"Đừng để cho bọn họ chôn cùng, không đáng, nếu muốn sau khi chết còn có cơ hội." Tiêu Trần rèn sắt khi còn nóng tiếp tục nói: "Mã Bạch Tàng cũng không phải là không đáng tin cậy như vậy, người trong bộ tộc Phù Phong, tóm lại là có chút bản lãnh."
Tướng quân giáp đen cúi đầu, sờ sờ bờm của ác mộng thiêu đốt, cuối cùng thở dài.
"Mà thôi."
Tiêu Trần thở phào nhẹ nhõm, may là tên này không phải là người cố chấp.
"Có yêu cầu gì, cậu cùng Mã Bạch Tàng thương lượng, chỉ càn không quá mức phận, cũng có thể đồng ý với cậu."
Tiêu Trần nói, thân ảnh lần nữa biến mất, thẳng đến phía Tây.
"Công tử không cần dài dòng, tôi nguyện ý quy thuận." Một nữ tử xinh đẹp, ngăn ở trước mặt Tiêu Trần, quay Tiêu Trần thản nhiên thi lễ một cái.
Tây Hải quỷ chủ, ở toàn bộ Minh Bộ đều rất có diễm danh.
Tây Hải quỷ chủ cúi đầu, khóe mắt len lén nghiêng mắt nhìn đi Tiêu Trần, cẩn thận chú ý đến nhất cử nhất động của Tiêu Trần.
Nhìn dộng tác nhỏ của Tây Vực quỷ chủ, Tiêu Trần nhíu mày, ngón trỏ phải lơ đãng run rẩy, cố nén sát ý trong lòng.
"Binh quyền giao ra, đại quân của cô thuộc sở hữu của thống lĩnh Mã Bạch Tàng." Điều kiện của Tiêu Trần hơi quá đáng.
Nữ tử nhếch mép một cái, cười có chút miễn cưỡng: "Vậy do đại nhân phân phó."
Tiêu Trần không thích nữ nhân này, làm cho cảm giác bụng dạ cực sâu.
Nhưng vừa không thể trực tiếp làm thịt, nếu như thuộc hạ nàng ta bị bắt đến, thực sự là cái được không bù đắp đủ cái mất.
"Làm đại quan có chuyện làm chuyện tham dự không tham dự quân vụ, có dị nghị không?" Tiêu Trần hỏi.
Tiêu Trần nhất định phải thừa dịp mình còn đang Minh Bộ, trực tiếp đem phụ nữ này cấp mất quyền lực, nếu như ở lại nàng ở quân đội, tuyệt đối là một viên bom hẹn giờ.
Tây Hải quỷ chủ sắc mặt tái nhợt, cắn cắn đỏ tươi môi, quay đầu lại nhìn mình đại quân, chung quy vẫn gật đầu.
Tiêu Trần thở phào nhẹ nhõm, loại nhân vật kiêu đó giải quyết dơn giản, cũng may chỉ có một Bắc Nguyệt quỷ chủ, không có nguyên khí thương tổn được Minh Bộ khác.
"Đi giao tiếp binh quyền, cho một mình ông thôi, đừng hơi xấu gì hết, không tự gánh lấy hậu quả."
Tiêu Trần nói rồi bóng dáng hóa thành vệt sáng, đi tới bên người Mã Bạch Tàng.
"Sự tình tôi giải quyết cho ông rồi, kế tiếp thì nhìn chính ông..."
Tiêu Trần hung hăng vỗ vai Mã Bạch Tàng, sau đó nói cụ thể chuyện của Nam Lĩnh quỷ chủ và Tây Hải quỷ chủ một lần.
Mã Bạch Tàng vẻ mặt nghiêm túc, không còn dán vẻ cà lơ phất phơ ấy, "Yên tâm, sau này mặt mũi của bộ tộc Phù Phong sẽ không mất mặt chỗ tôi nữa."
Tiêu Trần cười cười, người này nghiêm chỉnh lại, vẫn đủ đáng tin.
"Tôi còn muốn đi địa phương khác, nếu có vấn đề gì không giải quyết được, ông đi Địa Cầu tìm thần tính."
"Ông coi tôi không biết xấu hổ thật à?" Mã Bạch Tàng trợn trắng mắt: "Cái này còn làm không được, mẹ nó tôi đi tìm sợi mì treo cổ cho rồi."
"Ha ha!" Tiêu Trần ngoài cười nhưng trong không cười a một tiếng, đột nhiên lại nghĩ tới một chuyện: "Đúng rồi, còn có một chuyện, đưa chiến trận nhà họ Mã ông cho tôi."
"Ông thật là quá phận, đây chính là gốc rễ lập nghiệp của nhà họ Mã tôi, thứ lập tộc nói muốn thì muốn sao, mặt ông lớn quá nhờ."
Mã Bạch Tàng thì thầm trong miệng, trên tay lại lấy ra nhất khối ngọc giản đưa cho Tiêu Trần.
"Chúng ta chiến trường gặp lại." Tiêu Trần ôm quyền, một cước đạp phá không gian, biến mất ở Minh Bộ.
"Chiến trường gặp lại."
Mã Bạch Tàng cười rống lên.
"Hắn là ai?" Tây Hải quỷ chủ đi tới bên cạnh Mã Bạch Tàng, sát rất gần, Mã Bạch Tàng có thể ngửi dduojdwc mùi trên người nàng ta.
Nhìn tuyệt sắc bên người, Mã Bạch Tàng lạnh lùng nói: "Thế nhân đều gọi hắn là, Thôn Thiên Đại Đế."
Sắc mặt Tây Hải quỷ chủ âm tình bất định, cuối cùng chặt đứt chút niệm tưởng cuối cùng, giao hổ phù cho Mã Bạch Tàng.
"Lão nương quan phải lớn, làm ít chuyện, biết không?"
"Như ngươi mong muốn." Mã Bạch Tàng nắm hổ phù, gật đầu.
Xa xa, Nam Lĩnh quỷ chủ dừng lại đại quân, một mình suất lĩnh lấy lĩnh quân đại tướng đi tới trước mặt Mã Bạch Tàng.
Mã Bạch Tàng cười cười, đại thế cơ bản đã định.
...
"Đại nương biết nơi đó có lão Long không?" Ở một nơi tên là Thương Lam đại thế giới, Tiêu Trần như một tên ngu gặp người thì hỏi vấn đề này.
"Bị bệnh... à." Bác gái mua thức ăn nhìn Tiêu Trần, kéo dài thanh âm, gương mặt khinh bỉ.
"Bà mới bị bệnh á!" Tính tình Tiêu Trần táo bạo, thiếu chút nữa nhảy dựng lên tặng cho bác gái hai cú.
"Đồ điên." Thấy Tiêu Trần vẻ mặt không lành, bác gái hùng hùng hổ hổ dẫn theo đồ ăn đi.
"Đánh bà giờ." Tiêu Trần trợn trắng mắt, lại đi dạo khắp nơi.
Mục đích kế tiếp của Tiêu Trần là Long mộ.
Loại chủng tộc rồng ấy, binh sĩ nào ucngx có năng lực tác chiến cực kỳ mạnh mẽ, hơn nữa đa số Long tộc trời sinh kèm theo thuộc tính phá ma, đối với thứ lộn xộn trời sinh có sức chống cự, bọn họ nhất định phải tham chiến.
Bình Luận
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
0 Thảo luận