Thật ra Minh La vẫn luôn trốn đi, chỉ là không có cơ hội thích hợp mà thôi.
Lần này gặp được Tiêu Trần thần tính, thực lực mà hắn ta thể hiện ra khiến Minh La cho rằng, tuyệt đối có thể chống lại người kia.
"Đại nhân, bây giờ chúng ta đi nơi nào?" Minh La cung kính hỏi.
Tiêu Trần thần tính hơi bất đắc dĩ lắc đầu nói: "Không cần cẩn trọng như vậy, sau này chúng ta hay gặp nhau, làm thế không tốt."
"Vâng." Minh La gật đầu, trong nét mặt vẫn có phần cẩn trọng.
"Đi nơi nào á hả? Đi Tàng Binh cốc đi!" Tiêu Trần thần tính thì thầm đi về phía trước.
Nhìn phương hướng Tiêu Trần đi tới, Minh La có chút ngu ngơ.
Minh La nhỏ giọng nhắc nhở: "Đại nhân, Tàng Binh cốc nằm ở hướng kia."
"Ơ? Thế à?" Nhìn phương hướng lệch đến nhà bà ngoại, Tiêu Trần thần tính lúng túng nhức đầu.
"Minh La, như vậy thật sự không có vấn đề gì sao?" Bóng dáng vạm vỡ xuất hiện ở bên cạnh Minh La, có chút bận tâm hỏi.
Minh La lắc đầu: "Tôi đã đợi quá lâu rồi, nếu như bỏ qua cơ hội lần này, sợ rằng sẽ không thể rời khỏi nơi khiến người ta chán ghét kia được mất."
"Thế nhưng, Đế Tôn đại nhân đã đáp ứng ngài, lần này nếu như thắng lợi, hắn ta sẽ vì ngài sửa họ."
Minh La cười lạnh, hỏi ngược lại, "Cậu cảm thấy thế nào?"
Bóng dáng vạm vỡ im lặng, hắn ta hiểu ý của Minh La.
Cho dù sửa lại dòng họ, thế nhưng màu da vẫn không đổi được, Minh La mãi mãi cũng chỉ là dân đen trong mắt những người kia, cho dù mạnh mẽ cỡ nào.
Bóng dáng vạm vỡ nhìn bóng lưng nhảy nhót của Tiêu Trần thần tính, có chút lo lắng nói: "Thế nhưng tôi cảm thấy tiểu gia hỏa này có hơi không đáng tin cậy."
Minh La trầm mặc, một lúc lâu sau ánh mắt cô ta kiên định nói: "Tôi quá mệt mỏi, lần này cho dù thế nào cũng phải liều mạng một phen, sinh tử do mệnh đi."
"Được, tôi cùng cô." Một lúc sau, bóng dáng vạm vỡ nói ra những lời này.
Bay một ngày, cuối cùng cũng tới Tàng Binh cốc, vào lúc đó độc trên người Tiêu Trần thần tính cũng tự động giải.
Nhìn Tiêu Trần thần tính đã khôi phục màu sắc bình thường, Minh La không khỏi cảm thán, dáng vẻ của đại nhân đúng là đẹp mắt thật.
Tổng thể bàn cờ Hỗn Độn có hình vuông, không có gì khác biệt với hình thức bàn cờ trong thế tục.
Mà Tàng Binh cốc thì nằm ở trong một góc, rất là kín đáo.
Chỉ là bây giờ Tàng Binh cốc yên tĩnh, không có một chút động tĩnh.
Thả ra thần thức, Tiêu Trần thần tính kỳ quái phát hiện, trong hang động khổng lồ này, thế mà lại không có bất cứ ai kẻ.
"Lẽ nào bọn họ còn chưa tới." Tiêu Trần thần tính vui vẻ nhảy nhót, sau này ai dám nói mình là dân mù đường, thì để lão lưu manh đánh cho đầu hắn ta toàn cục u.
Nhưng mà Minh La lại giội cho một chậu nước lạnh vào đầu.
"Đại nhân, tôi cảm thấy hẳn là bọn họ đã đi trước."
"Không... không thể nào, tôi còn chưa tới, tại sao bọn họ có thể cứ như vậy rời khỏi được chứ?" Mặt Tiêu Trần thần tính tủi thân.
Minh La lắc đầu: "Bàn cờ Hỗn Độn liên lụy tới quá nhiều thứ, sẽ không bởi vì bất cứ kẻ nào mà thay đổi sách lược trước đó."
"Tôi nghĩ những người đi cùng đại nhân kia, có phải là vì chiếm được tiên cơ, thế nên mới không chờ đại nhân tới đây cũng đã rời đi mất."
Minh La đoán không sai, đợi một ngày, không chờ được Tiêu Trần thần tính, bọn họ đã rời đi trước.
Bọn họ không thể vì một mình Tiêu Trần thần tính, mà đánh mất một số tài nguyên quan trọng.
"Bọn họ sẽ đi Lạc Mã hồ trước, bổ sung hoàn tất xong, mới có thể xuất phát tiếp." Nhìn Tiêu Trần thần tính tức giận, Minh La thận trọng nói rằng.
"Bổ sung, bổ sung cái gì?" Tiêu Trần thần tính tò mò hỏi.
Minh La hơi nghi hoặc: "Chẳng lẽ đại nhân không biết, trong bàn cờ Hỗn Độn, cho dù là linh khí của các người, hay là hư linh của chúng tôi, sau khi tiêu hao hết, cũng không thể bổ sung thông qua bất kỳ phương thức nào."
Tiêu Trần thần tính: "? ??"
Không có ai từng nói lời này với Tiêu Trần thần tính hết.
Minh La tiếp tục nói: "Trong Lạc Mã hồ, có một loại hoa sen màu tím sinh trưởng trong đó, có thể bổ sung sức mạnh tiêu hao hết. Hoa sen màu tím nọ có thể ảnh hưởng kết quả sau cùng, là tài nguyên quan trọng nhất. Thường thì trong Lạc Mã hồ, người hai bên hay vì tranh đoạt hoa sen, mà sẽ có một lần va chạm cực lớn."
"Hoa sen màu tím, ăn ngon không?" Mắt Tiêu Trần thần tính đầy sao nhỏ, xem ra hẳn là biết cơm tối ăn gì rồi.
Về phần bổ sung sức mạnh tiêu hao hết, Tiêu Trần thần tính không quan tâm chút nào.
Thần lực của Tiêu Trần thần tính khổng lồ cỡ nào, cho dù đại chiến một trăm năm hiệp đều không cần bổ sung.
Từ lúc sinh ra đến giờ, thần lực của Tiêu Trần thần tính chưa bao giờ xuất hiện tình huống khô kiệt.
Nghe vấn đề của Tiêu Trần thần tính, Minh La có chút dở khóc dở cười, sao đại nhân lại giống đứa trẻ thế nhỉ.
Bình Luận
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
0 Thảo luận