Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

Đại Đế Chui Ra Từ Trong Mộ

Chương 1992: Nhìn thấy Tiêu Trần ma tính

Ngày cập nhật : 2025-09-10 15:18:08
"Cậu có bị bệnh không vậy!" Thiếu nữ bị đánh, cũng may thân là Đại Đạo nàng miễn dịch với loại công kích "Bình thường" này.
"Còn có chuyện gì sao?" Tiêu Trần ma tính dừng lại, lạnh lùng nhìn thiếu nữ, chỉ chờ thiếu nữ còn dám lắm mồm thêm là sẽ đi lên bóp chết.
Thiếu nữ căm ghét nghiến răng, nhưng có câu cách ngôn nói rất hay, kẻ thức thời mới là tuấn kiệt.
Thiếu nữ thức thời lắc đầu.
Tiêu Trần ma tính tiếp tục tiến lên, thiếu nữ chỉ có thể trợn tròn mắt nhìn bóng lưng của Tiêu Trần ma tính, đáng giận hơn là nha đầu Tương Tư kia, còn quay đầu làm mặt quỷ với thiếu nữ.
Đột nhiên thiếu nữ nghĩ đến cái gì, bóng người đột nhiên chặn ở trước mặt Tiêu Trần ma tính: "Cậu muốn đi hàng rào?"
Mặc dù Tiêu Trần ma tính không trả lời, thế nhưng suy đoán của thiếu nữ đúng đến tám chín phần mười.
"Cậu muốn đi hàng rào làm cái gì sao? Nếu như hàng rào bị phá vỡ. trong nháy mắt nơi đó sẽ trở thành chiến trường."
"Cậu nghĩ ngăn chặn dị vực ở trước hàng rào, cậu điên rồi sao?" Thiếu nữ rốt cuộc cũng hiểu Tiêu Trần ma tính muốn làm gì, khuôn mặt nhỏ nhắn gấp gáp đỏ bừng.
"Chỉ dựa vào một mình cậu, chính là tự tìm đường chết, cậu không thể đi, nếu như cậu chết trước tiên, chúng ta sẽ không có hy vọng thắng lợi."
Thiếu nữ ngăn Tiêu Trần ma tính lại, bất luận như thế nào cũng không chịu tránh ra.
Thiếu nữ nói không sai, ba người Tiêu Trần là chủ lực tuyệt đối để chống lại dị vực, tuyệt đối không cho phép xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn.
Tiêu Trần ma tính rất phiền, mình làm chuyện cần gì phải đến phiên người khác tới chỉ trỏ.
Nhìn thấy ma khí to lớn phía sau Tiêu Trần ma tính bốc lên, mí mắt thiếu nữ run lên.
Nghĩ tới tính cách của con hàng này, thiếu nữ chung quy vẫn nhường đường.
"Lão nương cũng không tin không ai quản được cậu." Bóng người của thiếu nữ hóa thành tinh quang, dũng mãnh vào trong hư không, chạy thẳng tới địa cầu.
Nói như vậy trên đời này ai có thể ngăn cản Tiêu Trần ma tính, e rằng chỉ có Tiêu Trần thần tính.
...
"Đại Đế, ngài thật muốn một mình đi hàng rào sao?" Yến Hồng Diệp ôm cánh tay của Tiêu Trần ma tính, có chút không hiểu hỏi.
Theo tính cách của Tiêu Trần ma tính, hắn sẽ không quá quản chết sống của người khác, càng không thể nào vì bảo vệ tinh không khiến cho mình rơi vào hiểm cảnh.
"Tôi cảm nhận được gông xiềng." Đối với Yến Hồng Diệp, Tiêu Trần ma tính vẫn là có chút kiên nhẫn, lời nói tự nhiên sẽ nhiều hơn một chút.
"Gông xiềng?" Yến Hồng Diệp có chút mờ mịt.
Tiêu Trần ma tính gật đầu: "Thực lực bất luận như thế nào cũng không thể tăng lên, trong lúc sinh tử muốn đi xem có cách nào không."
Câu trả lời này cũng rất phù hợp với khí chất của Tiêu Trần ma tính.
Yến Hồng Diệp dĩ nhiên là hiểu rõ Tiêu Trần ma tính, không nói thêm gì, chỉ là ôm lấy cánh tay của Tiêu Trần ma tính chặt hơn.
Tại điểm yếu nhất của hàng rào, hư không hiện ra một loại màu xám trắng quỷ dị.
Nơi đây cũng không phải là phần cuối của vũ trụ, thật ra vũ trụ có phần cuối hay không, ai cũng không biết.
Nơi đây chẳng qua là điểm yếu kém tạo thành bởi hư không to lớn bị đình trệ, bởi vì yếu kém cho nên nơi đây chỉ có hàng rào.
Màu xám trắng kéo dài giống như một cái ngân hà khổng lồ dị thường.
Tiêu Trần ma tính nhìn toàn bộ dây yếu kém, trong lòng có tính toán.
Kéo tới ba viên ngôi sao to lớn, lần lượt xếp chỗ hàng rào.
"Các người ở lại nơi này, tôi phải đi ra ngoài một chuyến." Tiêu Trần ma tính nói bóng người đã tìm không thấy, chỉ để lại ba chữ, y y nha nha tranh cãi ầm ĩ.
Yến Hồng Diệp và Tương Tư phồng má tức giận, mặc dù các nàng sớm đã quen với tác phong làm việc của Tiêu Trần ma tính, thế nhưng trong lòng vẫn có chút không vui.
Về phần ba chữ còn lại, nhất định là bảo vệ an toàn cho các nàng.
Đối với điểm này, hai nàng vẫn rất vui vẻ.
Thời gian trôi qua rất nhanh, trong nháy mắt chính là mười năm, Tiêu Trần ma tính cuối cùng đã trở về, còn kéo theo bảy viên ngôi sao to lớn.
Những ngôi sao này đều không phải bình thường, Tiêu Trần ma tính tìm kiếm chúng cũng đều vì những ngôi sao ấy vẫn còn sống có sinh mệnh.
Nhưng cũng phù hợp với thuộc tính của Sáng Giới Thập Tự.
Nếu không với thực lực của Tiêu Trần ma tính, cũng không tốn hao nhiều thời gian đi tìm như vậy.
Nhìn thấy Tiêu Trần ma tính trở về, Yến Hồng Diệp và Tương Tư suýt chút nữa khóc lên, lần này thời gian xa cách cũng quá lâu.
Điều này khiến cho các nàng trong lòng quyết định sau này nhất định phải nắm thật chặc Tiêu Trần ma tính!
"Ê a!"
Nhìn thấy Tiêu Trần ma tính trở về, ba chữ nhỏ bị bỏ lại, xít tới tranh công, ríu rít nói nhiệm vụ bảo vệ hoàn thành tốt.
Kết quả Tiêu Trần ma tính ngại quá ồn tát cho một cái.
Nhìn ba chữ oan ức, Tiêu Trần ma tính hiếm thấy trợn trắng mắt, vung tay lên phóng ra toàn bộ mấy tiểu tử còn thừa lại.

Bình Luận

0 Thảo luận