Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

Đại Đế Chui Ra Từ Trong Mộ

Chương 1230: Long Tiêm Tiêm đi rồi (2)

Ngày cập nhật : 2025-09-10 15:15:32
"Kiếp này chuyển núi, chuyển sông, chuyển Phật tháp! Không phải vì tu hành kiếp sau, mà chỉ vì có thể gặp được người."
...
"Về nhà rồi." Đứng ở chân Thánh Sơn cực lớn, Tiêu Trần nhẹ nhàng nói, mặc dù Long Tiêm Tiêm đã không còn nghe thấy nữa.
Mẹ Tiêu Trần ra khỏi phòng, nhìn thấy Long Tiêm Tiêm trong ngực Tiêu Trần, chiếc muôi trên tay bà loảng xoảng rơi xuống đất.
"Tiêm Tiêm, con làm sao vậy? Tiêm Tiêm, Tiêm Tiêm..."
Mẹ Tiêu Trần khẽ gọi tên Long Tiêm Tiêm, nước mắt không ngừng rơi.
Long Tiêm Tiêm đã sống với mẹ Tiêu Trần vài năm, đối với cô gái đáng thương này.
Mẹ Tiêu Trần đã coi cô như con gái của mình từ lâu.
Nhưng thế sự vô thường, lần trước từ biệt, lúc gặp lại nhau đã là mãi mãi.
Tiêu Trần nhẹ nhàng lắc đầu, cười cười.
Có rất ít người nhìn thấy nụ cười bi thương như vậy của Tiêu Trần.
Tiêu Trần đã chôn cất Long Tiêm Tiêm dưới chân Thánh Sơn.
Không có bia mộ, không có hoa tươi, không có xâu niệm, không có gì ngoài một nấm đất nhỏ.
Có lẽ sau nhiều năm, nấm đất nhỏ này cũng sẽ biến mất, khi đó sẽ không ai còn nhớ.
Trên thế giới này, từng có một cô bé tên là Long Tiêm Tiêm.
Tiêu Trần ngồi xếp bằng trước nấm đất nhỏ, nhìn mây trắng thong thả trên trời, nhẹ giọng nói.
"Thượng lộ bình an."
...
Rạng sáng ngày hôm sau, Tiêu Trần mới rời khỏi nấm đất nhỏ này.
Sinh sinh tử tử, Tiêu Trần đã trải qua quá nhiều.
Dù thế nào đi nữa, cuộc sống vẫn tiếp diễn, dù có đau buồn đến đâu, nhưng không thể dừng bước lại.
Tiêu Trần sửa sang tâm tình, chạy đến học viện.
Hôm nay là ngày thi đấu võ chính thức bắt đầu, cũng là ngày Tiêu Trần hứa giao ra hung thủ.
Một con côn trùng nhỏ màu vàng bay tới trước mặt Tiêu Trần, chính là Tiểu Kim đã đi theo dõi đám người đến từ Dạ Đàm đại thế giới.
"Đại Đế, rắc rối rồi."
Tiểu Kim đáp xuống vai Tiêu Trần, ngữ khí hơi sốt ruột.
"Đừng vội, từ từ nói." Tiêu Trần nhìn Tiểu Kim nhẹ nhàng nói.
Đồng thời, trong lòng Tiêu Trần cũng có chút tò mò, dù thế nào Tiểu Kim vẫn là một sinh linh sống trên thân con chó ngốc.
Cả ngày ở bên cạnh một Ngụy Đế, có lẽ tầm nhìn và dũng khí của nó phải cực kỳ xuất sắc mới đúng.
Tại sao bây giờ lại sợ hãi như vậy?
Nhìn thấy bộ dạng vân đạm phong kinh của Tiêu Trần, Tiểu Kim nhanh chóng nhảy loạn lên.
"Kẻ tên là Dạ Đàm đại thế giới sẽ sớm đến đây, hoàn toàn chiếm lĩnh nơi này."
"Cái gì?" Tiêu Trần cau mày.
Tiểu Kim gật cái đầu nhỏ nói: "Tôi đã nghe thấy tiếng lòng của bọn chúng, hiểu được tất cả chuyện gì đã xảy ra."
Tiêu Trần gật đầu: "Vừa đi vừa nói chuyện."
Trên đường, Tiểu Kim nói đến chuyện mình nghe được.
Tiểu Kim có thần thông tương tự với "Đế Thính", nó có thể trực tiếp nghe âm thanh trong lòng người khác.
Đó là lí do mà tin tức Tiểu Kim mang về, gần như không thể nào là giả.
Để cho tiện, ở Dạ Đàm đại thế giới này, tôi sẽ viết từ góc nhìn của con khờ này.
Dạ Hoa là một người rất khiêm tốn, khiêm tốn đến nổi ngay cả một chút cảm giác tồn tại cũng không có.
Khiêm tốn cũng không có nghĩa là thực lực của cậu ta có vấn đề gì.
Ngược lại khả năng của cậu ta mới là những người người mạnh nhất trong những người ngoại lai này, bởi vì cậu ta đã bước chân vào Thần Nhất Cảnh.
Bởi vì tính đặc thù của thuộc tính hắc ám, cậu ta có thể ẩn dấu thực lực của mình rất tốt, không bị bất luận là kẻ nào phát hiện.
Dạ Hoa không chỉ có thực lực rất mạnh, hơn nữa thân phận cũng rất là dọa người.
Cậu ta là cháu trai ruột của Thiên Phương lão nhân.
Đầu năm nay có ai mà không có cháu trai chứ? Có gì phải đắc ý?
Chuyện này nói đến tình huống của Dạ Đàm đại thế giới.
Tình hình tổng thể của Dạ Đàm đại thế giới vô cùng đặc thù, toàn bộ đại thế giới, đều bị một đại môn phái tên là Thiên Phương Tông điều khiển.
Một đại thế giới mênh mông cỡ nào, bị một tông môn điều khiển, thật sự là khiến người ta có chút khó tin.
Ở đại thế giới khác, tông môn mọc lên như rừng, cục diện trăm nhà đua tiếng, mà Dạ Đàm đại thế giới, lại Thiên Phương Tông một nhà độc đại.
Mặc dù cũng có môn phái nhỏ khác sinh sống trong kẽ hở, thế nhưng đó cũng là muốn xem sắc mặt của Thiên Phương Tông.
Có khi nói một câu không đúng, làm không tốt một việc sẽ đưa tới họa diệt môn.
Thiên Phương Tông nắm trong tay một đại thế giới, tài nguyên tu hành có thể nói là, lấy mãi không hết, dùng mãi không cạn.
Tông môn như vậy, chưởng khống giả của nó, có thể tưởng tượng được là khủng bố cỡ nào.
Mà tông chủ đương thời của Thiên Phương Tông, Thiên Phương lão nhân chính là ông nội của Dạ Hoa, cậu ta cũng là cháu trai duy nhất của Thiên Phương lão nhân.
Nói cách khác, cháu trai này, sau này sẽ là tông chủ của Thiên Phương Tông, nhân vật có thực quyền nhất của Thiên Phương tông.
Thân phận như vậy, không dọa người thì thật là quá kỳ quái.
Sau khi Dạ Hoa đi tới học viện, đối mặt với Tiêu Trần, còn bị Tiêu Trần mắng mẹ.
Người nào bị mắng mẹ mà còn có thể cười hì hì?

Bình Luận

0 Thảo luận