Lão đạo ưu sầu: "Điều tra rồi, lão đạo thậm chí còn đi qua đại thế giới khác, lật xem sách cổ, thế nhưng không thu hoạch được gì, loại sinh vật dị vực này, không có bất kỳ ghi chép nào."
"Có thể tra được mới là lạ." Tiêu Trần duỗi người.
Nghe lời này, lão đạo vẻ mặt vui vẻ, nghe ý đó có vẻ Tiêu Trần biết lai lịch của những sinh vật này.
"Công tử hình như biết điều gì đó?" Giọng của lão đạo có chút run rẩy, rất là kích động.
Điều này cũng không thể trách ông ta, bởi vì mấy trăm năm qua, lỗ thủng lớn như thế khiến cho ông ta ăn ngủ không yên.
Nếu như tùy ý lỗ thủng mở rộng tiếp, e rằng toàn bộ Đạo Nhất đại thế giới sẽ không còn.
Tiêu Trần nghe câu hỏi của lão đạo, nhẹ nhàng gật đầu: "Căn cứ vào khí tức tôi cảm nhận được lúc trước, cái thứ này tôi ngược lại đã gặp qua mấy lần."
Thấy Tiêu Trần gật đầu, lão đạo nhướng mày vui mừng, quả nhiên trời không tuyệt đường người.
Thế nhưng Tiêu Trần lại lập tức lắc đầu, sắc mặt có chút âm trầm: "Nói cho ông biết một tin tức xấu, mấy thứ này căn bản không phải một ngụy Đế như ông có thể giải quyết."
Nhìn sắc mặt âm trầm kia của Tiêu Trần, trán của lão đạo chảy ra tầng mồ hôi mịn, có lẽ tình hình nghiêm trọng hơn mình nghĩ nhiều.
"Công tử, có thể báo cho biết, sinh vật dị vực này, rốt cuộc là đến từ nơi nào hay không?" Lão đạo lo lắng hỏi.
Tiêu Trần lắc đầu: "Tôi cũng không biết."
Nghe lời này, tất cả mọi người ngu ngơ.
Tiêu Trần nói tiếp: "Tôi đã từng gặp phải sinh vật có hơi thở tương tự, mà thực lực của bọn nó đều ở cấp Đế."
Sinh vật cấp Đế Tiêu Trần từng gặp trong đời, ngoại trừ đám gà mờ chủ gì kia ra, cũng chỉ có đám sinh linh Bạo Thực đến từ lĩnh vực không biết kia.
Đây cũng là nguyên nhân mà Tiêu Trần lo lắng, cứ như vậy, sinh vật ở lĩnh vực thần bí, e rằng đã đưa tay tới tinh không này.
Cái này phải sớm hơn đại kiếp mà nhóc lơ mơ tính rất nhiều.
"Khụ khụ."
Lão đạo sợ đến suýt chút nữa bị sặc chết, thế nhưng cũng có chút khó hiểu: "Thế nhưng công tử, sinh vật xuất hiện trên thương khung của Đạo Nhất đại thế giới, thực lực đều ở tầm khoảng cảnh giới Yên Diệt."
"Chắc là một ít tạp binh, hoặc là bộ đội tiên phong." Tiêu Trần gật đầu.
Lão đạo than thở thật dài, trong nháy mắt tinh khí thần cả người đều giống như biến mất.
Tiêu Trần trợn trắng mắt: "Lão già ông thở dài cũng vô ích, với tình hình hiện tại, tôi chắc chắn không giải quyết được vấn đề của các ông, ông nghĩ ra biện pháp gì tốt chưa?"
Lão đạo trầm ngâm một chút nói: "Mấy trăm năm qua, lão đạo sử dụng thần thông tạm thời che lấp lỗ thủng kia, thế nhưng gần đây bên kia lỗ thủng càng ngày càng xao động, cứ che như thế đã không còn là biện pháp nữa rồi."
"Lão đạo chuẩn bị vá trời."
Một lời kinh người, vá trời?
Đây là người si nói mộng, vẫn là trong lòng đã có dự tính?
Mắt của Tiêu Trần bỗng nhiên chớp chớp, vừa nghe đến hai chữ bổ thiên này, Tiêu Trần lập tức nghĩ tới truyền thuyết Nữ Oa vá trời trên Địa Cầu.
Câu chuyện Nữ Oa vá trời, có lẽ là người Hoa đều đã nghe qua.
Ở thời xa xưa, Hỏa Thần Chúc Dung và Thuỷ Thần Cộng Công đánh nhau, Cộng Công vô ý đụng ngã cây cột chống đỡ Bất Chu Sơn, trời sập xuống một nửa, đập ra rất nhiều lỗ thủng, vỡ luôn cả đất, hồng thủy trên đất và nước Thiên Hà không ngừng chảy xuống, gây ra cho địa cầu lũ lụt, biển lửa, tai hoạ không ngừng.
Nữ Oa vì giải cứu nhân loại, quyết định lấy đá vá trời, dùng đá ngũ sắc để vá trời lại, lại dùng bốn cái chân của thần quy Đông Hải để chống trời xanh.
Mắt thấy sắp vá trời xong, lại phát hiện đá ngũ sắc không đủ dùng, Nữ Oa từ bi quyết định hi sinh tính mạng của mình, dùng thân thể lấp đầy lỗ lớn trên bầu trời, trải qua mấy lần nỗ lực, Nữ Oa cuối cùng cũng vá xong, trong thiên địa khôi phục lại sự yên tĩnh, tất cả sinh vật cũng đều sinh cơ bừng bừng sống ở trên mặt đất.
Đương nhiên đây chỉ là một truyền thuyết, thế nhưng Tiêu Trần rõ ràng biết muốn vá được cái lỗ trên trời kia, cần thực lực rất mạnh, cái này dính đến thần thông đỉnh cấp nứt vơ hư không.
Tiêu Trần đã từng gặp qua Hỏa Thần Chúc Dung, căn cứ theo thực lực của bọn họ, Tiêu Trần không cho rằng bọn họ có thể phá vỡ hư không.
Nói cách khác, tại thời đại Thái Cổ vô tận, sự tích Nữ Oa vá trời, khả năng có ẩn tình khác.
Thậm chí Tiêu Trần có thể suy đoán, là có sinh vật dị vực xâm lấn, đại thần Thượng Cổ rơi vào đường cùng, chỉ có dùng tới phương pháp vá trời.
Hơn nữa chuyện này xảy ra trên Địa Cầu, nói cách khác, bí mật của Địa Cầu sợ rằng là vượt xa dự liệu.
Tiêu Trần hứng thú hỏi: "Ông lấy cái gì để vá?"
"Đá vá trời." Lão đạo bất đắc dĩ lắc đầu.
"Đá vá trời?" Tiêu Trần có chút ngạc nhiên, chẳng lẽ thật sự có tài liệu vá trời?
Bình Luận
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
0 Thảo luận