Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

Đại Đế Chui Ra Từ Trong Mộ

Chương 607: Là người bình thường lên tiếng (2)

Ngày cập nhật : 2025-09-10 15:08:21
Xi Vưu nghĩ thông suốt những lời này thì thở phào nhẹ nhõm, biết rằng bước ngoặt của sự việc chính là ở đây.
Nhân vật như vậy lại lên tiếng thay cho những sinh linh bình thường, bản thân Xi Vưu không làm được đến bước này.
Xi Vưu cúi người thật sâu trước Tiêu Trần, tự đáy lòng bội phục nói: "Tiêu tiên sinh đại nghĩa, thiên hạ chúng sinh thật có phúc. "
Tiêu Trần nhẹ gật đầu: "Cáo từ, tự giải quyết cho tốt."
Xi Vưu sững sờ trong giây lát, chuyện này đã kết thúc rồi à? Chỉ đơn giản như vậy thôi á?
Xi Vưu thực sự không thể hiểu nổi, hỏi: "Tiêu tiên sinh, tại sao không trực tiếp đến tìm ta, nói chuyện này cho ta nghe, mà lại... lại..."
Xi Vưu thực sự không dám nói những lời như "Đồ sát bộ lạc ta", vì sợ Tiêu Trần tức giận.
"Vô dụng. Từ trước đến nay, 'quy củ ngâm từ máu ra' này cũng chỉ là khẩu hiểu mà thôi." Tiêu Trần lạnh lùng nói.
Xi Vưu ngượng ngùng cười cười, nhưng trong nội tâm lại có nỗi khổ nói không nên lời.
Qua việc giết người lung tung này sức mạnh của Ma Thần tộc đã trực tiếp bị cắt mất 1/3.
Cứ như vậy sợ là sẽ gây ra một loạt phản ứng dây chuyền, đám gió chiều nào theo chiều ấy kia nhất định sẽ đảo hướng về phía Thiên Thần tộc.
Một số chủng tộc nhỏ nhìn thấy một màn này thì chỉ sợ vì sinh tồn mà cũng đảo hướng sang Thiên Thần tộc.
Cứ như vậy thì sức mạnh của Thiên Thần tộc sẽ nhanh chóng bành trướng. Nếu vòng luẩn quẩn này còn tiếp tục thì e là cuối cùng Thiên Thần tộc sẽ trở thành phe thống trị.
"Tổng thể thực lực của ngươi đã bị giảm đi bao nhiêu?" Tiêu Trần nhìn ra vẻ đắng chắt trên mặt Xi Vưu thì đã đoán ra nguyên nhân.
Dù sao hắn cũng từng trải qua chuyện như thế này rất nhiều.
"Một phần ba." Xi Vưu suy nghĩ một chút, vẫn thành thật trả lời.
"Ta sẽ giảm một phần ba sức mạnh của tất cả các chủng tộc lớn, bao gồm cả Nhân tộc và Yêu tộc."
Xi Vưu bị những lời này làm cho toát mồ hôi lạnh. Thực lực lớn đến mức nào mới dám nói ra những lời này chứ.
Tiêu Trần nói xong thì bóng người dần dần tiêu tán. Lúc này, chợt có một cục tròn vo lao về phía hắn.
Đừng nhìn Cổn Cổn mập ú nu như heo nái, thật ra động tác nhanh đến kinh người, trực tiếp tạo ra những tàn ảnh luôn.
"Hí!"
Có âm thanh thở hổn hển vang lên, nhưng muốn cản nó thì đã quá muộn rồi.
"Chít chít chít"
Cổn Cổn ôm chặt lấy đùi Tiêu Trần, ngốc ngốc manh manh nhìn Tiêu Trần, đôi tai gây họa không ngừng lay động. Khóe miệng khẽ nhếch giống như đang mỉm cười.
(ngốc manh: vừa ngốc vừa cute/ cute lạc lối.)
(ngốc manh: vừa ngốc vừa cute/ cute lạc lối.)
Có thể thấy nó rất thích Tiêu Trần.
Tiêu Trần không né tránh Cổn Cổn, ngược lại còn tò mò giật giật cái lỗ tai gây hoạ kia.
Đứa bé ở bên cạnh nhìn mà mắt nổi đầy sao lấp lánh.
Tiêu Trần nhìn Xi Vưu hỏi: "Nghe nói năm đó chiến bại là vì nó đã ôm chặt lấy chân của ngươi à?"
"Sao có thể thế được. Một cuộc chiến tầm cỡ như vậy sao có thể do một con gấu trúc quyết định được.... hắc hắc" Xi Vưu cười ngượng ngùng.
Tiêu Trần gật gật đầu, cơ thể hóa thành một làn sương đen mang theo đứa bé biến mất trong không trung.
Cổn Cổn nhìn khoảng không trước mặt, trong mắt toàn là vẻ mê mang
Xi Vưu mỉm cười nhìn Tiêu Trần rời đi nhưng lưng hắn ta cơ bản là đã ướt đẫm mồ hôi.
Xi Vưu biết nếu mình không hiểu được t ý nghĩa của câu nói đó thì kết cục hôm ngay chắc chắn là ngỏm củ tỏi
Vận mệnh của Ma Thần tộc nằm hết trong một câu nói. Cho dù là Xi Vưu thì cũng chưa từng trải qua hoàn cảnh thế này.
Xi Vưu nhìn Đại Tế Ti đã tỉnh lại, nói: "Lập tức đặt ra quy củ không ai được phép ra tay với người thường. Kẻ vi phạm giết không tha."
...
Ở một thành phố thuộc tỉnh X.
Đây là chỗ của Bách Tộc chiến thành.
Bách Tộc chiến thành, một cách đơn giản thì chỉ là căn cứ của đông đảo tán tu cùng các chủng tộc nhỏ khác mà thôi.
Ở trong đó có đủ loại chủng tộc khác nhau, yêu ma quỷ quái không thiếu một cái nào.
Những tán tu này từ trước đến nay luôn phóng khoáng không thích bị trói buộc, ngang ngược không chịu quản giáo, thậm chí nhiều người còn là phản bội bỏ trốn.
Ban đầu cuộc sống họ trôi qua rất là thoải mái tự do nhưng linh khí thiên địa khôi phục khiến rất nhiều thế lực quật khởi.
Đám người này không thể không tụ lại ôm nhau cho ấm, nếu không kết cục có lẽ se cực kỳ thảm.
Có thể nói, Bách Tộc chiến thành là thế lực đoàn kết nhất.
Bởi vì bọn họ biết rằng nếu bọn họ nhất trí đối ngoại thì sẽ nhanh chóng bị nuốt chửng.
Chẳng qua nói rằng Bách Tộc chiến thành là một nơi chứa đầy tội ác thì cũng không phải là quá lời. Bởi vì đủ loại sinh linh lẫn lộn trộn vào với nhau cùng chen chúc một chỗ, chắc chắn là sẽ không ngừng va chạm.
Bách Tộc chiến thành suốt ngày chiến hoả đốt trời, mùi máu tanh chưa bao giờ tản đi hết.

Bình Luận

0 Thảo luận