Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

Đại Đế Chui Ra Từ Trong Mộ

Chương 1769: Lão A Công

Ngày cập nhật : 2025-09-10 15:17:27
Tiêu Trần gật đầu, như vậy cũng tốt, đại sơn quỷ Lục Liễu rất quen thuộc Bất Quy Lộ, có bọn họ mở đường có lẽ sẽ không như mình, cứ đâm đầu vào mấy nhân vật khủng bố.
Tiêu Trần dặn dò những tu sĩ kia hai câu, theo A Công rời khỏi nơi này.
Tu sĩ ở lại, từng người lạnh run, chỉ hy vọng đợi người mở đường trong miệng Tiêu Trần mau tới.
Thế nhưng cho đến khi Tiêu Trần rời đi bọn họ cũng không hỏi tên hắn, thậm chí ngay cả lời cảm ơn cũng không có nói một câu.
Bất Quy sơn vẫn như cũ, vô biên vô hạn nằm ngang ở giữa Bất Quy Lộ, chia Bất Quy Lộ ra làm hai đoạn trước sau.
Thật ra Tiêu Trần có chút ngạc nhiên, Bất Quy sơn này rốt cuộc cất dấu bao nhiêu sơn quỷ, lấy số lượng mình biết, những thứ sơn quỷ đó đi ra ngoài, e rằng có thể san bằng bất kỳ thế lực nào trong tinh không
Tiêu Trần và A Công mới xuất hiện ở trước Bất Quy sơn, Bất Quy sơn liên miên bất tuyệt bắt đầu xao động.
Từng tiếng rít liên tục vang lên ở giữa núi rừng, vô cùng náo nhiệt, từng cơn nước lũ từ sơn quỷ tạo thành từ các nơi dâng tới bên Tiêu Trần, cực kỳ hùng tráng.
Đương nhiên Tiêu Trần biết, không phải những sơn quỷ này hoan nghênh mình, bọn họ chỉ tới để đón tiểu công chúa Bất Quy sơn, Lưu Tô Minh Nguyệt.
Một quái nhân da xanh biếc đột nhiên xuất hiện ở trước mặt Tiêu Trần, vẻ mặt giận dữ nhìn Tiêu Trần.
Người này không ai khác, chính là Lục Liễu đại nhân đã từng bị Tiêu Trần lừa đi ba chiếc lá.
"Còn biết trở về à!" Lục Liễu âm dương quái khí nói một câu.
"Ồ, còn phá Vô Chỉ Cảnh vào ngụy Đế rồi ha, ghê thật." Tiêu Trần cũng âm dương quái khí trả lời một câu.
Lục Liễu nghe mà cứ giật mí mắt, thằng nhãi này rõ ràng đang giễu cợt mình đây mà.
"Lục Liễu thúc thúc." Thấy Lục Liễu, Lưu Tô Minh Nguyệt vỗ cái cánh nhỏ, nhảy đến trên vai Lục Liễu, vui vẻ kéo khuôn mặt sáng xanh của Lục Liễu.
Nhìn thấy Lưu Tô Minh Nguyệt, Lục Liễu cũng lười cãi cọ với Tiêu Trần, cẩn thận nâng Lưu Tô Minh Nguyệt ở trong bàn tay, nhìn lên nhìn một chút, mỉm cười như người cha già.
"Không tệ không tệ, lên cân, cơ thể cũng khá." Lục Liễu thoả mãn gật đầu.
"Cứ theo cách ăn của con bé kia, không thành con heo đã là chuyện tốt rồi." Tiêu Trần nói thầm ở trong lòng.
"Lục Liễu, dẫn người đi mở đường." A Công nhớ những tu sĩ kia, bắt đầu dặn dò.
Lục Liễu cũng không cự tuyệt, sau khi nghe xong thì gật đầu, dẫn Lưu Tô Minh Nguyệt rời khỏi nơi này.
"Đại đế ca ca, em đi ra ngoài chơi một chút được không?" Lưu Tô Minh Nguyệt ngồi trên vai Lục Liễu, quơ tay nhỏ mập mạp với Tiêu Trần.
"Đi đi, đi đi." Tiêu Trần vui vẻ gật đầu.
Ở Bất Quy sơn Tiêu Trần không lo lắng nhất chính là sự an toàn của Lưu Tô Minh Nguyệt, ở chỗ này nếu ai dám làm cho cô bé kia rơi cọng lông, đoán chừng sẽ bị vô số sơn quỷ xé thành mảnh nhỏ.
"A Công, Bất Quy sơn này rốt cuộc có bao nhiêu sơn quỷ?" Tiêu Trần nhìn Lục Liễu dẫn một nước lũ không nhìn thấy bờ rời khỏi Bất Quy sơn, có chút hiếu kỳ hỏi.
A Công lắc đầu: "Không rõ lắm, Bất Quy sơn rất lớn, thống kê không được, thế nhưng thống lĩnh giống như Lục Liễu thì có khoảng hai mươi người."
"Hai mươi." Tiêu Trần vừa nghe mấy chữ này cũng phải hoảng sợ.
Lục Liễu chính là ngụy Đế, nói cách khác ở Bất Quy sơn này ít nhất hai mươi vị ngụy Đế, mẹ nó đây cũng quá kinh khủng đi!
Phải biết rằng, trong tinh không, tinh cầu chỉ cần có một vị ngụy Đế sinh ra thì đã có thể xưng là đại thế giới.
Nói cách khác, Bất Quy sơn tương đương ít nhất với hai mươi đại thế giới, hoặc có thể nhiều hơn.
Trước đây Tiêu Trần không có chú ý tới, hiện tại hiểu rõ mới biết được, Bất Quy sơn lại có thể cất dấu một thế lực kinh khủng như vậy.
"Cùng đi uống chén trà!" A Công nhìn Tiêu Trần, nhẹ nhàng gật đầu hỏi.
"Tốt." Tiêu Trần dĩ nhiên không có lý do cự tuyệt.
Trong một sơn cốc phong cảnh tuyệt hảo, Tiêu Trần và A Công ngồi đối diện nhau, khói của nước trà bốc hơi, càng thêm vài phần ý xuất trần.
"A Công, vừa rồi khô lâu kia là người quen biết cũ của ngài?" Tiêu Trần tò mò hỏi.
A Công gật đầu, có chút buồn bã nói: "Lâu rồi, cũng già, tôi đều sắp không nhớ ra được tên của cậu ta rồi."
A Công nhìn khói lơ lửng, từ từ hồi tưởng lại, một lúc lâu mới chậm rãi nói.
"Cậu ta tên Vô Thiên, đã từng là một thống lĩnh dưới trướng sơn thần đại nhân, ngã xuống ở trong trận đại chiến đó, chôn xương nơi này."
Tiêu Trần biết, trận đại chiến mà A Công nói kia ứng với thời kì Hỗn Độn, trận chiến giữa chúng thần và dị vực.
A Công bưng chén trà làm bằng trúc lên, nhẹ nhàng nhấp một ngụm, tiếp tục nói: "Gần đây Bất Quy sơn luôn xuất hiện những khí tức đó, đây cũng là nguyên nhân dẫn tới hài cốt Vô Thiên bạo khởi."
"Ôi." A Công thở dài, "Chết cũng không được yên thân, tội gì tới tai."

Bình Luận

0 Thảo luận