Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

Đại Đế Chui Ra Từ Trong Mộ

Chương 1138: Người không biết xấu hổ

Ngày cập nhật : 2025-09-10 15:15:32
Một đám nhị thế tổ gan lớn trực tiếp đến hẹn Lãnh Tiểu Lộ.
Lãnh Tiểu Lộ bất an nhìn Tiêu Trần, ở địa ngục lâu như vậy, cậu ta chưa bao giờ gặp phải tình huống này.
Tiêu Trần vui vẻ nhìn, nếu như đám nhị thế tổ này biết Lãnh Tiểu Lộ là con trai, không biết biểu hiện sẽ như thế nào.
Nhìn thấy Tiêu Trần không giúp mình giải vây, lại còn cười ngây ngô ở đó.
Lãnh Tiểu Lộ nhanh chóng đỏ bừng cả mặt, vò vò đầu.
Vẻ ngoài ngượng ngùng này quả thực muốn mạng già của mấy người chung quanh mà.
"Gặp được em là chuyện bất ngờ đẹp nhất trong cuộc đời anh."
"Tới tận bây giờ anh chưa từng nghĩ rằng hôm nay anh sẽ gặp được em, dù anh hơn em vài tuổi nhưng chúng ta giống nhau đến kinh ngạc, cả về tính cách lẫn sở thích, cách thổ lộ tấm lòng, tâm linh ăn ý khiến cho chúng ta trở thành những người thích hợp với nhau nhất."
...
Những lời tâm tình buồn nôn thốt ra, khiến ngực Tiêu Trần khó chịu, suýt nữa phun ra một ngụm máu, bây giờ đám học sinh này rãnh rỗi lắm à?
"Cút hết đi." Tiêu Trần nắm tay Lãnh Tiểu Lộ đi về phía học viện.
Cảm nhận được độ ấm trong tay của Tiêu Trần, Lãnh Tiểu Lộ rất vui.
"Đệch mợ, lại là cậu?"
Các học sinh nhận ra Tiêu Trần, nhìn đến nổi có thể chọc hắn thành tổ ong vò vẽ.
Hai nữ thần của học viện họ, hiệu trưởng và cô Tiêu đều không minh bạch với tên này.
Bây giờ người như thần tiên này hình như cũng có quan hệ với tên này nốt.
Hơn nữa nhìn vẻ ngoài ngọt ngào của tiên tử, chỉ sợ mối quan hệ giữa hai người không tầm thường.
"Tôi muốn thách đấu với cậu, đồ cặn bã, một chân đạp ba chiếc thuyền."
"Cùng nhau lên luôn, nói đạo nghĩa giang hồ với tên cặn bã này làm gì chứ?"
Nhìn các học sinh xúc động, mí mắt Tiêu Trần giật giật, hắn bắt Lưu Tô Minh Nguyệt đang ngủ ngon lành trong ngực mình ra.
"Ông đây một chân đạp bốn thuyền đấy, đây là vợ bé nhỏ của tôi."
Lưu Tô Minh Nguyệt còn chưa tỉnh ngủ, tức giận cắn một cái vào tay Tiêu Trần.
"Ui da, em là chó à?" Tiêu Trần đau đớn nhảy dựng lên.
Lúc này, Cẩu Đản và Tiêu Mạn Ngữ bước ra khỏi học viện.
Nhìn cánh cổng ồn ào, Cẩu Đản cau mày.
Tiêu Trần nhìn thấy Cẩu Đản, tinh thần tỉnh táo ngay lập tức: "Bé con, mấy học sinh này của con rãnh rỗi đến nhức cả bi nè!"
Cẩu Đản có chút tức giận, học viện là do chính mình quản lý, nếu ba ba không hài lòng, chẳng phải chứng minh mình không có năng lực sao?
"Bắt đầu từ ngày mai, tất cả các lớp, thời gian tiến vào tiểu động thiên tu hành tăng gấp đôi."
Cẩu Đản đưa ra chỉ thị ngay tại chỗ, cả đám đệ cự đều nhăn nhó như thể vừa ăn phải sh* t.
Đến tiểu động thiên là phải dốc sức liều mạng đi đánh quái, hoàn toàn ngăn cách với thế giới phồn hoa này.
Vốn mười ngày một tháng đã đủ chết người rồi, nhưng bây giờ lên đến hai mươi ngày.
Nhìn biểu hiện của một đám học sinh, Tiêu Trần không khỏi cảm thấy thoải mái.
Nhìn thấy bộ dạng tiện của Tiêu Trần, cả đám học sinh đều nghiến răng nghiến lợi.
"Tiểu bạch kiểm."
"Đồ đàn ông ăn cơm mềm."
...
"Ghen ghét, trần trụi ghen ghét." Tiêu Trần nghe thấy những cách gọi này, không hề hổ thẹn mà còn tự hào.
Người không biết xấu hổ, vô địch thiên hạ, mấy lời này xem ra không có lửa thì sao có khói.
Tiêu Trần đưa Thác Bạt Hàn và cô gái xuống khỏi cổng trường.
Đám học sinh nhìn thấy hành động này tròng mắt thiếu chút nữa rớt ra ngoài.
Ban đầu ai cũng đoán già đoán non xem ai là người đã treo hai "đại thần" này trước cổng học viện, nhưng giờ hình như đã có câu trả lời.
Chỉ là người trước mặt này hoàn toàn là một người bình thường.
Làm sao có thể treo được Thác Bạt Hàn và Vân Yến, hai người nổi bật của học viện lên cổng được.
Nhất định trong tay hắn có hai sợi dây thừng.
Mọi người luôn không muốn thừa nhận một chuyện, ví dụ như người khác giỏi hơn mình.
Cô gái vừa được đặt xuống đã bụm mặt bỏ chạy.
Chuyện mất mặt này ném đến bà ngoại luôn rồi, bị chụp rất nhiều ảnh, có lẽ bây giờ đang lan truyền trên mạng.
Về phần Thác Bạt Hàn, hắn ta nhìn Tiêu Trần với vẻ sùng bái, muốn đến gần nhưng lại không dám.
Sau khi đặt hai kẻ xui xẻo này xuống, Tiêu Trần đưa mấy người về nhà.
Tiêu Trần quyết định về nhà ăn cơm tối trước, sau đó suốt đêm đến thủ đô tìm Võ Vô Địch đầu thai.
Về phần làm gì sau khi tìm được, Tiêu Trần vẫn chưa nghĩ tới.
Kết quả là Tiêu Trần vừa đi chưa bao xa thì gặp bộ ba Vương Đa Đa.
Giờ thì hay rồi, người đã đông đủ, Tiêu Trần cũng đã hoàn toàn trở thành kẻ thù chung trong mắt nam nhân.
Mang theo mấy cô gái, cộng với Lãnh Tiểu Lộ cùng nhau về nhà.
Nhìn thấy một dàn mỹ nhân xinh đẹp, mẹ suýt nữa thì cười rách mặt.
Tiêu Chính Dương còn dạy cho Tiêu Trần một bài học, bảo Tiêu Trần đừng hoa tâm này nọ.
Tiêu Trần nghe mà đau đầu không thôi.
...

Bình Luận

0 Thảo luận