Bọn họ đứng từ xa nhìn khoảng không phía trên chợ đêm, vòng xoáy màu đen giống như cái nắp nồi bự chảng, che khuất toàn bộ tiểu trấn, thân hình khổng lồ của hắc hổ diệt thế đã lộ ra hơn phân nửa.
Sắc mặt của mọi người trắng bệch, rõ ràng là bị dọa sợ chết khiếp. E là cảnh tượng ngày hôm nay sẽ đổi mới nhận thức của giới tu hành.
Mà thiếu niên tạo ra tất cả mọi chuyện này, có thể sẽ bước lên thần đàn.
Lúc này, một tiếng hổ gầm kinh thiên động địa vang lên giữa trời đất, âm thanh giống như tiếng sấm, chấn động đến mức khu vực xung quanh ngọn núi không ngừng rung lắc.
Những khe hở cực lớn xuất hiện dưới chân núi, từng tảng đá lớn không ngừng lăn xuống, đập cho xung quanh biến thành một mảnh bừa bộn.
Những người còn đứng lại ở xung quanh đây thì trực tiếp bị âm thanh hổ gầm chấn động đến ngã ngửa, tai mũi không ngừng chảy máu.
Trong lòng tất cả mọi người đều cực kỳ hoảng sợ, cách xa thế này mà vẫn bị ảnh hưởng, vậy thì tiểu trấn ở ngay trung tâm nó sẽ có cảnh tượng thế nào chứ?
Không có ai dám dừng lại nữa, tất cả đều ba chân bốn cảng chạy cho thật nhanh.
Khi bọn họ rời khỏi đó, từng cơn gió lớn gào thét xuất hiện giữa đất trời.
Không phải như những gió bình thường không hình không dạng, những cơn gió này lại có màu đen mà mắt thường cũng có thể nhìn thấy được.
Gió đen cuồng bạo làm đại thụ bị nhổ tận gốc. Trong cơn gió đen này, nhà cửa ở tiểu trấn giống như tờ giấy mỏng không chịu nổi một kích, yếu ớt khiến người ta phải tuyệt vọng.
Cơn gió đen hoàn toàn bao trùm mười dặm quanh đây, giống như một con dao găm sắc bén, cắt xẻ tất cả những gì trong phạm vi nó bao phủ thành mảnh vụn
Con hắc hổ khổng lồ trên bầu trời hiện lên tư thế chuẩn bị cắn xé, cơ bắp toàn thân căng chặt đến muốn nổ tung, giống như lúc nào cũng có thể đập xuống, hoàn toàn hủy diệt khu vực này.
Tiêu Trần dạo chơi một vòng trong tiểu trấn, cơn gió đen thổi tới mảnh đất trống lúc trước.
Mèo con trên cổ áo hắn ngẩng đầu nhìn hắc hổ trên bầu trời, bị dọa tới run lẩy bẩy.
Tiêu Trần cưng chiều vuốt ve đầu của mèo con, một tia hắc khí bao bọc lấy mèo con, lúc này mới khiến nó không còn sợ hãi nữa.
Tiêu Trần giơ tay phải lên, nhẹ nhàng búng một cái với thứ trên không trung.
Một hình ảnh làm người ta không thể tưởng tượng nổi xuất hiện trên mảnh đất trống này.
Tất cả những người lúc trước chạy trốn đều trở về đây, đám người đông nghịt chen chúc đầy cả mảnh đất.
Có người vẫn còn vẫn trì tư thế chạy trốn, có người vẻ mặt ngơ ngác, cho đến khi có người phát ra tiếng kêu hoảng sợ thảm thiết, mọi người mới hiểu đã xảy ra chuyện gì.
Thế mà bọn họ lại trở về chỗ cũ, không thiếu một người nào.
Tiêu Trần đắc ý lắc lư đầu, đây chính là một chiêu nhỏ trong một mớ chiêu số cổ quái kỳ lạ của hắn.
Hạ ấn ký đánh dấu lên một nhân vật bất kỳ, sau đó trong khoảng cách nhất định, thời gian nhất định, có thể kéo người bị đánh dấu về lại chỗ cũ.
Vào thời điểm thực lực Tiêu Trần đang ở đỉnh phong đã từng thử qua, chỉ cần bị hắn đánh dấu, thì cho dù người đó có dùng súc địa thành thốn của Đạo gia, chạy đến chân trời góc biển cũng có thể kéo về.
Tiêu Trần chế ra những chiêu thức cổ quái kỳ lạ quý hiếm này chỉ thuần tuý để vui là chính, tuy chiêu này chẳng có tác dụng đếch gì, nhưng kết hợp với Thiên Chinh Quyết thì lại cực kỳ hợp cạ.
Thời gian chuẩn bị Hổ Phác Thiên Chinh quá dài, điều này làm cho vài kẻ có thể chạy ra khỏi phạm vi phá hoại, nhưng có chiêu này rồi thì Tiêu Trần không sợ bố con thằng nào chạy mất nữa, mày có chạy xa đến mấy thì cũng bị lôi về thôi.
Tiêu Trần đắc ý nói:
"Thế nào, chiêu này của tao cũng không tệ lắm, đúng không!"
Mọi người bị kéo về căn bản là không rảnh phản ứng lại Tiêu Trần đang dương dương đắc ý, bởi vì cơn gió đen kia đã cạo bọn họ sống không bằng chết.
Cơn gió đen giống như là âm sát quỷ khí trong truyền thuyết, thổi qua một cái là đủ cạo máu thịt của người ta ra.
Thậm chí có người bị cạo sạch thịt nửa bên mặt, lộ ra xương trắng âm u, dáng vẻ đáng sợ đến cực điểm, như là ác quỷ tu la bò ra từ địa ngục.
Lúc này, hắc hổ cực lớn trên bầu trời gào thét, bốn chân bắt đầu dâng lên cuồng phong màu đen, từ trên cao nhào xuống tiểu trấn.
Tựa như cự thú viễn cổ trong thần thoại truyền thuyết, thân hình nó dài đến mấy trăm trượng, mang đến tuyệt vọng vô biên cho mọi người.
Phản kháng trước con cự hổ này là buồn cười biết bao nhiêu.
Cự hổ bắt đầu gia tăng tốc độ, giống như sao băng vọt tới tiểu trấn.
Nhìn con hổ nhanh chóng đến gần, vẻ mặt Tiêu Trần bất ngờ, ngỡ ngàng, ngơ ngác và bật ngửa:
"Đù má, giả ngầu hơi quá đà rồi đó cha nội, sắp trượt con mẹ nó rồi kìa!"
Bóng dáng Tiêu Trần đột ngột phóng lên từ mặt đất, dùng tốc độ tên lửa chạy ra khỏi tiểu trấn.
...
Bình Luận
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
0 Thảo luận