Từ Kiến Quân cắn quai hàm, tức giận đến ngứa răng.
"Sự tình xảy ra khác thường tất có vấn đề, mọi người cẩn thận một chút." Từ Kiến Quân dặn một câu, tiếp tục quan sát.
"Vô Địch, đi xem với tôi." Hắc Phong có chút không yên lòng, khiến Độc Cô Tuyết ôm mình chuẩn bị tới mặt trận xem sao.
Độc Cô Tuyết vừa định động, chuyện bất ngờ xảy ra.
Lúc này trăm chiếc chiến thuyền nằm ở hàng đầu tiên trong đội ngũ đột nhiên như phát điên, mở hết tốc lực lao về phía đại trận.
Chiến thuyền nọ có thân thể khổng lồ, cảm giác áp bách nó mang tới toàn lực xung phong làm mọi người giật mình lui về phía sau.
"Àm! Ầm! Ầm!"
Ngay sau đó, trên trăm chiếc chiến thuyền hung tợn đập tới đại trận, và rồi phía trên đại trận sáng lên rất nhiều phù văn.
Trong lúc nhất thời trời rung đất lắc, ánh lửa kịch liệt chiếu sáng toàn bộ hư không, mắt trần có thể thấy sóng xung kích xuất phát từ vụ nổ được khuếch tán ra.
Cũng may đại trận kiên cố, căn bản không thể bị công phá từ ngoại giới.
"Bọn họ điên rồi sao?" Sắc mặt Từ Kiến Quân tái mét.
Thấy tập kích kiểu tự sát đó, mắt heo của Hắc Phong quay vòng, sau đó nói với Từ Kiến Quân.
"Khiến tám mươi mốt ngôi sao lên đi, tất cả những ai thủ vệ mắt trận đều cảnh giác, phàm là có người tới gần giết hết không bỏ sót."
Từ Kiến Quân hiểu ý của Hắc Phong, đây là sợ có nội ứng từ bên trong phá hư đại trận.
"Phiền phức các vị chiếu cố một phen, tôi đi một chút sẽ trở lại." Từ Kiến Quân thi lễ một cái với mấy người Cương Chủ rồi vội vã rời đi.
Đang nói, đợt tập kích kiểu tự sát thứ hai đã đến.
Lại là trên trăm chiếc chiến thuyền, trong khoảnh khắc hôi phi yên diệt.
"Trong đầu mấy người đó chứa phân à, đại trận của Trư gia mà bị phá như vậy, Trư gia mổ bụng tự sát trước mặt mọi người cho coi." Hắc Phong trào phúng một trận.
"Có gì đó lạ đầu!" Con mắt màu bạc của Cương Chủ chăm chú nhìn chằm chằm nơi phía sau vụ nổ.
Mọi người không hiểu ra sao, nhìn kỹ nhưng không nhìn ra được gì.
"Trên những chiến thuyền ấy không phải trống rỗng, bên trong có người, sau khi nổ xong có máu thịt lưu lịa."
Sự nhạy cảm đối với máu tươi khiến Cương Chủ chú ý tới chi tiết đó.
Ba mươi sáu chủ ở đây đều là lão quái vật đã sống vô số năm tháng, chỉ cần có một chút dấu vết, là có thể suy đoán ra một vài thứ.
"Có khi nào là nghi thức hiến tế triệu hoán Tà Thần không?"
Hoa Chủ đáng yêu có chút yếu ớt nói một câu.
Kiếm Chủ nhíu mày: "Không bài trừ khả năng này, nhưng mà Tà Thần gì mà cần dùng nhiều tu sĩ cấp cao của gia tộc lánh đời để làm tế phẩm như vậy!"
"Theo tôi được biết, không có nhân vật như vậy." Vu Chủ trong ba mươi sáu chủ đứng dậy.
Hắn ta là chuyên gia tế tự triệu hoán, đối với loại chuyện này quyền lên tiếng có rất lớn.
"Trong mấy Tà Thần không thể biết của ngoại vực cũng không thể có loại ấy được." Vu Chủ rất là bình tĩnh nói.
Lúc này tập kích kiểu tự sát vẫn còn tiếp tục.
Mà Cương Chủ đột nhiên vươn ngón tay thon dài, khắc họa ở trước mặt.
Mọi người không dám quấy nhiễu, ngưng thần yên lặng nhìn động tác của Cương Chủ.
Rất nhanh nửa hình vẽ quỷ dị đã được Cương Chủ khắc vẽ ra.
Hình vẽ biến hoá kỳ lạ mà phức tạp, mặc dù chỉ là vẽ bề ngoài cũng làm người ta liên tưởng tới loại sức mạnh thần bí không thể giải thích được.
"Đây là hình vẽ bí ẩn máu thịt phác thảo ra trong lúc nổ tung."
Vu Chủ tiến lên quan sát kỹ càng, sắc mặt dần dần âm trầm xuống.
"Tất cả yếu tố triệu hoán đều đầy đủ hết, đây thật sự là trận pháp hiến tế triệu hoán." Vu Chủ giọng của rất là khẳng định.
"Bọn họ muốn triệu hoán vật gì vậy?" Kiếm Chủ hỏi.
Vu Chủ lắc đầu: "Không biết, Tà Thần ngoại vực cũng có thể bài trừ, chúng nó không có tư cách dùng máu thịt khổng lồ như thế để cúng tế triệu hoán."
"Cho dù muốn triệu hoán cái gì, nếu như hiến tế hoàn thành thật, thứ được gọi tới sẽ không cách nào tưởng tượng được, nhất định phải ngăn cản trận pháp hoàn thành."
"Chúng ta đi."
"Cộng thêm hai chúng tôi nữa."
Ba Thiên Tượng Tinh, Kiếm Chủ và Cương Chủ cùng lúc đứng dậy.
Mọi người ở đây, chỉ có thực lực của bọn họ là cực mạnh, những người khác mà đi ra ngoài, với uy lực của vụ nổ đó phỏng chừng là có thể khiến cho bọn họ hôi phi yên diệt.
Hắc Phong gật đầu, cho dù như thế nào cũng không thể đứng im nhìn được, dù sao cũng phải làm chút gì đó.
Hắc Phong liên tiếp với máy truyền tin, chỉ huy tám mươi mốt ngôi sao lên mắt trận, mở ra một cái lỗ hổng nho nhỏ ở chỗ này.
Năm người không do dự, trong nháy mắt khi lỗ hổng mở ra thì thuấn di ra ngoài, lỗ hổng được mở ra cũng lập tức bị đóng lại.
Trong phế tích để lại sau vụ nổ, năm người cảnh giác tìm kiếm với hy vọng có thể phát hiện một số thứ hữu dụng.
"Tôi lên chiến thuyền xem sao." Cương Chủ nói rồi di chuyển tới một chiếc chiến thuyền gần nhất.
Bình Luận
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
0 Thảo luận