Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

Đại Đế Chui Ra Từ Trong Mộ

Chương 2017: Cơ quan tính toán tường tận công dã tràng (2)

Ngày cập nhật : 2025-09-10 15:18:09
Đây là một Chân Long màu đỏ với đường cong vô cùng đẹp mắt, cho dù nó đang ở trên bờ vực của cái chết, khí tường hòa của Chân Long màu đỏ vẫn không tiêu tan.
Mí mắt Tiêu Trần nhảy lên, đám cháu trai này thật đúng là nghiệp chướng, Chân Long này là thụy thú, ác long con mẹ nó ấy.
Băng trên Chân Long màu đỏ biến mất hoàn toàn, Chân Long ở đó lặng lẽ, không có bất kỳ động tác nào.
Cộng thêm một thân tường hòa khí của Chân Long, mọi người thở phào nhẹ nhõm, kế tiếp chính là lúc để giết rồng và đoạt lấy bảo vật.
Đang lúc mọi người thả lỏng, Chân Long màu đỏ đột nhiên mở mắt ra, đôi mắt huyết hồng như bảo thạch tràn đầy oán hận.
Mọi người chưa kịp phản ứng thì Chân Long đã nuốt chửng hoa sen lửa vàng cách đó không xa mà Kiếm tiên Phi Nguyệt chưa kịp lấy lại.
Luyện ngục đến ngay lập tức, thế giới chuyển sang màu đỏ.
Biển lửa bao trùm nhấn chìm tất cả tu sĩ trong nháy mắt.
Thậm chí còn không nghe được tiếng thét thảm nào, tất cả mọi người đều biến thành tro.
Thực sự là cơ quan tính toán tường tận quá thông minh cuối cùng tất cả đều vô ích.
Sau đó một tiếng rồng gầm cao vang vọng giữa đất trời, tiếng rồng gầm đầy căm phẫn và tức giận, đôi mắt hồng bảo thạch ấy dần bị bao phủ bởi một lớp sương mù đen.
"Được rồi." Tiêu Trần xách láy Trương Nguyệt xuất hiện ở trước mặt Chân Long màu đỏ, "Nếu như anh nhập ma, cuối cùng anh cũng không có tư cách tiến vào Long mộ."
Về phần Trương Nguyệt, người đang được Tiêu Trần dẫn theo, đã sớm sợ hãi đến choáng váng nhìn vùng biển phía dưới.
Chân Long màu đỏ nhìn Tiêu Trần, sương đen trong mắt càng ngày càng đậm.
"Ta hận, hận, hận..."
Thanh âm của Chân Long màu đỏ vang lên, quanh quẩn giữa thiên địa không chịu tản ra.
"Ta hành vân bố vũ, bảo vệ bình an một phương, ta đã làm gì sai?"
Tiêu Trần im lặng, hắn không thể nói là một thân bảo bối kia chính là sai lầm lớn nhất!
Nhìn về phía xa, Tiêu Trần đột nhiên vươn tay chộp lấy, kiếm tiên Phi Nguyệt đầy máu đột nhiên xuất hiện trước mặt hắn.
Nói cho cùng, hắn này nhân vật thiếu một bước là bước vào cảnh giới Ngụy Đế, hiện tại hỏa diễm thiêu đốt thế giới, hắn dùng huyết độn, người khác không có phản ứng kịp dùng huyết độn.
Vốn chẳng muốn quản tên này, nhưng mọi thứ cũng phải có đầu có đuôi.
Nếu Chân Long thực sự nhập ma, sẽ bị long mộ bài trừ ở bên ngoài.
"Đây là con cháu của người đã phong ấn mi hồi đó, phụ trái tử hoàn." Tiêu Trần ném kiếm tiên Phi Nguyệt đến trước mặt Chân Long.
Đối mặt với áp bách của Chân Long gần như xé nát cơ thể mình, kiếm tiên Phi Nguyệt run lên như điện giật, nước mắt và nước mũi đều chảy xuống, còn nói được gì nữa.
Chân Long nhìn kiếm tiên Phi Nguyệt, đôi mắt của nó hoàn toàn biến thành màu đen, miệng rồng dần dần mở ra...
Tiêu Trần thở dài, quả nhiên vẫn là khó có thể bình tĩnh sao? Nếu thật sự nuốt mất Phi Nguyệt, Chân Long này sẽ hoàn toàn nhập ma.
Tuy nhiên, chuyện khiến Tiêu Trần không ngờ tới đó chính là, khi nó chuẩn bị ăn tươi nuốt sống Phi Nguyệt, Chân Long đã dừng lại.
Đôi mắt đen láy dần trở lại bình thường, hai giọt nước mắt trong veo rơi xuống.
"Ta không nênn viết lên một dấu chấm đen trong lịch sử của Long tộc, mi có thể đi." Chân Long thở dài một hơi.
"Cảm ơn, cảm ơn..." Phi Nguyệt bật khóc vì kích động.
Nhưng trước khi Phi Nguyệt kịp rời đi, đầu đã bị vặn xuống, máu phun ra, phản chiếu một thứ ánh sáng kỳ lạ dưới ánh mặt trời.
"Ta nhìn mi không vừa mắt, đừng đi nữa." Tiêu Trần vẻ mặt chán ghét ném đầu Phi Nguyệt xuống phía dưới biển.
Chân Long nhìn Tiêu Trần với ánh mắt kinh ngạc.
"Này đó hành vi cá nhân không có liên quan gì đến ngươi, đừng có gánh nặng tâm lý, cứ như vậy đi vào long mộ, dùng một phương thức khác tồn tại."
Tiêu Trần vui vẻ nói, nhân tiện lau vết máu trên người Trương Nguyệt.
Chân Long nhìn tên kỳ quái trước mặt, ánh mắt dần dần trở nên tối tăm.
Tiêu Trần hơi bất đắc dĩ thở dài, người trên đời, chuyện trên thế gian luôn tâm nguyện không yên như vậy.
"Đi tới Mộ Rồng còn tốt hơn là nhìn thấy thế giới xấu xa này." Tiêu Trần nhẹ giọng an ủi.
Chân Long nhìn về phía xa với đôi mắt đầy lưu luyến, mặt biển và chân trời nối liền thành một đường, kỳ vĩ và đẹp đẽ biết bao.
"Tôi sinh ra ở nơi này, lớn lên ở nơi này, tôi muốn chết ở nơi này..."
Chân Long nói xong, bầu trời đột nhiên tối sầm lại, một đám mây giông màu lục lam điên cuồng tụ tập trên bầu trời, trong nháy mắt gần như chiếm toàn bộ tầm nhìn.
Ngay sau đó đám mây giông hình thành một vòng xoáy cực lớn, ở trung tâm của vòng xoáy, một cánh cổng đá cổ xưa đang từ từ mở ra.
"Mộ Rồng trong truyền thuyết đã giáng trần."
"Trở về đi." Một giọng nói trầm thấp già nua truyền ra từ cửa đá.
Sau đó, một "sợi dây" màu xanh lam khổng lồ như một trụ trời rủ xuống từ cánh cửa đá đang mở.

Bình Luận

0 Thảo luận