Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

Đại Đế Chui Ra Từ Trong Mộ

Chương 2052: Đoàn kết

Ngày cập nhật : 2025-09-10 15:18:09
Nhưng khi hình ảnh của con Mắt Giám Sát hiện ra trước mặt, tất cả mọi người đều trợn tròn mắt.
Nhìn thấy một đoàn kỵ binh Thiết Giáp hạng nặng nối thành một đường đen dài vô biên kia, mặc dù chỉ qua gương cũng có thể cảm nhận được cảm giác áp bách hủy diệt kia.
Cho đến thời khắc này, mọi người mới biết bọn họ đang phải đối mặt với loại quái vật gì.
Bọn họ cũng hiểu tại sao Thanh Y lại nôn nóng và cảm giác nguy cơ nghiêm trọng đến vậy.
"Thôn Thiên Đại Đế."
Khi đại quân của Hạo Nhiên đại thế giới nhìn thấy Tiêu Trần ma tính, nhịn không được kinh hô lên.
Thôn Thiên Đại Đế được sinh ra ở Hạo Nhiên đại thế giới. Điều này đã khiến cho Hạo Nhiên đại thế giới có rất nhiều lợi ích. Số mệnh của Đại Đế đã khiến đại thế giới này trở thành thánh địa tu hành cường đại nhất.
Mỗi một tu sĩ sống trong Hạo Nhiên đại thế giới đều rất cảm ơn Tiêu Trần.
Hơn nữa mỗi tu sĩ bước ra khỏi Hạo Nhiên đại thế giới đều coi đây là niềm tự hào.
Khi nhìn thấy dáng vẻ một người lẻ loi trơ trọi của Tiêu Trần ma tính đứng một mình trước hàng rào, trong nội tâm các tu sĩ ở Hạo Nhiên đại thế giới đều tràn đầy xấu hổ.
"Trận chiến này không phải là trò đùa của trẻ con."
Vào lúc này, giọng nói của Thanh Y vang lên trong hư không, Thanh Y bước ra một bước đến trước gương.
Thanh Y vẻ mặt nghiêm túc, hét lên với phía dưới bằng tất cả sức lực của mình.
"Đây là cuộc chiến một mất một còn. Đây là cuộc chiến sinh tồn giữa hai vũ trụ. Không có đường lui, chúng ta chỉ có thể giành chiến thắng. Chỉ có chiến thắng, chúng ta mới có thể giữ được quê hương, thế hệ sau của chúng ta mới có thể bước đi trên tinh không này một cách an toàn."
"Không nên như vậy, không nên như vậy."
Thanh Y gầm lên, hung hăng chỉ vào tấm gương phía sau anh ta.
"Không nên để một mình Đại Đế chiến đấu anh dũng. Đây là trách nhiệm của chúng ta, chúng ta nhất định phải gánh vác."
Nghe tiếng gầm gần như gào thét của Thanh Y, đại quân bên dưới im bặt.
"Thanh Y đại nhân nếu không ai muốn đi trước, vậy để chúng ta đi trước đi!"
Mã Bạch Tàng dẫn đầu bước ra, cho dù là kỵ binh hạng nhẹ cũng chưa chắc không thể tấn công chính diện.
Việc đã đến nước này, Thanh Y đã không còn lựa chọn nào khác.
Câu nói của Tiêu Trần ma tính chống đỡ không được bao lâu, khiến cảm giác khủng hoảng của Thanh Y đã lên đến đỉnh điểm.
Thanh Y hiểu rằng không còn bất kỳ sự chậm trễ nào nữa, cho dù binh chủng nào thì cũng phải bắt đầu.
"Đại quân kỵ binh nhẹ của anh làm sao có thể xông lên tấn công trước tiên được. Trận tấn công đầu tiên đương nhiên phải là kỵ binh hạng nặng Hắc Thủy của Hạo Nhiên đại thế giới của tôi rồi."
Một ông lão có thân hình cao lớn nhưng có phần hơi gù lưng bước ra, chăm chú nhìn Tiêu Trần ma tính trên gương.
Phong Tam Kỳ, hiện tại là người lãnh đạo chính thức của Hạo Nhiên đại thế giới.
Hắn ta không thể phân biệt được sự khác biệt giữa nhân tính và ma tính. Khi Đại Đế vẫn còn ở Hạo Nhiên đại thế giới, Tiêu Trần nhân tính đã không ít lần dạy dỗ hắn ta.
Nhưng dù sao hắn ta vẫn còn sống, không phải à? Để cho hắn ta sống chính là sự nhân từ lớn nhất của Đại Đế.
Phong Tam Kỳ đã suy nghĩ thông suốt điều này từ lâu, bây giờ hắn ta muốn ra tiền tuyến, muốn sát cánh chiến đấu cùng Thôn Thiên Đại Đế.
Đây là vinh quang, vinh quang tối cao.
"Một triệu kỵ binh không phải hơi ít sao?" Một vị tướng quân mặc áo giáp màu đỏ đi ra.
Hỏa Thần trong Ngũ Hành đại thế giới, một vị thần linh trời sinh đất dưỡng.
"Không đủ, còn chưa đủ, nói đến tấn công, làm sao thiếu Phù Phong tộc của tôi được."
Một nữ tử mặc áo giáp màu bạc sáng rực bước ra, cô ta là tộc trưởng đương thời của Phù Phong tộc, là em gái của Mã Bạch Tàng, Mã Ngữ Lan.
Mã Ngữ Lan mặc áo giáp, tư thế hiên ngang, phụ nữ không thua đấng mày râu.
Mã Bạch Tàng nhìn em gái mình, môi mấp máy nhưng không nói gì.
Phù Phong tộc được sinh ra là vì chiến trường, không có lý do gì để ngăn cản cô ta cả.
"Nếu Phù Phong tộc đã đi, Lan Yên tộc của tôi đương nhiên cũng sẽ đi."
Một thiếu niên đứng lên, đại gia tộc này là kẻ thù truyền kiếp với Phù Phong tộc, vào thời khắc sinh tử mấu chốt này, đã buông xuống những ân oán nhỏ nhoi kia.
"Cùng nhau đánh đi, để sau này không bị người ta đâm cột sống mắng mỏ là cái đồ hèn nhát, chuyện này sẽ bị thằng cháu trai kia của tôi chê cười mất."
"Đúng vậy, bị người khác mắng sau lưng không có lỗ đít cảm giác không tốt lắm đâu..."
"Cùng nhau đánh đi, cùng nhau đánh đi, hahaha..."
Chẳng mấy chốc, rất nhiều đại thế giới cùng bắt tay nhau ra trận. Cho tới giờ phút này, hầu như tất cả các đại thế giới của Nhân tộc có kỵ binh hạng nặng đều đã đứng lên hết.
Đây là sự phức tạp của nhân tính.

Bình Luận

0 Thảo luận