Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

Đại Đế Chui Ra Từ Trong Mộ

Chương 1696: Dê xồm

Ngày cập nhật : 2025-09-10 15:17:27
"Buông ra, đồ dê xồm." Lữ Linh Đồng tức giận nghiến răng nói.
Tiêu Trần dường như không nghe thấy, nhéo nhéo cái cằm nhỏ của Lữ Linh Đồng, nhìn trái, lắc qua phải, sau đó khẽ cau mày, "Thật là một tư chất tu luyện khoa trương."
Tiêu Trần cảm thấy cơ thể Lữ Linh Đồng vừa rồi có gì đó không ổn, nhưng bây giờ sau khi xem xét kỹ càng, cuối cùng hắn cũng xác nhận được suy nghĩ của mình.
"Một thân thuần khiết rất hiếm có, trời sinh tu hành bại hoại."
Lữ Linh Đồng.
Hơn nữa, Tiêu Trần cũng phát hiện ra rằng không chỉ Lữ Linh Đồng, mà ngay cả thể chất của em gái cô là Lữ Linh San đều rất thích hợp để tu hành.
Nếu hai chị em này bị đưa vào thế giới tu hành, nhất định sẽ bị những đại năng kia cướp mất.
Xét cho cùng, đối với hầu hết các người tu hành mà nói, tìm được một người đồ đệ yêu thích là điều quan trọng thứ hai sau tu hành.
"Tư chất tu hành tốt như vậy, linh khí ở đây luôn luôn không thể chèo chống cho việc tu hành." Tiêu Trần cau mày, luôn cảm thấy có gì đó không ổn.
"Nhìn đủ chưa, cậu muốn làm gì?" Lữ Linh Đồng thấy Tiêu Trần ngẩn người nắm cằm của chính mình, tức giận hỏi.
Lúc này, một số thực khách trong sảnh đã phát hiện ra có điều gì đó không ổn trong góc quán, có ít người vây quanh tới.
Một số người muốn anh hùng cứu mỹ nhân, vào lúc này đã rút vũ khí bên mình.
Sau đó Tiêu Trần mới để ý rằng hầu hết những người dùng bữa trong sảnh đều mang theo binh khí.
Tiêu Trần đoán chắc là vì đại hội võ thuật mà Lữ Linh Đồng nói, phần lớn những người sống trong khu trọ này đều là nhân sĩ giang hồ, cũng không có gì lạ khi mang theo vũ khí.
"Lữ tiên tử, có vấn đề gì không? Có việc thì nói với tôi một tiếng." Vài người có vẻ như là người cùng một chỗ, vung vũ khí về phía Tiêu Trần.
Lữ Linh Đồng nhìn Tiêu Trần, nhỏ giọng nói: "Tốt nhất là cậu nên thả tôi ra, hầu hết mọi người ở đây đều biết tôi, chỉ cần tôi hét lên, cậu lập tức sẽ chết dưới đao loạn, cho dù thân thủ có tốt đến nhường nào cũng không có cả khả năng bình an vô sự dưới nhiều nhân thủ như vậy. "
Cô gái tốt bụng này, cho đến lúc này, vẫn không muốn làm tổn thương Tiêu Trần.
Nhưng Lữ Linh San ở một bên cũng không có khách khí như vậy, quát lớn: "Cái tên dê xồm này muốn phi lễ với tỷ tỷ."
"Hử?" Tiêu Trần nghe xong đầy mặt mộng bức.
Một câu nói này đã gây ra ngàn vạn sóng gió, ngay cả những thực khách không có tâm tư chõ mõm vào lúc này cũng đứng dậy nhìn về phía Tiêu Trần.
Một người trông khá nhã nhặn mở Tiêu Dao Phiến trên tay, phẫn nộ nói: "cái tên này, bề ngoài nhã nhặn, vậy mà lại làm chuyện vô liêm sỉ như vậy. Hôm nay, chúng ta phải vì dân trừ hại."
"Đừng sợ, Lữ tiên tử, hôm nay tôi sẽ làm chủ công đạo cho cô." Tên này ánh mắt nóng bỏng nhìn Lữ Linh Đồng.
Đúng lúc này, một đại hán tính khí táo bạo, cầm một thanh đao lớn màu vàng kim xông tới.
"Tao bổ chết cái đồ hỗ trướng không biết tốt xấu này." Đại hán nhảy dựng lên, bổ đao hướng về phía Tiêu Trần.
"Cậu đi nhanh đi, chuyện hôm nay tôi sẽ coi như chưa có gì xảy ra." Nhìn Tiêu Trần bị thanh đao lớn chém tới mà vẫn thờ ơ, Lữ Linh Đồng không đành lòng nói.
"Quách đại hiệp giết hắn đi, trả lại sự trong sạch cho Lữ tiên tử." Nhìn thấy người cầm kim đao oai phong lẫm liệt, tất cả mọi người đều vỗ tay tán thưởng.
Nhìn thấy đại đao sắp bị chém vào đầu, một số người che mắt, một số tỏ vẻ phấn khích.
Tiêu Trần lại liếc mắtduỗi ra hai ngón tay.
"Keng..."
Sau một tiếng vang giòn giã, ai nấy như bị dội một chậu nước lạnh vào đầu, từ đầu đến chân.
Cái tên dê xồm đó thế mà lại dùng hai ngón tay để kẹp lấy thanh Khai Sơn Đao cực lớn.
Tiêu Trần dùng sức một chút, thanh đao lớn trực tiếp bị cắt thành hai khúc.
Nhìn lưỡi đao rơi xuống đất, mọi người đều biến sắc.
Vị đại hán này không phải người thường, đương thời là đại chưởng môn Kim Đao môn, trong số những người này, hắn cũng là một trong những cao thủ số một số hai.
Kết quả là một mặt đối mặt, mà ngay cả đao cũng bị người ta đánh gãy.
Nhìn thấy binh khí của mình bị Tiêu Trần bẻ gãy, đại hán Kim Đao mặt mày xám tro, hành tẩu giang hồ vài thập niện, hôm nay xem như là thân bại danh liệt.
Đại hán kim đao thở dài một tiếng, ném đoạn đao trong tay xuống, "Quên đi, tài nghệ không bằng ai, muốn chét muốn giết muốn róc thịt muốn làm gì cũng được."
Tiêu Trần buông tay đang nắm cằm Lữ Linh Đồng ra, đem thân trên của hắn duỗi ở trước mặt đại hán Kim Đao.
Tiêu Trần vươn tay ra, nhéo vai người đại hán, trong lòng lẩm bẩm nói: "Tên này tư chất tu luyện cũng không kém, nếu như tài nguyên tu luyện đầy đủ, tiến vào cảnh giới Thần Vô Chỉ cũng không có bất cứ vấn đề gì."
Đừng nhìn những gì mà Tiêu Trần cả ngày gặp phải là đại năng Ngụy Đế gì.
Nhưng đó đều là những kẻ chạy khỏi từng đại thế giới, một đại thế giới tối đa cũng có hai Ngụy Đế.

Bình Luận

0 Thảo luận