Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

Đại Đế Chui Ra Từ Trong Mộ

Chương 1321: Cam Đường đáng thương

Ngày cập nhật : 2025-09-10 15:15:32
Lúc này, đám người xem náo nhiệt có vẻ kích động, từng người một nói: "Đánh chết đám ngoại tộc này đi."
Tiêu Trần càng ngày càng ngu người, cho dù mấy đứa nhỏ có tham ăn lấy cái gì đó, thì cũng không thể đánh chết chứ!
Tiêu Trần nhìn đội tuần tra đang xem náo nhiệt.
Những tên này cũng chẳng thèm quan tâm, bộ dáng như thể đánh chết rồi thì ông mày đi nhặt xác giúp vậy.
"Hehe, rất chi là thú vị!"
Tiêu Trần hớn hở quát: "Nhường đường một chút cho ông."
Đầu ngõ ồn ào lập tức yên tĩnh, một đám người đang xem náo nhiệt đều quay đầu nhìn chằm chằm Tiêu Trần.
"Nhìn cái gì mà nhìn, nhìn cái con c* c. Chưa từng thấy trai đẹp bao giờ à!" Tiêu Trần vừa mở miệng đã phun ra hết lời thô tục này đến lời tục khác, khiến mọi người trong nháy mắt ngây người tại chỗ.
Chưa kể Tiêu Trần còn là Nhân tộc, ở địa bàn của Yêu tộc mà lại kiêu ngạo đến thế.
Ngay cả khi là một nam nhân, ban ngày ban mặt, hành vi chửi thề hết lần này đến lần khác thực sự rất vô liêm sỉ.
Chỉ là, dáng vẻ không chút sợ hãi của Tiêu Trần rõ ràng đã khiến đám người này kinh hãi.
"Tránh ra tí cái coi." Tiêu Trần đẩy nữ yêu đang cản trước mặt mình ra, nghênh ngang bước vào.
Đội tuần tra bên cạnh nhìn cảnh tượng này với vẻ mặt chế giễu.
"Hừ, thằng này là ai vậy? Sao tôi chưa nhìn thấy hắn bao giờ?"
"Ai mà biết, có lẽ là Hàn đại nhân mang về đấy!"
"Phi, lại còn đại nhân, nếu không phải tu vi của cô ta cao, Tuyết Quốc đã sớm đuổi cô ta ra ngoài rồi."
"Mày nhỏ giọng tí đi. Mặc dù hiện tại Hàn đại nhân không có binh quyền, nhưng một số thân vệ trước đây của cô ta vẫn đang nhậm chức trong quân đội đấy. Lỡ như bị nghe thấy, lúc đó mày sẽ không dễ chịu đâu."
"Haha"
Tiêu Trần gạt đám người sang một bên, đi vào trong, nhìn thấy Cam Đường đang ôm một cô bé ú nu, không ngừng nói lời van xin với một mụ béo.
Cơ thể mụ béo không to gấp ba Cam Đường.
Mụ béo giơ lòng bàn tay to như một cái quạt hương bồ, quật về phía đầu của Cam Đường.
"Tuổi nhỏ mà không chịu học tốt, quả là chủ nào tớ nấy mà."
"Ba~"
Cái tát đó tát mạnh vào mặt Cam Đường, đánh cho cơ thể nhỏ bé của Cam Đường bay thẳng ra ngoài, làm đổ một sạp hàng bên cạnh.
Khi chủ sạp hàng nhìn thấy, anh ta cầm chiếc ghế dài đập mạnh vào người Cam Đường đang ngã, chiếc ghế vỡ tan tành.
Thân hình nhỏ bé của Cam Đường không thể gượng dậy sau hai cú đánh này, chỉ có thể ôm chặt đứa bé gái trong ngực bảo vệ dưới thân thể mình.
Bé gái há hốc mồm, nước mắt chảy ào ào, nhưng không phát ra chút âm thanh nào, có lẽ là bị câm.
Tiêu Trần nhíu mày, đây là định đánh chết luôn à? Thù cỡ nào? Hận cỡ nào chứ?
Lúc này, mấy đứa nhỏ xung quanh Tiêu Trần vọt tới, chắn trước người Cam Đường bằng thân hình nhỏ bé của chúng.
"Mấy thằng ăn hại, vừa nãy để cho tụi mày chạy trốn, bây giờ còn dám trở về."
Mụ béo kéo thân hình ục ịch lao tới kèm theo một cái tát trời giáng.
"Đánh chết đám súc sinh này đi."
Một nhóm người xem náo nhiệt cổ vũ mụ béo.
Mụ béo mặt mày hớn hở dường như giờ phút này mụ đã trở thành một đại anh hùng vì dân trừ hại.
Nhìn trọng tải mụ béo kia, Cam Đường dùng chút sức lực còn lại đè hai đứa nhỏ trước người mình vào dưới thân.
Mụ béo cũng không chọn, giơ bàn tay thô tát cho Cam Đường mấy cái tát trời giáng.
Mấy đứa nhỏ nhìn dáng vẻ dữ tợn của mụ béo, sợ hãi đến mức bật khóc.
Cái mũ rộng vành của Cam Đường bị đánh bay ra, lộ ra khuôn mặt đầy bướu thịt, đám người xung quanh lại xôn xao một trận, có người còn khoa trương nôn thốc nôn tháo.
So với việc bị đánh tàn nhẫn, có lẽ loại chuyện này càng khiến Cam Đường tổn thương nhiều hơn.
Cam Đường lấy tay áo che mặt, vươn tay về phía cái mũ rộng vành rơi xuống một bên.
"Yo, trưởng thành thế này mà còn sợ người khác nhìn thấy à."
Như thể vừa khám phá ra một thế giới mới, mụ béo kéo thẳng tóc của Cam Đường, kéo cô vào trung tâm đám đông đang vây quanh.
"Không, cầu xin bà, đừng mà."
Cam Đường lấy tay che mặt, không ngừng van xin.
"Sao lớn thành vậy hay thế, trông ghê tởm quá đi!"
"Có lẽ kiếp trước đã làm rất nhiều chuyện xấu nên kiếp này gặp báo ứng đó."
"Chậc chậc, nếu nửa đêm đi ra ngoài sẽ đáng sợ đến mức nào chứ?"
Những lời ác độc cố ý nói ra xung quanh như những cây gai đâm thẳng vào tim Cam Đường.
Mụ béo vẻ mặt vui vẻ, vì cuối cùng mụ cũng tìm được người xấu xí hơn mình, điều này khiến mụ hả hê lắm, thoải mái hơn là ăn quả nhân sâm nữa.
Tiêu Trần lấy ra một nắm hạt dưa, vừa cắn vừa làm quần chúng ăn dưa.
Lưu Tô Minh Nguyệt nằm ở trên ngực Tiêu Trần, lộ ra cái đầu nhỏ chảy nước miếng, đưa bàn tay nhỏ bé ra.
Tiêu Trần liếc mắt, thả hai hạt dưa đáng thương vào tay con bé, Lưu Tô Minh Nguyệt tức giận cào vào Tiêu Trần.

Bình Luận

0 Thảo luận