Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

Đại Đế Chui Ra Từ Trong Mộ

Chương 1982: Nữ nhân hoàn mỹ

Ngày cập nhật : 2025-09-10 15:18:08
"Ô ô ô."
Tiếng kèn vang lên, toàn bộ không gian rung động dần dần ổn định lại.
Cùng lúc đó, binh lính ảo ảnh này, toàn bộ quỳ một chân xuống phía dưới cung điện, giống như là đang nghênh tiếp vua của bọn họ.
Tiêu Trần dừng bước, nhìn chăm chú vào trong cung điện, không biết đối phương muốn làm gì.
Rất nhanh một bóng người từ trong cung điện đi ra.
Toàn thân váy màu đỏ, dung nhan tuyệt đẹp, toàn thân tràn đầy khí chất tri tính đắt tiền.
"Xinh đẹp thật!" Tiêu Trần nhịn không được tán dương một câu.
Bóng người này đi rất chậm, thế nhưng giữa khoảng cách nàng và Tiêu Trần, lại rút ngắn rất nhanh một cách kì lạ.
Chẳng qua đi chừng mười bước, thiếu nữ cũng đã sinh động đứng ở trước mặt Tiêu Trần.
Tiêu Trần cuối cùng có thể thấy rõ thiếu nữ kỹ càng.
Nói một câu nói thật, nữ nhân mà Tiêu Trần đã từng quen biết suốt đời không có một vạn cũng có tám ngàn.
Bàn về tướng mạo, tao hồ ly có thể việc nhân đức không nhường ai xếp hàng đệ nhất.
Bàn về khí chất, Ngục Long không ai có thể ra kỳ tả hữu.
Mà nữ nhân trước mắt này, bất luận ở trên tướng mạo hay là khí chất, lại vững vàng vượt qua Cửu Vĩ Hồ và Ngục Long.
Tiêu Trần cho tới bây giờ đều tự xưng là nước lửa bất xâm, miễn dịch đối với nữ nhân, thế nhưng nữ nhân trước mắt này quá chói mắt.
Giống như một chiếc đèn duy nhất trong đêm đen, ngoại trừ mắt mù, nếu không rất khó không chú ý đến nàng.
"Buổi sáng tốt lành, khà khà!" Tiêu Trần chép miệng, cười lên tiếng chào.
Nữ nhân nhìn Tiêu Trần, trong ánh mắt tràn đầy ánh sáng.
"Chúng ta cuối cùng lại gặp mặt." Thiếu nữ mặt cười như hoa.
"Ôi ôi, đừng hiểu lầm, tôi tuy là giống với người trong miện cô nói thế nhưng tôi có thể không phải hắn." Tiêu Trần đi lùi, cười giải thích.
"Tôi biết." Nữ nhân cười nhướng lông mày một cái.
"Biết là tốt rồi." Tiêu Trần vỗ ngực một cái.
"Cậu với hắn, chênh lệch quá xa." Nữ nhân nhẹ nhàng lắc đầu.
Tiêu Trần có chút không vui, thế nhưng vừa phản bác không được, quỷ mới biết Tiêu Trần hoàn chỉnh đến cùng là dạng gì.
"Được rồi, bây giờ cô nên nói nói cô là ai!" Tiêu Trần hỏi.
Mặc dù có chút suy đoán, nhưng dù sao cũng chỉ là suy đoán, vẫn là muốn nghe đối phương nói như thế nào.
"Cậu không phải cũng đã đoán được sao?" Nữ nhân nhìn Tiêu Trần, đầy mắt vui vẻ.
"Mẹ kiếp, đọc tâm." Tiêu Trần cả người nổi da gà bạo khởi.
"Nữ nhân này lại có thể bí mật dò xét ý nghĩ của mình trong lúc mình không đề phòng, kinh khủng là bản thân lại có thể không có phát giác."
"Hắn lại cho tới bây giờ đều sẽ không nói tục." Nữ nhân nhướng mày.
"Lung tung rình ý nghĩ của người khác, chính là không lễ phép." Tiêu Trần có chút bực bội, nhưng không thể làm gì, đối phương quá mạnh mẻ.
Nữ nhân cũng là không thèm để ý chút nào cười: "Nếu không phải là cậu với hắn có quan hệ, tôi không muốn làm như vậy."
Lời nói này rất uyển chuyển, nếu như nói thẳng thắn hơn chính nếu như cô và Tiêu Trần hoàn chỉnh không quan hệ, lão nương nhìn cũng không muốn liếc mắt nhìn cô.
"Được rồi!" Tiêu Trần cũng lười cải cọ, dù sao chênh lệch ở nơi nào, cải cọ không có bất kỳ ý nghĩa gì.
"Đi thôi, còn có một ít chuyện muốn với khai báo với cậu." Thiếu nữ không đợi Tiêu Trần trả lời, xoay người đi tới cung điện.
"Cô trâu, cô nói gì đều đúng." Tiêu Trần đi theo phía sau nữ nhân.
"Nàng... nàng là ai vậy! Vì sao trống của tôi lại theo nàng!" Thiếu nữ kéo Tiêu Trần, tò mò hỏi.
Tiêu Trần lúc này mới chú ý tới, trống của thiếu nữ lại có thể rập khuôn đi theo nữ nhân, cực kỳ giống quan hệ giữa chủ nhân và người hầu.
"Nàng!" Tiêu Trần bĩu môi: "Đại Đạo dị vực này."
Thiếu nữ vẻ mặt mơ hồ, nghe không hiểu Tiêu Trần đang nói cái gì.
Thiếu nữ nghe không hiểu cũng là bình thường, dù sao dựa vào thực lực của nàng, tiếp xúc không đến nhân vật cấp độ này.
Tiêu Trần nói nữ nhân là Đại Đạo dị vực, cũng không phải là có tiếng không có miếng.
Nguyên do bởi vì nữ nhân này, thực lực cường đại, chỉ có thể tồn tại dưới hình thức của Đại Đạo.
"Đại Đạo là thiên đạo sao?" Thiếu nữ có chút hiếu kỳ hỏi.
Tiêu Trần lắc đầu, rất có kiên nhẫn giải thích: "Đại Đạo là sự tồn tại nắm giữ một quy tắc của một đại thời đại, thiên đạo chẳng qua chỉ là sự tồn tại nắm giữ quy tắc của một thế giới."
"Đại Đạo không gì làm không được, không chỗ nào không có mặt, mà thiên đạo chỉ tồn tại ở trong một thế giới, thậm chí không thể rời bỏ chỗ nó ở thế giới mình, giữa hai người có bản chất chênh lệch."
Thiếu nữ cái hiểu cái không gãi đầu, đối với nàng mà nói, lời nói của Tiêu Trần có chút vượt ra khỏi lẽ thường.
Mà bây giờ cô gái này xuất hiện, chính là Đại Đạo dị vực.
Tiêu Trần có chút không hiểu, hỏi: "Mỹ nữ, lần đầu cô sinh ra đã bị kẹt ở nơi này?"
Nữ nhân lắc đầu, đáp lại nói: "Đầu tiên tôi có tên, tôi họ Tiêu, tên Ngưng Ti; thứ hai tôi không phải bị kẹt ở chỗ này là tôi tự nguyện ở chỗ này."

Bình Luận

0 Thảo luận