại bên mấy người, trên người có chút chật vật.
Tiêu Trần ma tính khẽ quơ quơ trên mặt hắn, vẻ mặt quỷ dị lập tức lui xuống.
Nhìn tấm màn sáng trong tay Kiếm Chủ, Tiêu Trần ma tính nhìn thoáng qua đứa nhỏ, đó chính là một gia hỏa không đứng đắn.
Tiêu Trần ma tính vẻ mặt ầm trầm, đi tới trước mặt mấy người.
"Các người biết anh ta?" Tiêu Trần ma tính hỏi.
Cương Chủ chằm chú nhìn vào Tiêu Trần ma tính: "Nó là con tôi."
"Phụt..."
Tiêu Trần ma tính suýt nữa thì phun ra máu.
"Cái thứ này đầu thai sao lại còn đầu thai đến trên người Cương thi rồi?"
Mà nếu nữ tử này là mẹ của người kia, đây chẳng phải cũng là mẹ ruột của mình sao?
Tiêu Trần ma tính cảm thấy có chút loạn, đầu óc ong ong.
Tiêu Trần ma tính hơi giật mình nhìn Cương Chủ, nếu như cô là mẹ của con hàng kia, vậy cũng là mẹ của mình.
Vừa rồi mình lại còn động thủ với mẹ, thế này là sẽ bị thiên lôi đánh.
Làm một người Hoa Hạ chính gốc, kỳ thực Tiêu Trần rất coi nặng cái gọi là tình thân này.
Nếu không với tính tình của Tiêu Trần ma tính cũng không có khả năng trước đây lúc vừa về tới Địa Cầu đã đi về thăm nhà.
Nhìn Tiêu Trần ma tính sững sờ, thần tình mấy người họ đều trầm tĩnh lại, chỉ cần người điên này không công kích thì chuyện gì cũng dễ nói.
Tiêu Trần ma tính nhìn Cương Chủ mà sửng sốt hồi lâu, trong óc liền văng ra vài chữ, "Vóc dáng người mẹ này thật là xinh đẹp."
Cương Chủ đi tới chỗ Tiêu Trần ma tính, mấy người kia sợ đến muốn đi lên ngăn cô ta lại, nhưng Cương Chủ lại nhẹ nhàng lắc đầu.
Cô ta có một cảm giác rất kỳ quái, có vẻ như người trước mắt này và con trai của mình là cùng một người, loại liên hệ không rõ này làm cho cô ta có chút không biết làm sao.
Đi tới trước mặt Tiêu Trần ma tính, nhìn khuôn mặt tuấn tú của Tiêu Trần ma tính, Cương Chủ lại như bị quỷ thần xui khiến mà đưa bàn tay trắng nõn gầy yếu ra, muốn xoa gương mặt của Tiêu Trần ma tính.
Lúc này Tiêu Trần ma tính cũng tỉnh táo lại, chân mày hơi nhíu rồi chặn tay Cương Chủ.
"Cô là mẹ ruột của hắn! Nếu như vậy mạng của các người được bảo vệ."
Nhưng Tiêu Trần ma tính đột nhiên chỉ vào Đao Chủ nói: "Mạng của hắn thì phải cho tôi."
"Cái này. '
Mọi người chết máy tại chỗ, náo loạn nửa ngày nhưng Đao Chủ vẫn phải chết.
Nhưng tất cả mọi người lại phản ứng kịp ngay lập tức, ý của Tiêu Trần ma tính trong lời nói lúc nãy là nếu như không có cái này vừa ra, chỉ sợ mấy người bọn họ cũng không trốn thoát được.
Mấy người thở phào nhẹ nhõm, mạng của mình được bảo vệ cũng không tệ rồi.
Lúc này Cương Chủ cũng không quá quan tâm đến kết cục của Đao Chủ, thần thái hai mắt sáng láng nhìn Tiêu Trần ma tính, cả mắt đều là yêu thương nồng đậm đối với con trai.
"Con là cùng một người với con trai của mẹ, mẹ là mẹ ruột của con."
Tiêu Trần ma tính suy nghĩ hồi lâu, hình như lời này cũng không có khuyết điểm gì.
Tiêu Trần ma tính lại nhìn màn sáng Kiếm Chủ đang nâng, trong khóe miệng Tiêu Trần nhân tính chuyển thế đầu thai cũng có một cái răng khểnh nho nhỏ.
Cái răng khểnh này cũng chứng minh người phụ nữ nói không sai.
Nhưng hình như nhìn qua cái răng khểnh kia có vẻ rất đáng yêu, Tiêu Trần ma tính hơi ngứa tay chút, lại muốn đi nhổ phứt cái răng khểnh kia.
Tiêu Trần ma tính vội vàng đuổi ý nghĩ nguy hiểm này ra khỏi đầu, với tính cách của con hàng này, muốn chơi cái răng khểnh của hắn thì chắc là có thể ăn mắng ba ngày ba đêm.

Bình Luận

0 Thảo luận