Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

Đại Đế Chui Ra Từ Trong Mộ

Chương 1958: Yêu cô chết mất (2)

Ngày cập nhật : 2025-09-10 15:18:08
Cầm thanh trường đao huyết sắc, một sự bá đạo không thể nào miêu tả được lướt qua như một cơn cuồng phong cuốn hết đi đám lá vàng rơi rụng.
Toàn bộ thiên địa màu đỏ sẫm lúc này dường như đã mất đi màu sắc của nó, chỉ còn lại một người và một đao này.
"Cậu quá mạnh mẽ, tôi quyết định giết cậu." Nho Sinh cảm nhận được khí tức bá đạo tao đéo cần biết mày là ai của Tiêu Trần, vẻ mặt cực kỳ lạnh lẽo.
Một chiếc quạt xếp xuất hiện trong tay Nho Sinh, nhẹ nhàng mở ra.
Khoảnh khắc tiếp theo, phong vân trong thiên địa biến hóa kỳ lạ, từng tiếng nổ rung trời vang lên giữa thiên địa.
"Uỳnh! Uỳnh!"
Toàn bộ đại địa của thế giới đỏ sẫm bị nứt ra từ trung tâm, dưới khe hở khổng lồ là một thế giới đen như mực.
Vô số con mắt đỏ tươi đã mở ra trong thế giới đen như mực đó.
Khí tức bạo ngược, tàn khốc, áp lực và điên cuồng tuôn ra như một cơn lốc xoáy.
"Đây là nơi sâu nhất của địa ngục Đại Hắc Ám, nơi phong ấn vô số yêu ma quỷ quái, cậu có đủ sức lấy một giết vạn người không?"
Nho Sinh lắc nhẹ chiếc quạt xếp, cơ thể Nho Sinh từ từ tách rời ra.
Cơ thể bị tách rời của Nho Sinh hóa thành vô số ký sinh trùng hình sợi nhão nhão dính dính, nhảy vào trong thế giới tối đen như mực kia.
Khi Nho Sinh nhảy xuống khe hở, thiên địa chìm vào im lặng chết chóc, nhưng Tiêu Trần biết đây chỉ là sự yên tĩnh trước giông tố mà thôi.
"Grào..."
Một tiếng gào thét kinh khủng đã phá vỡ sự im lặng chết chóc đầu tiên, một con yêu thú cực lớn phá tan thế giới tối đen như mực, đi đến mặt đất.
Yêu thú có hai đầu bốn tay, hai đầu của nó một cái vui một cái buồn, bốn tay cầm những thần khí khác nhau, khí thế mạnh mẽ như vậy hẳn là siêu cấp đại năng Thập Tam Cảnh.
"Sát La cắn nuốt một châu, phạm phải tội ác tày trời, bị phong ấn trong địa ngục Đại Hắc Án 35 triệu năm."
Thanh âm của của Nho Sinh vậy mà lại phát ra từ miệng yêu thú, rõ ràng thứ gọi là Sát La này đã bị ký sinh.
Thực lực của thằng cháu trai này không khác gì mở hack, một cường giả cấp bậc này mà nói ký sinh liền bị ký sinh thì thật không hợp lý tí nào.
Chưa nói đến những thứ khác, nếu tên này một mình đi đến phiến tinh không của chính mình, chỉ sợ sẽ đem đến tai họa mang tính hủy diệt.
"Món khai vị, nếm thử trước đi." Thanh âm lạnh lùng của Nho Sinh vang lên.
Sau đó Sát La bắt đầu tấn công.
Thần khí trên bốn cánh tay đồng thời phun ra bốn màu sắc khác nhau, bốn màu này hội tụ lại, bộc phát ra một lực lượng cực lớn, trực tiếp lật tung cả khoảng đất trống trong bán kính ngàn dặm.
Bốn thần khí của tên này, có lẽ là cùng tổ tông họ hàng, lại có thể kết hợp lại với nhau. Điều này khiến uy lực bộc phát tăng lên theo cấp số nhân.
Tiêu Trần đặt đao ngang ngực, dưới sự bao bọc của sức mạnh khổng lồ này, hắn nhỏ bé như một chiếc thuyền lá cỏn con lênh đênh trong cuồng phong bão tố.
Khi lực lượng cuồng bạo gào thét sắp va chạm, Tiêu Trần bắt đầu chuyển động.
Đồng tử màu vàng kim đột nhiên giãn ra, thần quang màu vàng trên toàn thân xông thẳng lên trời.
Tiêu Trần cầm thanh đao bằng cả hai tay, thân trên hơi nghiêng sang một bên, mũi đao chỉa thẳng vào Sát La.
Nếu đã không thể sử dụng Thiên Chinh Quyết vậy thì chém giết giáp lá cà vậy. Đánh giáp lá cà cũng là sở trường của Tiêu Trần.
Đòn tấn công này của Sát La trông cực kỳ cuồng bạo, hơn nữa phạm vi bao trùm của nó cũng cực kỳ rộng lớn.
Nhưng cũng có nghĩa là ở phương thức tấn công này, sức mạnh không được tập trung, sẽ có những điểm bạc nhược yếu kém trong đòn tấn công.
Tiêu Trần nhắm mắt lại, lao về phía trước, để cho thanh trường đao huyết sắc mang theo chính mình.
Nếu không có thần thức và dị đồng hỗ trợ bản thân để phát hiện ra điểm yếu của đòn tấn công của Sát La, thì thanh đao chính là đồng bọn tốt nhất của chính mình.
Cho dù đó chỉ là một thanh đao tạm thời hóa thành từ Huyết Hà, Tiêu Trần vẫn tin tưởng vào nó, bởi vì Tiêu Trần là một đao khách rất thuần túy.
Đao khách, bất kể lúc nào, đều sẽ tin tưởng vào thanh đao của chính mình.
Trường đao huyết sắc ngân lên không ngớt, giống như cảm nhận được sự tin tưởng của chủ nhân, đem Tiêu Trần nhanh chóng xuyên thẳng qua sức mạnh cuồng bạo.
Lợi thế thân hình nhỏ bé được bộc lộ ra trong tình huống này, Tiêu Trần bị trường đao huyết sắc mang theo, giống như con cá thoải mái vẫy vùng biển rộng, chính xác tránh khỏi khu vực nguy hiểm.
Nụ cười trên khóe miệng Sát La không kéo dài lâu.
Khi Tiêu Trần giống như thần binh từ trên trời rơi xuống, mang theo thần khí bộc phát trong ánh sáng rực rỡ lao ra ngoài, Sát La biết đây không phải là chơi nữa.
Tiêu Trần đang ở trên không trung, tay phải xoay trường đao huyết sắc ra sau lưng, đây là cách tốt nhất để phát huy lực lượng.

Bình Luận

0 Thảo luận