Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

Đại Đế Chui Ra Từ Trong Mộ

Chương 2047: Trước giờ đại chiến (5)

Ngày cập nhật : 2025-09-10 15:18:09
Thanh đồng vương tọa thấy bản thân đã nói rất nhiều, mà Tiêu Trần ma tính cũng lười mở miệng, cảm thấy được chính mình có chút mất mặt.
"Cái gì?" Tiêu Trần ma tính cảm thấy, bộ não của Thanh đồng vương tọa này có phần chậm phát triển.
"Ngươi có thể hỏi ta là ai?" Thanh đồng vương tọa cảm giác muốn ói ra máu, mặc dù hắn ta không phun ra được.
Có lẽ chiến tranh sắp đến, để xoa dịu cảm xúc của mình, Tiêu Trần ma tính đã thực sự hỏi, "Được rồi, vậy ngươi là ai?"
Nếu đổi thành trước đó, thanh đồng vương tọa om sòm, đoán chừng đã sớm bị chém bay.
"Câu hỏi hay đấy, người trẻ tuổi." Nếu như Thanh đồng vương tọa có tay, lúc này nhất định sẽ vỗ mạnh vào đùi mình.
"Lão hủ đến từ vũ trụ khác, mang theo tất cả ý chí của một vũ trụ lớn. Lão hủ tên tên đầy đủ là Cổ Mộc Tịch Dương. Tất nhiên, ngươi có thể gọi lão hủ là Cổ Mộc lão bá, Tịch Dương lão bá. Tất nhiên, chúng tôi có một cái tên khác là người tiên phong".
Tiêu Trần ma tính có chút hối hận hỏi câu hỏi, thanh đồng vương tọa này xem ra là một tên siêu cấp nói nhảm.
"Sao ngươi không hỏi xem, lão hủ tới vũ trụ này của ngươi làm gì?" Thấy Tiêu Trần ma tính không nói, Thanh đồng vương tọa có chút nóng nảy.
"Đi đi..." Tiêu Trần ma tính duỗi tay ra, trong tay xuất hiện một thanh đao ngưng tụ từ tinh quang.
"Có chuyện từ từ nói." Thanh đồng vương tọa giật mình, không ngờ Tiêu Trần ma tính tính tình lại kém như vậy.
Tiêu Trần ma tính không phải là loại người, ngươi bảo dừng lại thì hắn sẽ dừng lại.
Một cỗ đao khí màu đen ngưng tụ, bọc lấy trường đao tinh quang bên trong, chém thẳng về phía thanh đồng vương tọa.
"Chờ đã, ngươi muốn biết, ngươi nguyên viện kia dùng loại đao nào?" Nhìn thấy thanh đao sắp đâm vào mình, Thanh đồng vương tọa lo lắng gầm lên.
Câu nói này đã thành công khơi dậy hứng thú của Tiêu Trần ma tính.
Tiêu Trần ma tính biết Tiêu Trần hoàn chỉnh không cần Ngục Long, bởi vì tương hợp quá tệ, Ngục Long quá sát khí, nếu xuất đao về sau căn bản không thu hồi được.
"Ngươi biết rõ?" Tiêu Trần ma tính dừng đao hỏi.
"Đương nhiên." Thanh đồng vương tọa thở dài nhẹ nhõm một hơi, "Điều này phải nói là từ rất lâu trước đây, ta lần đầu tiên nương tựa ở đây, lúc đó là tân vũ trụ nơi hỗn độn vừa mới bắt đầu.
Ta nhìn thấy hắn trong hỗn độn, hắn dẫn theo một hắn khác cười với ta... Chào buổi sáng với ta, nói với ta chào mừng về nhà, lão hủ sẽ không bao giờ quên nụ cười đó, kỳ thật hắn mới là thần thật sự... "
"Ầm..."
Trường đao tinh quang hung tợn chém lên thanh đồng vương tọa, thanh đồng vương tọa lập tức nhảy ra ngoài tầm nhìn của Tiêu Trần ma tính.
Nhưng ngay sau đó, thanh đồng vương tọa lại xuất hiện trước mặt Tiêu Trần, hơi ngạc nhiên đó chính là, lời nói của vương tọa, lại không có một điểm bị nghiền nát.
Thanh đồng vương tọa cả giận nói: "Tiểu tử này, ngươi sao lại nóng nảy như vậy."
Khi thanh đồng vương tọa đang nổi cơn thịnh nộ, trường đao tinh quang lần nữa bổ xuống.
"Đao, đao, đao, dưới vương tọa." Nhìn thấy trường đao tinh quang lại chém tới, thanh đồng vương tọa rốt cuộc không kìm lòng được.
Tiêu Trần ma tính thu hồi lại, lãnh đạm nói: "Ngươi nói nhiều quá."
"Đồ nhãi ranh, cũng không biết ngươi giống ai." Thanh đồng vương tọa đậu đen rau muống một câu, lắc lư đi đến bên người Tiêu Trần ma tính.
Tiêu Trần ma tính cúi xuống và nhìn thấy thanh đao kia, thanh đao mà Tiêu Trần hoàn chỉnh đã sử dụng.
Tiêu Trần ma tính lấy đao ra, có chút sững sờ.
Bởi vì đây là một thanh đao bằng gỗ, trên đó có một ít máu đen, ngoài thứ này ra, không thể nhìn thấy gì khác.
"Ngươi thấy vết máu trên đao chưa, đây là máu của một người đánh cá, đây là con đao đã tàn sát Thần." Thanh đồng vương tọa đắc thắng nói.
Với giọng điệu tự mãn đó, những người không biết nghĩ rằng chính hắn ta mới là người đã tàn sát thần!
Tiêu Trần ma tính phớt lờ hắn ta, nhẹ nhàng cầm chuôi kiếm.
Một cơn gió vào lúc này nhẹ thoảng qua quanh người Tiêu Trần ma tính.
Tiêu Trần ma tính vốn là kích động, nhưng lúc này mới hoàn toàn khôi phục bình tĩnh.
Trong cơn mê man, Tiêu Trần ma tính nhìn thấy một bàn tay khác đang đặt trên mu bàn tay mình đang cầm đao.
"Mọi thứ sẽ trở nên tốt hơn."
Một giọng nói nhẹ nhàng vang lên bên tai, quen mà lạ.
Tiêu Trần ma tính đột nhiên quay đầu lại, nhưng chung quanh không có gì cả, ngoại trừ thanh đồng vương tọa còn đang huyên náo, người có bàn tay kia đã không còn nữa.
"Ta nhớ rằng lúc xuất thủ còn có Thiên Sát, trên tay hắn ta cũng nên có một vũ khí dính máu của người đánh cá..."
Tiêu Trần ma tính không thèm nói chuyện này nữa, quay người đối diện với hàng rào.
"Ngồi lên." Thanh đồng vương tọa tiến đến bên cạnh Tiêu Trần ma tính vui vẻ nói.
"Cút đi..." Tiêu Trần quỷ lại muốn bổ tên này.
"Ngươi đứa nhỏ này." Thanh đồng vương tọa bất lực nói: "Ngươi ngồi dậy đi, ta là ý chí của đại vũ trụ, ta đã ngưng tụ vô số Đạo mà ngươi không có ở đây. Đây là cơ hội duy nhất của ngươi để chống lại chủ của dị vực. "

Bình Luận

0 Thảo luận