Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

Đại Đế Chui Ra Từ Trong Mộ

Chương 323: Thơm một cái (2)

Ngày cập nhật : 2025-09-10 15:06:43
Cô gái chạy đến trước người Ngục Long, cái mũi nhỏ không ngừng ngửi ngửi trước ngực Ngục Long.
Trái ngửi, phải ngửi, trông giống như một con chó nhỏ, vô cùng đáng yêu.
Ngục Long nhìn cô gái ngây thơ trong sáng trước mặt, cau mày, đây rõ ràng là một Hoa Yêu, tại sao lại giống con thú camera như thế.
Cô gái không hề biết suy nghĩ của Ngục long, tham lam hít lấy hương thơm trên người Ngục Long. Cuối cùng, thậm chí còn ghé sát vào mặt Ngục Long.
"Chụt!"
Nhân lúc Ngục Long không chú ý, cô gái đột nhiên thơm lên mặt Ngục Long một cái.
"Thơm quá đi!"
Sau khi thơm xong, cô gái chạm vào miệng mình, sau đó lại ghé đầu tới gần, dáng vẻ như muốn thơm một lần nữa.
Ngục Long sững sờ, Tiểu Hoa Yêu này bị điên rồi à?
Ngục Long thấy cái thơm thứ hai sắp rơi xuống, lập tức duỗi một ngón tay ra, giữ lấy gáy cô gái, khiến cho cô không thể tới gần mình.
Cô gái cũng gân cổ lên, cái gáy bị Ngục Long giữ lấy nhưng vẫn muốn ghé sát lại.
Một Hoa Yêu nhỏ bé như thế làm sao có thể đấu với Ngục Long được.
Cô gái dồn hết sức lực, khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ bừng, làm thế nào cũng không tiến thêm được nữa, cô sốt ruột múa máy chân tay, hai tay khua loạn trên không trung.
Một tay Ngục Long giữ lấy gáy của cô gái, tay kia hung hăng lau chỗ bị cô gái thơm, vẻ mặt ghét bỏ.
Nếu không phải trên đầu cô gái có khối số mệnh màu vàng kim sáng chói, có lẽ Ngục Long đã đánh chết cô rồi.
Tiêu Trần đi ra từ trong phòng, đúng lúc bắt gặp khung cảnh buồn cười này.
Hắn nhìn vẻ mặt ghét bỏ của Ngục Long, lại nhìn tiểu yêu quái đang khoa tay múa chân.
Tiêu Trần vui vẻ lên tiếng hỏi: "Tiểu Long Nhi, xảy ra chuyện gì thế?"
Nghe thấy giọng nói của Tiêu Trần, động tác của cô gái đột nhiên dừng lại, lui về phía sau một bước, thoát khỏi bàn tay của Ngục Long.
Nhìn thấy Tiêu Trần, cô gái bạnh quai hàm ra, trông giống như một con cá nóc đang tức giận.
"Phù..."
Cô gái thở phào nhẹ nhõm, vội vàng chạy về phía Tiêu Trần.
"Ba, ba ơi."
Nghe thấy tiếng gọi của cô gái, Tiêu Trần cũng trở nên ngơ ngác.
"Ba?"
"Con mẹ nó, đừng nói đây chính là con gái riêng của ba tôi nhé? Người ta đã tìm đến cửa rồi?"
Trên mặt Tiêu Trần thoáng qua vẻ độc ác, hắn nhìn xung quanh nhưng không phát hiện ai khác, trong sân trừ hắn ra cũng chỉ có mỗi Ngục Long!
"Bụp!"
Cô gái xông mạnh vào ngực Tiêu Trần, dán cả người lên người Tiêu Trần giống như một vật trang trí hình người.
Cái mũi của cô gái không ngừng ngửi đi ngửi lại trên người Tiêu Trần, dáng vẻ vui sướng không có từ nào để hình dung.
Vẻ mặt Tiêu Trần mờ mịt nhìn về phía Ngục Long, ánh mắt Ngục Long nhìn Tiêu Trần cũng mang theo vẻ tò mò.
"Tiểu Long nhi, cô đừng hiểu lầm, với bản lĩnh của cô, sao lại không nhìn ra tôi không có quan hệ gì với cô nhóc này chứ."
"Ba, ba ơi."
Cô gái vui vẻ dán vào cổ Tiêu Trần, sau đó lại thơm một cái lên mặt hắn.
"Ông đây đã từng gặp nhiều kẻ lưu manh, thế nhưng con nhóc cô chính là đứa đầu tiên dám chiếm tiện nghi của ông đây."
Tiêu Trần nằm trên ghế, thiếu nữ nép vào trong ngực hắn giống như một chú mèo nhỏ, thiếp đi thật ngọt ngào.
Mèo con nằm trong cổ áo Tiêu Trần dùng vẻ mặt đầy bất mãn nhìn thiếu nữ, thỉnh thoảng còn duỗi móng vuốt cào cào tóc con người ta.
Đối mặt với sự quấy rối của mèo con, thiếu nữ căn bản là chẳng buồn động đậy, ngậm ngón tay cái của mình, ngủ như một đứa trẻ.
Tiêu Trần lắc đầu, đừng nhìn đứa nhỏ này có ngoại hình đã trưởng thành, nhưng dự là tâm trí cũng chỉ mới mấy tuổi mà thôi.
Thời gian từ khi sinh ra đến khi biến hình quá ngắn, hiểu biết về thế giới này thật sự chẳng được bao nhiêu.
Ngục Long đứng bên cạnh Tiêu Trần, dùng vẻ mặt tò mò nhìn hắn. Về chuyện nuôi đứa trẻ này, đúng là Ngục Long có tí chờ mong biểu hiện của hắn.
Dù sao thì chuyện một vị Đại Đế nuôi con nít vẫn có vẻ đáng hóng đấy.
Tiêu Trần rút ngón tay cái của thiếu nữ ra khỏi miệng cô, dù sao đây cũng không phải là thói quen tốt đẹp gì.
"Ngục Long, về sau đứa nhỏ này sẽ giao cho cô dạy dỗ nhé, được không?"
Tiêu Trần dùng vẻ mặt nịnh nọt nhìn Ngục Long, Ngục Long cười như không cười lắc đầu, ra vẻ đáng tiếc nói: "Đại Đế yêu cầu tất nhiên Ngục Long không thể từ chối, nhưng mà con nhóc kia trừ ngài ra thì có chịu thân thiết với ai đâu, tôi có lòng nhưng không có sức!"
Nhìn vẻ mặt có tí hả hê, cười trên nỗi đau của người khác kia của Ngục Long Tiêu Trần thật muốn đi lên cho con hàng này biết tại sao nước biển lại mặn.
Nhưng lại sợ đánh thức cô gái trong ngực, nghĩ nghĩ một hồi lại nghiến răng nghiến lợi nhịn xuống.
"Đại Đế, phải đặt tên cho đứa nhỏ này chứ."
Ánh mắt Tiêu Trần sáng rực lên, đặt tên này kia đúng là sở trường nhất của ta rồi.
Tiêu Trần trầm tư một hồi nói: "Cứ gọi Cẩu Đản đi, cái tên này không tệ đâu, tên xấu dễ nuôi."

Bình Luận

0 Thảo luận