Biết được tính khí của Tiêu Trần không được tốt, cũng sợ Tiêu Trần thiệt thòi, Nam Cung Thiên Ninh bảo hộ Tiêu Trần phía sau lưng.
Nam Cung Thiên Ninh cùng ông chủ Trần thiếu cứ như vậy mà mặt đối mặt mắt đối mắt nhìn đối phương, trong thoáng trống bầu không khí xung quanh đột nhiên giảm xuống lạnh một chút.
"Ai da, có gì cứ từ từ mà nói, cứ từ từ mà nói chuyện, không cần thiết phải như vậy chứ." Người trung niên béo béo kia mở miệng giảng hòa.
Mọi người cũng theo đó mà bắt đầu khuyên, nếu như đánh nhau thật, không chừng sẽ gây ra nhiều động tĩnh!
Có thể đi đến tình trạng Trần Vô Chỉ Cảnh này, không có người nào là thiển cận, bọn hắn cũng không thích xem náo nhiệt như vật, đương nhiên ngoại trừ tên có bệnh thần kinh Tiêu Trần này.
"Tặng ngươi." Nằm ngoài dự đoán đó chính là, người mở miệng đầu tiên lại là ông chủ Trần thiếu.
"Ngươi có bệnh à, ta đâu quen biết gì ngươi." Tiêu Trần đảo trắng mắt.
'Ta tên là Trần Thiếu Kiêt, bây giờ thì quen biết rồi chứ." Động tác của ông chủ Trần thiếu, có thể nói là trường hợp kinh điển trong giới tán gái, tổng tài bá đạo cùng cô bé lọ lem.
Tiêu Trần nhìn Trần Thiết Kiệt, đột nhiên vẻ mặt lộ một nụ cười xấu xa: "Như vậy đi, nếu như ngươi đánh thắng hắn, ta sẽ nhận đồ của ngươi."
u Dương Đức vẻ mặt ba chấm, sao lại kéo đến trên người mình rồi.
Nhưng đây cũng đúng theo như tâm ý của u Dương Đức, nhân cơ hội này thể hiện một chút, nếu như thắng được vậy chẳng phải sẽ đạt được ánh nhìn ưu ái của mỹ nhân sao, đây cũng chẳng phải là quá đẹp rồi sao.
Mọi người thực sự có chút căm tức cách làm của Tiêu Trần, lớn lên phong hoa tuyệt đại, nhưng cũng thật độc ác vô cùng.
Trần gia cùng u Dương Đức đều là đại tông tộc, nếu như thực sự vì nàng ta mà kết thù, sợ là sẽ không tránh được đại chiến,
Bọn hắn đúng thật là suy nghĩ nhiều rồi, Tiêu Trần chẳng qua cũng chỉ là muốn xem chút trò vui mà thôi.
"Được." Trần Thiếu Kiệt không chút do dự gật đầu, nói tiếp: "Nếu như ta thắng, ngươi theo ta trở về Trần gia, làm bà Thiếu."
"Phụt..." Tiêu Trần thiếu chút nữa bật người, thằng này trong đầu có hố sao?
"Được, nếu ngươi thắng, ngươi muốn thế nào thì là thế ấy!" Tiêu Trần cười xấu xa nói.
Ước định thực lực của hai người, Tiêu Trần vẫn có chút đắn đo.
u Dương Đức tuy mạnh hơn một chút, nhưng lại không có một tay, nhất định sẽ ảnh hưởng đến sức mạnh.
Hai người này hiện tại chắc cũng chỉ sàn sàn nhau tầm đó, kết quả đánh nhau, rất lớn có thể sẽ là lưỡng bại câu thương, không ai thắng được ai.
"Tiểu tổ tông ơi, ngươi muốn làm gì vậy?" Nhìn thấy kẻ muốn xem náo nhiệt không chê lớn chuyện này, Nhân Tử Ninh đau hết cả đầu.
'Ta có thể làm gì, xem khỉ đầu chó đánh nhau!"
Mọi người hít một hơi khí lạnh, đem hai thiếu chủ của đại gia tộc nói thành khỉ đầu chó, cái gì gọi là to gan lớn mật, đây chính là to gan lớn mật.
Nhan Tử Ninh kéo cánh tay Tiêu Trần lại, đáng thương nói: "Đừng kiếm chuyện cho tỷ tỷ nữa được không, một trong hai người bọn họ ai chết cũng đều là đại sự."
Nhìn thấy Nhan Tử Ninh tội nghiệp, Tiêu Trần tức giận liếc mắt.
Sau đó lấy hoa tai trong tay Trần Thiếu Kiệt, Tiêu Trần tức giận nói: "Ta nhận một cái của ngươi, hài lòng chưa!"
Trần Thiếu Kiệt suy nghĩ một chút, cuối cùng vẫn gật đầu, sau đó thu lại hoa tai thiếp thân còn lại lại.
'Ài, hồng nhan hỏa thủy, anh hùng khó qua ải mỹ nhân." Người trung niên béo béo, nhịn không được than một câu.
Trải qua màn dạo đầu này, hội đấu giá lại tiếp tục.
Tiêu Trần không hứng thú gì, tiếp tục trêu chọc Lưu Tô Minh Nguyệt, nhưng rất nhanh liền có một vật thu hút sự chú ý của Tiêu Trần.
"Thiên kim Huyền vũ, loại vật liệu cứng rắn nhất, là thứ đồ không thể thiếu khi chế tạo Phá Giới Chi Khí."
Nhan Tử Ninh nhẹ nhàng phất phất tay, trận đồ trên mặt bàn xinh sắn phát ra ánh sáng màu xanh da trời nhàn nhạt.
Tiếp theo đó đống bên trong quang mang, màu vàng nhạt của kim loại xuất hiện trước mắt mọi người.
Từ lúc thiên kim Huyền Vũ xuất hiện, hô hấp của mọi người đều có chút dồn dập.
Nguyên liệu trụ cột chế tạo Phá Giới Chi Khí, chỉ có một mảnh, thiên kim Huyền Vũ này có thể nói là giá trị liên thành.
Về phần địa vị của Phá Giới Chi Khí về cả uy lực cùng chiến lực, cũng không cần nhiều lời.
Tiêu Trần sở dĩ cảm thấy hứng thú, là vì loại kim loại này còn có một điểm đặc biệt khác.
Thiên kim Huyền Vũ có thể chế tạo ra một loại pháp khí đặc thù, tên là Huyền Vũ châu.
Năng lực của Huyền Vũ châu rất đặc thù, có thể bảo vệ một người an toàn hành tẩu trong hư không.
Nhưng dưới trạng thái bình thường, thì thiên kim Huyền Vũ lại không có loại năng lực đặc thù này.
Huyền Vũ châu chỉ khi trải qua vô số lần rèn luyện, khiến cho kết cấu của nó phát sinh biến hóa mới có thể luyện thành pháp khí đặc thù, Huyền Vũ châu.
Bình Luận
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
0 Thảo luận