Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

Đại Đế Chui Ra Từ Trong Mộ

Chương 663: Ngao du trong tinh không

Ngày cập nhật : 2025-09-10 15:14:48
"Người tiên phong". Người phụ nữ trẻ hét lên với một giọng đầy run rẩy.
m thanh không lớn nhưng vẫn bị những người qua lại nghe thấy.
Chẳng mấy chốc, tin tức người tiên phong xuất hiện lan truyền như cháy rừng. Trong nháy mắt nơi này đã chật kín người.
Thiếu niên dĩ nhiên là Tiêu Trần, Tiêu Trần nhìn đám người xung quanh nhưng không có phản ứng gì.
Từng đạo chỉ đen từ trên người Tiêu Trần bong ra khỏi cơ thể, thân ảnh vặn vẹo của Vô Nguyệt tụ lại.
"Ngươi có thể ở lại đây để tu hành, hoặc đi nơi khác." Tiêu Trần nói với Vô Nguyệt.
"Ở đây đi, rất ổn". Vô Nguyệt hóa thành một làn khói đen biến mất trong không trung.
Tiêu Trần gật gật đầu, Vũ Quang Bàn trên tay phát ra từng đợt ánh sáng trắng.
"Có... có thể... đợi một chút không?" Người phụ nữ trẻ nhìn bóng dáng mờ dần của Tiêu Trần cất lời.
Tiêu Trần nhìn người phụ nữ một cách kỳ lạ, không có ý muốn ở lại, thân ảnh hoá thành một đạo khói đen rồi biến mất tại chỗ.
Người phụ nữ giậm chân hai lần: "Thật keo kiệt, chụp chung bức ảnh cũng không được."
Tuy nhiên, bức ảnh của Tiêu Trần vẫn bị một người nhanh tay chụp lại.
Ngay sau đó, những bức ảnh của Tiêu Trần đã được lan truyền trên Internet.
Với dáng người điển trai cùng khí chất lạnh lùng, cao ngạo, Tiêu Trần nhanh chóng trở thành chàng bạch mã hoàng tử quyến rũ mà không biết bao nhiêu cô gái ao ước.
Tin tức về sự xuất hiện của Tiêu Trần nhanh chóng được truyền về Địa Cầu, sóng gió nổi lên, ai cũng một lòng một dạ mong được gặp lại nhân vật truyền thuyết một thời này.
...
Tiêu Trần không trở về Địa Cầu mà du hành qua dải ngân hà.
Dựa vào khả năng bước nhảy không gian mạnh mẽ của Vũ Quang Bàn, Tiêu Trần tìm kiếm mục tiêu của mình trên nhiều tinh cầu khác nhau.
Đài trùng tử kia lớn như vậy, nếu nó xuất hiện sẽ gây nhiều thị phi, muốn theo dõi cũng không có gì là khó.
Dưới ngân hà có rất nhiều tinh cầu, Tinh Trần không có mục tiêu, hoàn toàn là do may mắn đụng phải.
Nếu như không có Vũ Quang Bàn, bằng thực lực bây giờ chỉ e có tìm được tận răng cũng chưa chắc đã tìm được.
Vận may của Tiêu Trần không được tốt lắm, sau khi nhảy tinh không suốt một năm, Tiêu Trần đã không tìm thấy một tinh cầu nào có công nghệ tiên tiến.
Trong khoảng thời gian này hắn đã tìm thấy một vài tinh cầu thích hợp cho con người sinh sống, nhưng chúng hoàn toàn vô dụng.
Tiêu Trần không còn cách nào khác là tiếp tục nhảy sâu hơn vào tinh không.
Lại qua nửa năm, cuối cùng Tiêu Trần cũng tìm thấy một con tàu vũ trụ trên một tinh cầu đầy cát vàng.
Tiêu Trần đáp xuống tinh cầu này, một con tàu vũ trụ khổng lồ cắm xiên vào cát vàng.
Một nửa thân tàu vũ trụ đã bị cát vàng vùi lấp. Từ cái nhìn này, hình như có điều gì đó không ổn.
Một nhóm người da xanh đang canh gác xung quanh phi thuyền, khắp nơi là xác của nhiều loài động vật đáng sợ khác nhau, trong đó cũng có nhiều người da xanh.
Có vẻ như ở đây vừa xảy ra một cuộc đại chiến, dường như không bên nào giành được thắng lợi và cả hai bên đều có thương vong.
Sự xuất hiện của Tiêu Trần khiến họ lo lắng, một người cầm một thứ vũ khí có hình dạng kỳ lạ lảm nhảm với Tiêu Trần một hồi.
Tiêu Trần không có ý dây dưa với bọn họ, bóng dáng của hắn hóa thành một đạo khói đen tiến vào phi thuyền.
Trong phi thuyền, rất đông người da xanh đang bận rộn.
Từ cuộc trò chuyện của họ, Tiêu Trần có thể đoán được đây hẳn là một con tàu vận tải đã đâm xuống tinh cầu cằn cỗi này vì trục trặc.
Trên tinh cầu này có loại sinh vật rất đáng sợ, chúng đã bị tấn công và tổn thất nặng nề.
Tiêu Trần ẩn đi thân hình và lang thang vào bên trong.
Cuối cùng Tiêu Trần bắt được một người, có lẽ là một thuyền trưởng. Sau khi tìm kiếm linh hồn, họ đã tìm thấy toạ độ tinh cầu quê hương của họ.
Điều khiến Tiêu Trần ngạc nhiên là trên thực tế có rất nhiều tọa độ của các tinh cầu công nghệ cao khác.
Dường như vân may đã trở lại với Tiêu Trần.
Tiêu Trần đang chuẩn bị rời đi thì bên ngoài phi thuyền vang lên một trận âm thanh.
Đến bên ngoài phi thuyền, Tiêu Trần cau mày.
Một đại quân bò cạp đáng sợ đang tấn công tàu vũ trụ.
Những con bọ cạp này từ nhỏ biến thành lớn, tựa như xe tải vậy. Không biết có phải ăn nhiều hoóc-môn không mà chúng đều lớn như thế.
Mặc dù vũ khí của đám người da xanh có tính sát thương cao, nhưng số lượng bọ cạp quá lớn, đến lúc họ chết chắc cũng chỉ là vấn đề thời gian.
Tiêu Trần tiện tay phóng ra một quả cầu nhỏ màu đen, từng đợt hắc quang lan tỏa bao phủ toàn bộ phi thuyền.
Những con bọ cạp đó chạm vào hắc quang thì lập tức tan chảy.
Tiêu Trần nhìn người da xanh đang kinh ngạc nói: "Đó là chút đền bù cho việc giết thuyền trưởng của các ngươi".
Thân ảnh Tiêu Trần tan biến giữa thiên địa.
Bây giờ đã có mục tiêu, việc tiếp theo sẽ dễ dàng hơn nhiều.

Bình Luận

0 Thảo luận